“Nói anh rể kia của cô đấy! Không phải khi nấy còn rất mạnh miệng sao? Có bản lĩnh thì gọi anh ta đến đối chất đi!” Bạn của Lưu Nhiên khoanh hai tay lên ngực, dáng vẻ đắc ý: “Vô dụng, cái thứ gì không biết”
Trương Thành ngồi ở đó lập tức đứng bật dậy, cũng không quan tâm xung quanh có rất nhiều người mà thẳng thừng quát to với bạn của Lưu Nhiên: “Anh thì là cái thứ gì?
Đang nói ai đấy!”
Trương Thành gây ra động tĩnh không nhỏ, dẫn tới ánh mắt của rất nhiều người, mấy chuyên gia y học tới từ tỉnh khác đều nhíu mày, một bác sĩ khá lớn tuổi đứng dậy đi qua, cất cao giọng nói với bên này: “Chuyện gì đấy?”
“Thầy” Lưu Nhiên vội vàng đứng dậy, bác sĩ vừa hỏi này là bác sĩ Triệu nổi tiếng của tỉnh Tô.
Triệu Khuông gật đầu: “Ở đây có nhiều tiền bối thế mà mấy người lại cãi nhau, còn ra thể thống gì nữa!”
‘Sắc mặt Tiêu Mạch Nhiên cũng rất khó coi.
Diễn viên không muốn đoạt giải thì không phải là diễn viên tốt, lần này cô ta được vào vòng trong, đương nhiên là cũng muốn đoạt giải Mặc dù cô ta cổ vũ Tô Lam ở phía sau khán đài, nhưng trong lòng cô ta vẫn hy vọng giải thưởng này thuộc về chính mình, dù sao mỗi người đều tư lợi.
Tô Nhược Vân tức đến nghiến răng nghiến lợi, chuyện này sao có thể chứ?
Là ai không được? Nhưng cứ phải là Tô Lam!
Mộ Dung Dịch ở bên cạnh cũng không nhịn được mà khẽ giương khóe miệng.
Anh ta biết, cô luôn không kém.
Còn Quan Triều Viễn ngồi bên cạnh Tiêu Mạch Nhiên, trực tiếp bật cười.
Không hổ là người phụ nữ của anh!
Khoảnh khäc này đương nhiên là anh cũng tự hào.
Tiêu Mạch Nhiên cười gượng gạo.
“Em đã nói mà, diễn xuất của Tô Lam rất tốt, cô ấy đoạt giải, đương nhiên là không có gì để nghỉ ngờ.”
“Đó là đương nhiên!” Quan Triều Viễn mặt mày rạng rỡ.
Vì tiếng võ tay ở toàn hội trường rất lớn, Tiêu Mạch Nhiên không hề nghe rõ lời Quan Triều Viễn nói.
“Anh vừa nói gì cơ?”
Quan Triều Viễn giống như đổi mặt, lập tức thu lại nụ cười, bắt đâu nghiêm mặt lại “Tôi nói là ban thẩm định mù rồi!”
Tiêu Mạch Nhiên sững sờ, vì sao Quan Triều Viễn lại có thành kiến với Tô Lam như thế?
Cho dù là cô đã đoạt giải để chứng minh bản thân, Quan Triều Viễn vẫn coi thường cô!
Xem ra nếu cô muốn nâng đỡ Tô Lam, còn cần tốn nhiều công sức.
Tiêu Mạch Nhiên an ủi chính mình, Tô Lam đoạt giải là chuyện tốt, nói rõ thời gian cô ta rời khỏi Tinh Hoàng, lại gần hơn một bước.
Bản thân Tô Lam cũng ngây người!
‘Vì đã chuẩn bị sẵn tinh thần là giải thưởng này không đến lượt mình, đột nhiên bị gọi tên, cả người cô ngây ngốc!
Cô ôm miệng, không nói được gì, không hề động đậy, nhìn như bị đóng băng.
Người hưng phấn nhất không phải là ai khác, mà chính là Mục Nhiễm Tranh.
Chương 556
“Cô ngốc rồi à? Mau lên nhận giải đi, bằng không người khác nhận mất giờ!” Mục Nhiễm Tranh trêu chọc ở bên cạnh.
