Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3508

Khúc Thương Ly cứ như vậy gục lên tay lái, trong đầu vô cùng hỗn loạn.

Thậm chí anh ấy cũng không biết mình đã ngồi đó bao lâu nữa, cho đến khi tay trượt xuống, đè lên còi xe.

“Bíp bíp bíp.

Ngay lập tức, xe phát ra âm thanh chói tai.

Khúc Thương Ly lập tức tỉnh táo lại, Tống Chỉ Manh đang bận rộn trong bếp cũng bị âm thanh này doạ sợ hết hồn, chén trong tay cầm không chắc, trực tiếp rơi vào nồi Dầu nóng trong nồi bản tung toé, trực tiếp bản lên mu bàn tay cô ấy.

“AI Tống Chỉ Manh bị dầu làm bỏng hét lên, cái muỗng trên tay cũng ném đi, trực tiếp đập vào chảo dầu Dầu tràn ra, bén lửa, sau đó lửa bùng lên trong bếp.

Nhất thời, phòng bếp hỗn loạn như một nồi cháo.

Lúc này Khúc Thương Ly còn ở trong xe, sau khi tỉnh táo lại, anh ấy cũng không nhúc nhích.

Bởi vì anh ấy còn chưa biết mình nên đối mặt với Tống Chỉ Manh thế nào đây.

Nhưng đúng lúc đó, Khúc Nhất Phàm đột nhiên từ trong nhà vọt ra, la lớn với bên ngoài: “Cha ơi cứu mạng, cháy rồi, phòng bếp cháy rồi, cô còn đang ở bên trong!”

Tống Chỉ Manh còn ở bên trong?

Nghe vậy, sắc mặt Khúc Thương Ly thay đổi, vội vàng vọt ra.

Bước nhanh vào nhà, phòng bếp đã bốc ra khói đen.

“Tống Chỉ Manh, Tống Chỉ Manh!”

Nghe tiếng Khúc Thương Ly, Tống Chỉ Manh trực tiếp ngồi bệt xuống, nức nở gọi: “Khúc Thương Ly, cứu mạng!”

Trái tim Khúc Thương Ly trầm xuống, anh ấy vừa cởi âu phục, vừa liều mạng chạy vào phòng bếp.

Cũng may lửa không lớn, khi Khúc Thương Ly xông vào, anh đóng ga trước, phủ âu phục lên trên ngọn lửa Ngọn lửa bị dập tắt rất nhanh, nhưng lúc này, Tống Chỉ Manh vẫn rúc trong góc run lẩy bẩy.

Cô ấy thấy Khúc Thương Ly xông vào, rõ ràng là muốn nhào vào lòng anh, nhưng cô ấy sợ, hai chân run rẩy, đứng lên không nổi.

Khúc Thương Ly vừa tức giận vừa nóng nảy, trực tiếp xông lại.

“Cô có bị ngu hay không? Cháy nhà cũng không biết đường chạy? Ngồi đó chờ bị thiêu chết đúng không?”

Tống Chỉ Manh tủi thân nhìn anh.

“Tôi… Tôi chỉ muốn nấu cho anh một bữa cơm thôi mà..”

Vẻ mặt Khúc Thương Ly lập tức cứng lại Hồi đó, khi hai người vừa mới ở bên nhau, Tống Chỉ Manh cũng từng thử muốn nấu cơm cho anh ấy.

Kết cục cũng giống như bây giờ, thiếu chút nữa đã đốt cháy phòng bếp.

Sau đó, Khúc Thương Ly không để cô ấy vào bếp nữa.

Nhưng bây giờ, Tống Chỉ Manh vẫn giẫm lên vết xe đổ.

Không biết tại thương kia của c‹ lên đã lập tức tắt.

Khúc Thương Ly dứt khoát tiến lên, bế cô ném lên sofa.

Anh trầm mặt lại, kéo tay cô qua.

“Đau quá”

Tống Chỉ Manh khẽ hô.

