“Gia đình cô đúng là đã phá sản, anh trai cô bị bại liệt, bố đẻ cô bán cô đế lấy hợp đồng dự án, thì làm sao tôi có thể yên tâm giao con tôi cho cô, một đứa được giáo dục trong môi trường như vậy chứ?“Mỗi lời Bạch Ninh Hương nói ra, đều như cứa vào tim, bà ta hoàn toàn không quan tâm đế sắc mặt của Tô Lam một chút nào.
‘Tô Lam chậm rãi thở ra, tự thôi miên lòng mình ‘Tô Lam, mày nhất định phải bình tĩnh.
Người trước mặt là mẹ chồng của mày, dù có thô lỗ đến đâu cũng không được mảng mỏ bà ấy.
Chỉ cần mày mắng bà ấy, thì chính là đã cho bà ấy cơ hội và lý do rồi đó.
“Dì à, con cảm thấy những lời dì nói không có lý cho lắm, nếu như con là dị, thì ít nhất trước tiên con sẽ điều tra xem những điều con nghe được rốt cuộc có mấy phần là sự thật, hoặc là có nội tình nào ở bên trong không”
“Còn có nội tình?”
Lúc Bạch Ninh Hương nói chuyện, ngũ khí ngờ vực, bà ta cảm thấy rõ ràng là Tô Lam đang bao biện cho bản thân mình.
“Mặc dù có một số chuyện thật sự xấu xa, nhưng vì dì là mẹ của Triều Viễn, nên con cảm thấy cần phải giải thích cho dì”
“Đầu tiên, gia đình con rơi vào cảnh khó khăn vì một tai nạn xe ô tô, mẹ con qua đời và anh trai con bị chấn thương ở đầu”
“Thứ hai, anh trai và mẹ của con luôn dạy con rất tốt, nếu như con thật sự muốn quyền lực hay.
tiền bạc của Triều Viễn thì bây giờ hoặc là con là bác sĩ hàng đầu thế giới, hoặc là con có gia tài kếch xù rồi, nhưng mà dì cảm thấy con có không?”
Bạch Ninh Hương cau mày. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tô Lam vẫn không khiêm tốn cũng không hống hách: “Không sai, con với Tô Văn Tâm có quan hệ huyết thống, quan hệ cha con”
“Nhưng xét ở góc độ gia đình, ông ta đã ngoại †ình và sinh ra một đứa con gái ngoài giá thú, rồi sau khi mẹ con mất, con cũng không còn liên quan gì đến ông ta kể từ lúc ông ta đưa người đàn bà kia vào nhà”
“Toàn bộ học phí đại học và chỉ phí sinh hoạt của con đều là do con kiếm được từ việc làm bán thời gian”
“Về phần hai đứa con của con, con tin rằng Quan Triều Viễn đã giải thích cặn kẽ cho dì rồi. Bọn trẻ không phải là nghiệt chủng”
“Cho nên dì à, nếu như dì đến đây để bảo con rời khỏi anh ấy, thì con khuyên dì nên đập tan ý nghĩ này đi”
“Dì không cần phải dùng tiền để đập vỡ con, bởi vì đì có trả bao nhiêu tiền đi chăng nữa, ra giá cao như thế nào, cũng không đáng giá bãng con trai của dì. Sau tất cả con tin rằng trong lòng dì, con trai dì chính là bảo vật vô giá”
‘Sau khi nghe hết lời cô nói, Bạch Ninh Hương cười lạnh lùng hai tiếng: “Tôi thật không ngờ dáng vẻ cô mềm yếu, nhưng cái miệng lại sắc bén như vậy”
Tô Lam lắc đầu: “
“Dì đã hiểu lầm rồi, con không giỏi ăn nói, những lời con nói đều là từ tận đáy lòng, con không biết dì có thời gian không để nghe con nói thêm vài câu”
Bạch Ninh Hương cười lạnh: “Được, vậy tôi nghe, cô nói tiếp đi”