Mục Nhiễm Tranh thấy Tô Lam không có phản ứng gì, vỗ đầu cô.
Lúc này Tô Lam mới tỉnh táo trở lại “Thật sự là tôi sao?”
Thậm chí cô còn không dám tin tưởng, nghĩ ngờ là mình đang nghe nhầm.
“Nói thừa, bằng không thì là ai2”
Lúc này, có nhân viên đưa micro tới, Mục Nhiễm Tranh lập tức nhận lấy.
“Nào, nào, chúng ta cùng phỏng vấn cô diễn viên này, xin hỏi cô có biết mình họ gì không?”
Câu phỏng vấn gây cười của Mục Nhiễm Tranh lập tức khiến cả hội trường cười ầm lên.
Mục Nhiễm Tranh rất lịch thiệp ôm Tô Lam vào lòng, làm người đại ngôn cho cô.
“Hôm nay Tô Lam đoạt được giải thưởng này cũng không dễ dàng gì, khi quay ‘m thanh hoa nở’ cùng chịu không ít khổ, rất vất vả, rất cố gắng, từng bước từng bước đi tới hôm nay, thật sự là không dễ dàng gì.”
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn lên người hai bọn họ.
Khi nhìn thấy cảnh này, Quan Triều Viễn muốn xông tới, đánh cho đứa cháu t mình một trận!
Vậy mà cô lại nằm trong lòng nó!
Dạ Bân thấy dáng vẻ muốn ăn thịt người của anh, lập tức ấn vai anh xuống.
Trong lòng Mục Nhiễm Tranh, cảm xúc của Tô Lam từ từ bình ổn lại.
Người dẫn chương trình cũng hiểu chuyện, cho cô rất nhiều thời gian.
Đối mặt với nhiều khán giả bên dưới sân khấu như thế này, ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn lên người cô.
Lúc này trong lòng cô ầm ầm dậy sóng.
Dù sao cũng là lần đầu tiên thấy cảnh tượng như thế này, Tô Lam cực kỳ căng thẳng.
Cô hít sâu một hơi.
“Nhận được giải thưởng này, tôi cực kỳ ngạc nhiên, thật ra, có thể được đề cử cho giải thưởng này, tôi cũng đã cảm thấy ngoài ý muốn…”
Trên thực tế, Từ Tinh Như cũng đã bảo Tô Lam chuẩn bị lời cảm ơn, cho dù bọn họ đều biết là tỉ lệ đoạt giải không cao.
Chương 557
Chuẩn bị lời cảm ơn khi đoạt giải là bài tập mà mỗi một người được vào vòng trong đều phải làm, nhỡ nào may mắn thì sao?
Lời cảm ơn khi đoạt giải rất quan trọng, nói sai một câu, cho dù là một chữ, đều có khả năng dính vào tranh cãi.
Thế nhưng, vì Tô Lam quá ngạc nhiên, nên cô đã quên sạch không sót một chữ bài cảm ơn khi đoạt giải mà cô đã chuẩn bị.
Ngay khi Tô Lam chuẩn bị phát biểu lời cảm ơn khi đoạt giải của mình.
Cánh cửa màu bạc bỗng từ từ mở ra.
Vốn dĩ ánh mắt của tất cả mọi người đều đặt trên người Tô Lam, lúc này, ánh mất của mọi người đều rời về phía cảnh cửa màu bạc.
Cánh cửa màu bạc này là nơi khách mời trao giải đi ra.
Nhưng khách mời trao giải cho Tô Lam đã sớm trao giải xong rồi, vì sao lại mở ra lần nữa chứ? Là sai sót của nhân viên sao?
Ngay khi mọi người đang khó hiểu, đèn sáng lên, chiếu vào ngay giữa cánh cửa lớn!
Vậy mà lại là một người đàn ông!
Một người đàn ông tay ôm bó hoa hồng màu lục!
Khi nhìn thấy người đàn ông này, Tô Lam rợn tròn mắt!
Giản Ngọc!
Vậy mà lại là Giản Ngọc!
Sao anh ta lại đến đây chứ?
Giản Ngọc mặc vest nghiêm chỉnh màu đen, trên mặt vẫn mang nụ cười đùa giốn với đời như trước, từ từ nhếch một bên mép lên.
