Thay vào đó là hai người bên trong giống như ăn phải tương, sắc mặt vô cùng khó coi.
Anh đang muốn đi qua chỗ cô, Liễu Mộng Ngân đã đuổi theo ra ngoài: “Tô Lam, tôi cảnh báo cậu, đừng nghĩ là khi cậu quay về, anh Hiệp sẽ quay về với cậu. Tôi nói cho cậu biết, tôi và anh Hiệp đã đính hôn rồi!
Tôi có thai rồi!”
“Oh! “ Tô Lam quay lại, lười biếng cười: “Axit hyaluronic tiêm nhiều quá nên bị úng não rồi? Nói với tôi những điều này để làm gì? Đứa bé trong bụng cô là do tôi đã tạo ra à?”
Liễu Mộng Ngân há hốc miệng, một lúc sau mới xấu hổ che mặt của mình: thực sự rõ ràng đến vậy sao?
Nhưng ngay lập tức cô ta nhận ra Tô Lam đang mắng mình, tức đến nghiến răng nghiến lợi…
Cặp mắt vừa chuyển, vừa quay ngay đi liền bấm số điện thoại “Alo… Bích Xuân à, cô có biết hôm nay tôi gặp ai ở bệnh viện trung tâm Ninh Lâm không ..”
Trong những năm ở Mỹ, chăm sóc con cái còn phải vừa học vừa làm, Tô Lam bận đến không kịp thở.
Ba bữa cơm cũng không đúng giờ, khiến cho cô bị bệnh dạ dày.
Chỉ cần tức giận là sẽ dễ bị đau dạ dày.
Khi cô nhìn thấy bọn họ trong phòng điều trị, dạ dày đã có hơi đau một chút.
Bây giờ đi ra ngoài rồi, cơn đau nhanh chóng lan ra.
Lúc này, cô chỉ cảm thấy cả thế giới đang quay.
Cô dùng lực ấn vào vị trí dạ dày, ôm bụng dựa vào tường lê từng bước về văn phòng uống thuốc.
Không xa, có hai bóng thanh niên đi về hướng này.
“Anh hai, ông cụ đã kiểm tra xong rồi, không có vấn đề gì cả. Nhưng còn anh …. Ở phía trước là nam khoa, nam khoa của bệnh viện trung tâm Ninh Lâm nhưng nổi tiếng toàn quốc, anh có muốn đi xem qua không ?
Hahaha…
Thẩm Tư Huy đang trêu ghẹo, vốn nghĩ rằng sau khi nói những lời này nhất định sẽ bị đập một trận.
Nhưng người đàn ông cao to anh tuấn bên cạnh không những không phản ứng mà còn bỗng nhiên dừng lại.
Vừa định quay lại, thì thấy một cơ thể mềm mại yếu ớt ngã về hướng họ.
Đó là một người phụ nữ!
Thẩm Tư Huy bị dọa sợ.
Phải biết anh hai anh ta nào giờ có gần nữ sắc, thậm chí không cho phép phụ nữ đến gần anh nữa.
Người phụ nữ này gặp phải xui xẻo rồi.
Nhưng ngay sau đó, những gì xảy ra trước mắt anh ta đã khiến anh ta hoàn toàn ngây người.
Bởi vì người đàn ông bên cạnh anh ta đã đưa tay ra và ôm chặt người phụ nữ đó.
Tô Lam hoảng sợ và ngước lên.
Chỉ thấy một người đàn ông mặc một bộ đồ tây màu đen với một đôi mắt sâu thẳm, ngũ quan đẹp đẽ, và khí chất của tầng lớp quý tộc.
“Thật, thật xin lỗi” Khuôn mặt nhỏ bé Tô Lam trằng bệch, vội vàng lui lại.
Nhưng đôi mắt của người đàn ông lại dán chặt vào mặt cô, tay anh không hề có ý định buông ra.