Tô Lam cũng nghỉ ngơi hòm hòm rồi, lập tức sắp xếp đồ chuẩn bị quay lại.
Triệu Ni Ni cũng coi như thở phào một hơi, mấy ngày nay, mỗi ngày thư ký Doãn Cẩn đều gọi một cuộc điện thoại đến hỏi chuyện của Tô Lam, cô ta không dám lơ là chút nào, lần này Tô Lam thực sự phải đi rồi, cô ta cũng thở phào một hơi.
Tô Lam vừa ra khỏi cửa, lúc chuẩn bị gọi xe, chiếc LaFerrari màu lam quen mắt kia đã đỗ bên cạnh cô.
“Xem ra hồi phục khá tốt nha” Trên mặt Quan Triều Viễn treo nụ cười xán lạn.
Không biết có phải đã quen với việc đột nhiên xuất hiện của người đàn ông này hay không, Tô Lam đã thấy lạ mà không sợ, trực tiếp mở cửa xe ngồi vào trong.
Quan Triều Viễn nhíu mày: “Ai cho cô lên xe?”
“Tôi cho tôi lên xe! Lễ nào không phải anh đến đón tôi sao? Nể mặt sự ân cần của anh, tôi liền tha thứ cho.
chuyện anh không có việc gì cứ lượn lờ quanh khu nhà tôi: Tô Lam thắt dây an toàn, nhìn Quan Triều Viễn: “Đi thôi”
Quan Triều Viễn cũng cạn lời, đưa Tô Lam đi thẳng tới Diêm Thành.
Đến cổng, Tô Lam đang định xuống xe, một lọ thuốc nhỏ màu trắng liền xuất hiện trước mặt cô.
“Cái gì đây?”
“Thuốc xóa sẹo, nghe nói thứ này xóa sẹo rất tốt, đảm bảo da cô còn mềm mại nhẫn nhụi hơn ban đầu, cũng không biết có thật hay không, cô cầm dùng thử giúp tôi”
Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn, khóe miệng khẽ giương lên.
Người đàn ông này rõ ràng là cố ý mua quà cho mình, còn nói vừa đẹp khách để quên, rõ ràng muốn giúp cô xóa sẹo, lại cứ nói không tin tưởng muốn cô dùng thử cho anh.
Người đàn ông này…
Tô Lam cũng không tiện trực tiếp bóc mẽ anh, đón lấy lọ thuốc.
“Được, vậy tôi thử giúp anh, sau này nói cho anh biết hiệu quả” Vừa nói, Tô Lam vừa cất lọ thuốc vào trong túi của mình.
Cô không xuống xe luôn, mà một cánh tay đặt lên vai của Quan Triều Viễn.
“Tôi nói này người anh em, anh cứ luôn lòng và lòng vòng thế này, cẩn thận sau này không lấy được vợ đâu!”
Cô cười, võ mạnh lên vai Quan Triều Viễn hai cái, xuống xe.
Mặt Quan Triều Viễn mang ý cười xấu xa nhìn bóng lưng cô rời đi.
Anh chả thèm lo! Anh đã có vợ rồi, hơn vữa vợ anh chính là cô đấy! Đồ ngốc!
Quay lại đoàn phim, Tô Lam lại bắt đầu việc khua chiêng gõ mõ quay phim.
Chỉ là, bên phía Tô Nhược Vân lại nhận được một tin chấn động.
“Cô nói gì cơ? Từ Tinh Như đã bị Tinh Hoàng cướp mất rồi?”
Tô Nhược Vân kinh ngạc nhìn trợ lý Hoàng Xán của mình.
Dường như Hoàng Xán đã hiểu rõ tính khí của Tô Nhược Vân, biết rõ chuyện này sẽ khiến Tô Nhược Vân cực kì tức giận, cô ta lập tức hạ thấp giọng, sợ rằng bản thân mình sẽ nói gì đó chọc giận Tô Nhược Vân.
“Vâng, người phụ trách của công ty nói như vậy”
“Tin tức có đúng không? Đừng nói là tin vỉa hè gì đó!”