Tóc mái dài mượt như thác nước của anh, che khuất đi một bên mắt, một bên mắt còn lại như một viên đá obsidian, tỏa ra ánh sâu xa.
Nhìn quen dáng vẻ mặc áo khoác gió của Giản Ngọc, lần đầu tiên cô nhìn thấy Giản Ngọc mặc vest nghiêm chỉnh!
Nhưng chính vì anh ta mặc vest, mới khiến Tô Lam càng thêm sợ hãi!
Quan Triều Viễn ở dưới sân khấu đã nổi gân xanh!
Vì sao tên đàn ông này lại xuất hiện lần nữa?
Hội trường bỗng vang lên âm nhạc lãng mạn.
Theo tiếng nhạc, Giản Ngọc từ từ đi về phía Tô Lam, đứng lại trước mặt cô.
Anh ta rút ra một chiếc nhẫn từ trong túi.
Quỳ một chân xuống “Tô Lam, em nguyện ý gả cho tôi không?”
Trên người anh ta mang theo micro không dây, vì thế tiếng nói này tất cả mọi người đều nghe thấy!
Cầu hôn!
Vậy mà lại cầu hôn tại hội trường!
Cả hội trường cực kỳ ngạc nhiên!
Màn cầu hôn đột ngột tại hội trường thoáng cái liền khiến cả lễ trao giải bùng cháy!
Chương 558
Giản Ngọc mặc vest dáng vẻ lịch sự, mặc dù là một khuôn mặt xa lạ, nhưng tất cả mọi người ở hội trường đều đoán được, cánh cửa màu bạc mở ra, âm nhạc vang lên, đây hiển nhiên là đã được sắp xếp từ trước.
Người này nhất định là người có bối cảnh địa vị, bãng không sao có thể vào được hội trường, đồng thời còn có thể khiến nhân viên của lễ trao giải sắp xếp tất cả những thứ này?
Vì thế chuyện này đã được tính toán từ trước, chỉ là muốn cho Tô Lam một ngạc nhiên bất ngờ thôi.
Còn người đàn ông lạ mặt trước mất này, nói không chừng là ông chủ của công ty nào đó.
“Đồng ý! Đồng ý!”
Đột nhiên có người bắt đầu võ tay, đồng thời hét to “đồng ý”!
Sau đó, gần như tất cả mọi người đều tham gia, hội trường toàn là tiếng nhịp điệu, và tiếng hô “đồng ý” đều tăm tắp!
Mục Nhiễm Tranh nhìn mà mặt mày ngơ ngác!
‘Vậy mà lại có người cầu hôn Tô Lam, người đàn ông này anh lại còn chưa từng gặp, cũng chưa từng nghe thấy Tô Lam nhắc tới.
Có phải Tô Lam quá không nghĩa khí rồi không? Không ngờ tình địch của anh lại nhiều như thết Quan Triều Viễn cũng cực kỳ ngạc nhiên, vậy mà lại có người cầu hôn vợ anh ngay khi vợ anh vừa nhận được chiếc cúp ảnh hậu!
Lẽ nào đây không phải là chuyện anh nên làm sao?
Quan Triều Viễn hối hận đến xanh ruột!
Sắc mặt Mộ Dung Dịch cực kỳ khó coi, từ lúc nào Tô Lam đã có người bạn trai có thể cầu hôn được rồi?
Tô Lam đứng trên sân khấu mới là người khó xử nhất!
Giản Ngọc đột nhiên xuất hiện, lại còn cầu hôn cô!
Ánh mắt ngạc nhiên của cô dừng lại trên khuôn mặt mang theo nụ cười của Giản Ngọc.
Tất cả máy quay đã nhắm quay vào hai người!
Chỉ chờ Tô Lam gật đầu!
Tiếng vỗ tay và tiếng lồng ý” ở hội trường đều tăm tấp, hơn nữa hiển nhiên ngày càng nhanh hơn, giống như đang đẩy tiết tấu mọi chuyện lên nhanh hơn vậy.
Tô Lam, nếu cô dám đồng ý…
Ánh mắt của Quan Triều Viễn sáng quắc, khoảnh khắc này, tay nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên Nếu Tô Lam thật sự dám đồng ý, anh không dám đảm bảo mình sẽ không giết côi Tô Lam bất đắc dĩ nhìn Giản Ngọc, như này không phải là làm khó cô sao? Rõ ràng biết rằng cô đã kết hôn rồi!
Cô là một người đã có gia đình, sao có thể đồng ý lời cầu hôn của một người khác chứ?
Tô Lam không biết nói gì, cô giống như lính đào ngũ, xách váy, vội vàng hoảng hốt chạy đi!
“ồ… Hiện trường ồ lên tiếng ngỡ ngàng.
Dám đến hội trường cầu hôn, nhất định phải là người bạn trai mà Tô Lam qua lại đã lâu.
Lẽ nào lúc này, không phải là nên đi theo trình tự đồng ý, ôm nhau, hôn nhau, trao nhẫn sao?
Dù sao trước kia, có một đôi vợ chồng trong giới giải trí, cũng cầu hôn ở lễ trao giải, hiện giờ quan hệ của hai người vẫn rất tốt, là một cặp vợ chồng điển hình trong giới Nhưng Tô Lam lại chạy trốn…
Suy cho cùng người dẫn chương trình cũng có kinh nghiệm, lập tức lên sân khấu.
“Xem ra Tô Lam của chúng ta vẫn chưa chuẩn bị tốt, anh cũng đừng quá buồn, bất ngờ này thật sự quá lớn rồi…”
Chương 559
Giản Ngọc lại không để ý đến người dẫn chương trình, mà lặng lẽ đi xuống sân khấu.
Trước khi xuống sân khấu, anh quay đầu lại, liếc xuống sân khấu.
Ánh mắt này vừa khéo nhìn thẳng vào Quan Triều Viễn t Khiêu khích!
Đây rõ ràng là đang khiêu khích!
Đồng tử của Quan Triều Viễn co rút!
Lễ trao giải tiếp tục tiến hành.
Lần này ‘Âm thanh hoa nở’ thu hoạch lớn, không những đoạt được giải nam chính xuất sắc nhất và nữ chính xuất sắc nhất, mà còn đoạt được giải phim điện ảnh có kịch bản xuất sắc nhất của lần trao giải này.
Sau đó, giữa một tiếng ca hát nhảy múa, lễ trao giải kết thúc.
Giữa quá trình trao giải không cho phép bất kỳ màn phỏng vấn nào, đám phóng viên cũng đều ngồi ở hàng cuối cùng trong hội trường.
Điểm nổi bật của lễ trao giải lần này quả thật quá nhiều, đám phóng viên đã sớm nóng ruột nóng gan, chuẩn bị chém giết lẫn nhau!
Từ Tinh Như và Lục Uy Nhiên đều ở hội trường, xảy ra chuyện như này, Từ Tinh Như cũng không ngờ được.
Cô biết hiện giờ nhất định phải lập tức rời khỏi hội trường, bằng không Tô Lam sẽ bị đám phóng viên quây chặt.
Khi lễ trao giải vẫn chưa kết thúc, cô đã sắp xếp xong xe, dừng ngay lối ra bí mật.
“Uy Nhiên, xe của chúng ta đã chuẩn bị xong, ở ngay lối ra bí mật, hiện giờ em đi đón Tô Lam, đón được cô ấy chúng ta lập tức rời khỏi đây”
“Tô Lam, làm phiền cô kể một chút, người đàn ông vừa cầu hôn cô kia có phải là người bạn trai lâu năm của cô không?”
“Anh ta làm nghề gì thế? Có thể kể chỉ tiết với chúng tôi không?”
“Tô Lam, vì sao cô không đồng ý lời cầu hôn?
Là vì tình cảm chưa đủ vững chắc sao? Hay là còn có nguyên nhân gì khác?”
“Anh ấy từng giúp đỡ cô trong sự nghiệp không? Trong thời gian ngần như này cô đã lấy được chiếc cúp ảnh hậu, có phải là có công của anh ấy không?”
Câu hỏi của đám phóng viên như một tràng pháo bắn về phía Tô Lam!
Chương 560
Lúc này, sợ là cô nói sai một câu, kết quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Từ Tinh Như lập tức xuống xe, cô cũng không ngờ lại sẽ bại lộ ở lối ra bí mật.
