Nhưng tên Quan Triều Viễn kia không buông tay: “Vậy thì làm sao bây giờ? Bác sĩ Tô lúc trước đã đi qua biệt thự thay tôi kiểm tra, có lẽ là rất rõ ràng, tôi đối với em chỉ…”
“Ây! Quan Triều Viễn anh im miệng đi!”
Tô Lam thét một tiếng chói tai, mạnh tay che miệng anh.
Cô cũng không quên ngày đó khi mình kiểm tra cho anh, đó là một cảnh tượng xấu hổ từ trên trời rơi xuống!
Tuyệt đối không thể để anh ta nói raI Nếu không cô sẽ không còn mặt mũi để nhìn mọi người nữa!
“Tô Lam, cô đang làm gì vậy? Còn không buông tay cho tôi!” Tô Bích Xuân kinh hãi trừng mắt với cô.
Đồ đê tiện Tô Lam này, lại dám che miệng Quan Triều Viễn?
Đáng ghét nhất là Quan Triều Viễn lại không hề né tránh!
Nhan Thế Khải hình như cũng phát hiện ra điều không đúng: “Tô Lam, anh này vừa rồi nói em là bác sĩ điều trị chính của anh ta là sao?”
Tô Lam hung hăng trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn một cái, cảnh cáo anh không được nói nhảm nữa: “E hèm, đàn anh, anh còn nhớ lần trước bệnh viện điều em đến núi Ngự Cảnh khám tại nhà cho bệnh nhân không?
Chính là… anh Quan đây…’ Nhan Thế Khải lập tức ngây ngẩn cả người.
Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn anh ấy, sâu thảm bên trong ánh mắt có địch ý và bất mãn rõ ràng.
Trong đầu Nhan Thế Khải tràn ngập.
sương mù, căn bản cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Cho nên, bác sĩ Tô này, bây giờ tôi nên tìm đàn anh này của em sao?” Quan Triều Viễn nhìn cô.
Tô Lam đọc ra sự uy hiếp từ đáy mắt anh Làm sao cô dám để đàn anh làm bác sĩ chữa trị chính của anh chứ.
Tên này chính là người trở mặt còn nhanh hơn lật sách!
“Đàn anh, bệnh nhân này cứ giao cho em đi!” Tô Lam kéo tay Quan Triều Viễn, chạy ra ngoài.
Vứt lại một mình Tô Bích Xuân ở văn phòng, một hồi lâu mới kịp phản ứng.
Cô ta nhanh chân đuổi theo.
Lại bị Nhan Thế Khải ngăn cản: “Cô gái này, phương thức trị liệu này cần phải tuyệt đối yên tĩnh, bầu không khí rất quan trọng Cô mà đi qua đó sẽ dễ dàng gây căng thẳng cho bạn trai của cô, ngược lại cũng không có lợi cho việc điều trị. “
“Nhưng mà!” Tô Bích Xuân tức giận “Nếu chậm trễ trị liệu, chỉ sợ bạn trai cô sẽ mất hứng”
Một câu nói, chọc trúng tử huyệt của Tô Bích Xuân.
Cô ta sợ Quan Triều Viễn.
Cho nên, chỉ có thể lo lắng bất an chờ ở bên ngoài phòng tâm lý trị liệu, ngồi chờ không yên.
Năm năm trước, Tô Lam cho Quan Triều Viễn ngủ cùng.
Máu đỏ trên giường chứng minh rằng họ thực sự đã từng có quan hệ.