Quan Triều Viễn ngồi bên, cẩn thận nghe bác sĩ dặn dò, hầu như từng câu từng chữ đều được anh ghi tạc vào trong lòng.
Bọn họ thực hiện quá trình kiểm tra xong, khi đi ra, Tô Lam bỗng nói: “Chúng ta đến thăm Mộ Mẫn Loan đi!”
Quan Triều Viễn gật đầu, chẳng qua khi bọn họ đi tới khu Vip trên tầng sáu của bệnh viện, thì thấy Tân Tấn Tài đang đi về phía này.
“Ồ, chào anh hai, chào chị dâu nhỏ, hai người đến đây làm gì thế? Chẳng lẽ qua thăm em à?”
Tô Lam bật cười, nói: “Đúng là hai anh chị đến thăm bệnh, nhưng không phải thăm em”
“Chị dâu, bạn của chị đang nằm viện à?
Em vừa điều tra tình hình các phòng bệnh xong, chị muốn biết gì, em cũng nói chị nghe được hết”
“Ồ nếu vậy thì chị không khách sáo đâu nhé. Bây giờ tình trạng của Mộ Mãn Loan thế nào? Lần trước chị có việc gấp cần xử lý nên đã đi trước. Chắc bây giờ cô ấy vẫn đang ở trong bệnh viện nhỉ? Chị có thể vào xem cô ấy thế nào không?”
Khi Tân Tấn Tài nghe câu hỏi của cô, ánh mắt rất bất ngờ.
Quan Triều Viễn nhanh chóng nhận ra biểu cảm của anh ta cỏ vẻ không bình thường.
“Có chuyện gì xảy ra ư?”
Tần Tấn Tài lúng túng sờ gáy: “Cũng không phải là chuyện gì..”
Anh ta nhìn về phía Tô Lam, có vẻ muốn nói lại thôi, xoăn xuýt hồi lâu mới nói tiếp: “Chị dâu nhỏ, hôm qua anh hai cầu hôn chị, chắc chị đã gặp mặt anh trai của chị rồi đúng không? Chẳng lẽ anh ấy không nói với chị về tình trạng bệnh tình của Mộ Mẫn Loan à”
Tô Lam nghe xong, đầu óc hơi mông lung.
“Anh ấy nói với chị là Mộ Mãn Loan không có vấn đề gì lớn”
“Gì chứ? Cô ấy sắp thành người thực vật rồi, còn nói không có vấn đề gì lớn ư? Có phải tắt thở rồi mới có vấn đề lớn không?”
Tân Tấn Tài dứt lời, Tô Lam lập tức biến sắc: “Em nói gì? Người thực vật là sao?”
Dường như Tân Tấn Tài cũng nhận ra mình lỡ lời, bèn lúng túng liếc Quan Triều Viễn. Nhưng anh ta phát hiện ánh mắt của Quan Triều Viễn hơi kỳ dị, hình như đang khích lệ mình nói tiếp.
“Mộ Mẫn Loan trúng phát đạn kia, ở vị trí ngực trái. Mặc dù không làm tổn thương tim nhưng phát đạn đã xuyên qua lồng ngực cô ấy, gây tổn thương cho vùng xương cổ. Chị biết mức độ bệnh tình khi bị tổn thương xương sống mà, có lẽ Mộ Mẫn Loan thuộc kiểu người khá xui xẻo..” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tuy Tân Tấn Tài không nói hết câu nhưng mọi người đã hiểu đại khái.
“Vậy bây giờ cô ấy đang ở đâu? Chị có thể gặp cô ấy không?”
Bây giờ cảm xúc của Tô Lam rất phức tạp, nếu trước đây cô còn chút khúc mắc với Mộ Mẫn Loan thì giờ chỉ còn lại sự đồng cảm.
Chẳng qua cô vừa hỏi xong, biểu cảm của Tân Tấn Tài càng thêm kỳ lạ.
“Nhưng mà… Chị dâu nhỏ à cô ấy đã làm thủ tục xuất viện và rời đi rồi mà?”
“Tại sao lại như vậy?”
Tô Lam còn muốn tiếp tục gặng hỏi, nhưng trong đầu chợt nảy ra một suy nghĩ, dường như cô đã nhận ra điều gì rồi.
“Bác sĩ Tân, có phải tối hôm qua anh của chị đã làm thủ tục xuất viện cho cô ấy?”
Tân Tấn Tài gật đầu.
“Thật ra thì bác sĩ bọn em cũng không đề nghị di chuyển bệnh nhân đi nơi khác. Nhưng anh của chị mong được đưa Mộ Mãn Loan ra nước ngoài, để tiến hành quá trình điều trị cao cấp hơn, đương nhiên căn bệnh này được chữa càng sớm thì càng tốt”