Trước khi xuống xe, cô bảo tài xế tìm bảo vệ.
“Làm phiền nhường đường một chút, hôm nay Tô Lam đã rất mệt rồi, ekip của chúng tôi còn phải tổ chức ăn mừng, vì thế không có thời gian, mong mọi người hiểu cho!”
Từ Tinh Như cực kỳ cứng rắn tránh vấn đề này, không trả lời bất kỳ câu hỏi nào!
Sự trốn tránh vấn đề của Từ Tinh Như càng khiến đám nhà báo nhìn ra sơ hở.
“Cô Từ, vì sao cô luôn lảng tránh vấn đề này chứ? Là vì thân phận của người kia sao?”
“Tô Lam đoạt được giải thưởng này có phải là vì người kia động tay động chân phía sau, anh ta có thể đến hội trường cầu hôn, chắc chắn không phải là người bình thường!”
Lúc này bảo vệ đã tới, mười mấy người bảo vệ đều tới, nhưng đối mặt với đám phóng viên, hiển nhiên bọn họ cũng cực kỳ yếu thế.
Tô Lam vẫn nửa bước khó tiến như trước, lại thêm đây vốn dĩ là lối ra bí mật dự phòng của lễ trao giải, căn bản không có đèn, trong màn đêm tối, đã chật lại càng thêm chật.
Tô Lam cảm thấy bản thân sắp bị chèn thành nhân thịt, phóng viên vẫn cứ liên tục đưa ra câu hỏi.
“Mọi người đừng chen nữa, cẩn thận bị thương!” Bảo vệ hét to lên.
Trong màn đêm, một đám hỗn loạn.
Dù sao bên này cũng không có đèn, đám phóng viên cũng khá đông, cho dù bảo vệ có bảo vệ Tô Lam hơn nữa, nhưng trong đêm tối, bọn họ cũng không phân biệt được ai với ai.
Tô Lam đã bị giẫm vài cái lên chân, đầu cũng đập vài lần vào máy quay hay cánh tay ai đó.
May là trước khi đi ra cô đã thay đồ, bảng không xách váy lại càng không tiện.
Chuyện giãm đạp lên nhau, mặc dù không thường thấy, nhưng cũng không phải là không có.
Giống như tình hình hiện giờ là dễ dàng xảy ra chuyện giảm đạp lên nhau nhất, vì thế, Tô Lam luôn cố giữ cho mình đứng im, một khi bị đẩy ngã hay thế nào, liền không thể tránh khỏi bị thương, thậm chí là chết.
“Mọi người đừng chen nữa! Đừng chen nữa”
“Giày của tôi đâu? Ai giãm mất giày của tôi “Đụng vào đầu tôi rồi!”
Tiếng nói liên miên không ngớt, thế nhưng, đám phóng viên vẫn không chịu từ bỏ cơ hội phỏng vấn Tô Lam.
Dù sao lập tức lấy được tư liệu, mới là chân thật nhất, bọn họ quay về nhất định sẽ tìm ekip truyền thông, sẽ có giải thích hợp lý về chuyện ngày hôm nay.
Hiện trường rất hỗn loạn.
Vì Tô Lam đi ra từ lối ra bí mật, lại bị đám phóng viên chặn kín, vì thế các ngôi sao khác, lập tức đi ra từ cửa ra khác.
Tối nay chắc chắn Tô Lam là người có giá trị phỏng vấn nhất trong tất cả mọi người.
Ngay lúc Tô Lam tứ cố vô thân, cho rằng tối nay mình bị chèn ép thành bánh nhân thịt Vài chiếc xe bỗng đi tới, ánh đèn chói mắt, đám người đều không hẹn mà cùng đưa tay che mắt, hoặc là cúi đầu xuống.
Từ trên xe có rất nhiều người đi xuống, những người này được huấn luyện chuyên nghiệp, trực tiếp xông vào đám người Tô Lam đứng ở giữa đám người đang cố gắng giữ cho mình đứng im, bỗng bị một người túm lấy cổ tay, sau đó có người lôi cô nhanh chóng rời đi Cách đó không xa, một chiếc xe đã mở cửa.