Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 188


Một người là vợ anh, một người là cháu trai của anh!


“Anh ấy là bạn đại học của tôi, quan hệ cũng coi như rất tốt, chính là người lần trước nói với anh, người bạn duy nhất của tôi, ở nước ngoài, xa quá, không với tới được, nhớ ra chưa?”


Quan Triều Viễn quả thật quá đáng thương!


Giỏi lắm cái tên cháu nhà cậu!


“Đi thôi, tôi dẫn anh đi” Tô Lam nói rồi quay người lại.


“Lam! Sao cô lại chạy ra đây chưa, tôi tìm cô nửa ngày!


Một tên mù đường như cô chạy lung tung gì chứ?”


Mục Nhiễm Tranh oán trách một hồi.


Anh biết Tô Lam là tên mù đường, đoán rằng cô lạc đường rồi.


Quan Triều Viễn phía sau Tô Lam khẽ nhíu mày.


Đáng chết!


Vốn định tránh cậu ta, kết quả thật sự gặp phải rồi!


Cái tên nhóc này nếu như dám lỡ lời, xem xem anh đánh gãy chân cậu ta không!


“Anh quay xong rồi sao?” Tô Lam phát hiên Mục Nhiễm Tranh đã cởi quân phục ra.


“Đúng vậy”


“Giới thiệu với anh một chút, bạn của tôi, A Viễn” Tô Lam duỗi tay chỉ về phía Quan Triều Viễn ở bên cạnh.


Lúc đầu Mục Nhiễm Tranh không hề chú ý đến người phía sau Tô Lam.


Lúc này nhìn lại, mắt liền trừng lớn.


ĐM! Chú?


ˆChú…


Lúc này Quan Triều Viễn đứng sau Tô Lam, anh giơ ngón trỏ đặt giữa môi mình, làm động tác “suyt”.


“Hả? Gì cơ?”


“Bạn của Tô Lam nhà ta trông đẹp trai thế!”


Mục Nhiễm Tranh cười gượng gạo.


Tô Lam liếc nhìn Mục Nhiễm Tranh.


“Tôi nói này Hắc Thổi Hiếm khi thấy anh công nhận người khác đẹp trai nha!”


“Ảnh đế à, vinh hạnh vinh hạnh” Quan Triều Viễn cười tiến lên phía trước, bắt tay Mục Nhiễm Tranh.


Mục Nhiễm Tranh liền cảm thấy một luồng sức mạnh từ tay truyền tới.


Chú à! Tay của cháu sắp bị chú bóp gấy rồi!


Ngoan lâm Sắc mặt Mục Nhiễm Tranh nhịn đến đỏ bừng.


Tô Lam nhìn hai người này, cảm thấy rất kỳ lạ.


Hồi lâu, Quan Triều Viễn mới buông tay ra.


“Lần đầu gặp ngôi sao lớn, quá kích động”


Mục Nhiễm Tranh cố nhịn đau đớn trên tay, gật đầu: “Có thể hiểu được, có thể hiểu được”


Quan Triều Viễn quay sang nhìn Tô Lam: “Lam, tôi còn có việc, về trước đây, có thời gian lại nói chuyện sau”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK