Nói xong lời này, anh ta cũng không chờ đầu bên kia điện thoại có phản hồi gì, trực tiếp cúp điện thoại, sau đó nhấn nút tắt máy.
“Vèo” một tiếng, điện thoại bị ném vào trong túi Asius hai tay đút túi, ung dung xoay người rời đi.
Mà bên kia, lúc điện thoại của Quan Triều Viễn bị cúp, áp suất không khí xung quanh anh lập tức hạ xuống không độ.
Anh lập tức gọi lại, chỉ tiếc đáp lại anh là hai chữ tắt máy.
Người đàn ông kia cầm điện thoại của Tô Lam, lại còn dám tắt máy?
Mặt của Quan Triều Viễn lập tức tối sầm lại, gần như là trong giây tiếp theo, anh lập tức gọi vào số của Quan Hạo Nhân: “Cho em mười phút, lập tức tra ra điện thoại của Tô Lam ở đâu”
Bởi vì Lục Anh Khoa vắng mặt, Quan Triều Viễn hệ có việc gì, người thứ nhất anh nghĩ tới chính là cậu ta.
Đêm qua Quan Hạo Nhân vừa thức suốt đêm, lúc này mới nhắm mắt lại còn chưa tới nửa tiếng đã bị đánh thức, càng nghẹn một bụng lửa: “Đại ca, đêm qua em thức suốt đêm đấy, có thể tha cho em hay không?”
“Còn chín phút năm mươi giây”
Quan Hạo Nhân quả thực sắp nổ tung: “Anh hai, con mẹ nó anh có thể để Lục Anh Khoa trở về được không? Anh trừng phạt anh ta chỗ nào, con mẹ nó anh đây là trừng phạt em đấy!”
Asius hai tay đút túi, ung dung xoay người rời đi.
Mà bên kia, lúc điện thoại của Quan Triều Viễn bị cúp, áp suất không khí xung quanh anh lập tức hạ xuống không đi Anh lập tức gọi lại, chỉ tiếc đáp lại anh là hai chữ tắt máy.
Người đàn ông kia cầm điện thoại của Tô Lam lại còn dám tắt máy?
Mặt của Quan Triều Viễn lập tức tối sầm lại, gần như là trong giây tiếp theo, anh lập tức gọi vào số của Quan Hạo Nhân: “Cho em mười phút, lập tức tra ra điện thoại của Tô Lam ở đâu”
Bởi vì Lục Anh Khoa vắng mặt, Quan Triều Viễn hệ có việc gì, người thứ nhất anh nghĩ tới chính là cậu ta.
Đêm qua Quan Hạo Nhân vừa thức suốt đêm, lúc này mới nhắm mắt lại còn chưa tới nửa tiếng đã bị đánh thức, càng nghẹn một bụng lửa: “Đại ca, đêm qua em thức suốt đêm đấy, có thế tha cho em hay không?”
“Còn chín phút năm mươi giây.”
Quan Hạo Nhân quả thực sắp nổ tung: “Anh hai, con mẹ nó anh có thể để Lục Anh Khoa trở về được không? Anh trừng phạt anh ta chỗ nào, con mẹ nó anh đây là trừng phạt em đấy!”
“Chín phút hai mươi giây”
“Em con mẹ nó… Được được được, em đứng lên còn không được sao?”
Quan Hạo Nhân vô cùng tức giận bò dậy, trợn tròn mắt, bên trong hiện đầy tơ máu.
Cậu ta gãi cái đầu ổ gà của mình, dáng vẻ hận không thể giết người tại chỗ.
Lúc chờ cậu ta chạy tới phòng làm việc bên cạnh, nhân viên bên trong thiếu chút nữa trực tiếp bị dáng vẻ của anh dọa sợ: “Lập tức gọi Hoa Đông tới, tôi không được sống yên ổn, cậu ta cũng đừng mong có được ngày lành!”
Cùng lúc đó, trợ lý Lâm đi ra từ phòng họp bên kia, anh ta rất nhạy bén đánh hơi được cảm xúc của Boss dường như có chút không ổn: “Boss, hội nghị quản lý cấp cao còn muốn tiếp tục không?”
Quan Triều Viễn thậm chí cũng không quay đầu lại: “Để tự bọn nó tổ chức đi”
Nói xong lời này, anh liên xoay người rảo bước rời đi.