Chương 3509
Khúc Thương Ly cau mày, phát hiện trên o, nhìn bộ dạng đáng lửa giận vừa mới xông mu bàn tay cô có rất nhiều vết bỏng bị dầu bản.
Chân mày anh nhíu chặt lại, nghiêng đầu nhìn về phía con trai.
Khúc Nhất Phàm rất hiểu chuyện, vừa thấy cha ôm cô ra ngoài, cậu bé đã lấy thuốc bôi tới.
Cậu bé vội vàng đưa qua.
“Cha, cha đừng giận, con và cô chỉ muốn nấu cho cha một bữa thôi.”
Khúc Thương Ly cúi đầu bôi thuốc cho Tống Chỉ Manh, không lên tiếng, Bây giờ Tống Chỉ Manh vẫn còn sợ hãi trong lòng, hai chân như nhữn ra.
Cô ấy nhìn Khúc Thương Ly, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nên nói từ đâu.
Haizz, Tống Chỉ Manh, mày thật ngốc, không làm được gì cả, đúng là vô dụng mà!
“Khúc Thương Ly, anh tức giận sao?”
Cuối cùng, Tống Chỉ Manh vẫn không nhịn được làm bộ đáng thương.
Khúc Thương Ly ngẩng đầu nhìn cô ấy.
“Tôi không giận”
Tống Chỉ Manh bĩu môi, còn nói không giận, giọng cũng đổi luôn rồi.
Nhưng mà nghĩ lại thì trước kia lúc cô ấy chạm mặt với anh ấy, thái độ kia mới thật sự là Tồi tệ.
So với lúc đó, bây giờ Khúc Thương Ly vẫn lạnh mặt nhưng thái độ thì đã tốt hơn nhiều.
Tống Chỉ Manh cúi đầu nhìn anh ấy thay mình bôi thuốc.
Gương mặt người này thật đẹp, đặc biệt là lúc anh ấy nghiêm túc làm chuyện gì đó, sự tập trung đó khiến người ta không thể rời mắt.
Tâm tư vốn đã giấu sâu trong lòng lại chậm rãi lộ ra.
Đột nhiên Tống Chỉ Manh có suy nghĩ, hình như cô ấy còn thích người đàn ông này.
Cô ấy vẫn mở to mắt nhìn Khúc Thương Ly, mà trong đầu lại không ngừng xoay chuyển.
Hay là, dứt khoát thừa dịp mấy ngày này mình còn đang nương nhờ trong nhà anh ấy mà theo đuổi anh ấy lần nữa nhỉ?
Dù sao thì nữ theo đuổi nam cũng dễ hơn nam theo đuổi nữ mà.
Bất kể vì sao khi đó hai người họ chia tay, nhưng nếu như cô ấy cố gắng thêm chút nữa, có khi nào Khúc Thương Ly lại bằng lòng quay về bên cô ấy không?
Khúc Thương Ly cũng không biết trong đầu Tống Chỉ Manh đang nghĩ gì, sau khi bôi thuốc cho cô ấy thì hỏi: “Có thể đi không?”
“Gì cơ?”
Khúc Thương Ly hơi mất kiên nhẫn.
“Tôi hỏi cô có thể đi được không?”
Tống Chỉ Manh vội vàng đứng lên khỏi salon.
“Có thể chứ! Không có vấn đề gì cả, tôi còn có thể chạy đấy!”
Khúc Thương Ly âm thầm thở dài.
“Thu dọn đi, chuẩn bị ra ngoài”
Chương 3510
Nghe lời này, Tống Chỉ Manh thầm kêu không ổn, cô ấy xoay người lại, ôm lấy Khúc Nhất Phàm.
“Tôi không đi! Khúc Thương Ly, chân toi mềm rồi, tôi đi không nổi… Tôi nghi ngờ tối qua anh đâm vào tôi, nên tôi quyết định không đi, tôi phải ở nhà dưỡng bệnh”
Nói xong, cô ấy còn giả bộ đáng thương làm nũng với Khúc Nhất Phàm: “Nhất Phàm, cháu nói với cha cháu đi, đừng có đuổi cô đi, cô bị thương, còn chưa khỏi mà!”
Từ lần trước được Tống Chỉ Manh ra tay giúp đỡ, Khúc Nhất Phàm đã có nhiều hảo cảm ơn với cô ấy.
Lúc này thấy cô ấy làm bộ đáng thương, cậu bé cũng không nhịn được nghiêng đầu nhìn về phía cha mình.
“Cha, hay là để cô ở lại đây đi, cha mang cô về mà, không thể để cô chưa khoẻ đã đi được! Như vậy không tốt chút nào!”
Khúc Thương Ly: “..”
Hai người này!
Khúc Thương Ly dứt khoát đứng lên, ánh mắt liếc qua Tống Chỉ Manh đang giương mắt nhìn mình, vô cùng lạnh lùng nói: “Phòng bếp bị cô đốt rồi, không ra ngoài thì ăn bằng gì?”
“Hả?”
Tống Chỉ Manh ngơ ngác Khúc Nhất Phàm lập tức phản ứng lại “Tốt quá, cô không phải đi, cha không muốn đuổi cô đâu, là muốn dẫn chúng ta ra ngoài ăn cơm!”
Ánh mắt Tống Chỉ Manh lập tức sáng lên: “Được, tôi đi mặc áo khoác!”
Nói xong, cô ấy vui tươi hớn hở đi thay quần áo.
Khúc Thương Ly đứng yên tại chỗ, ánh mắt sâu thẳm không tự chủ được nhìn theo bóng lưng Tống Chỉ Manh.
Lần này, ánh mắt anh không có đề phòng, không có oán hận, chỉ tràn đầy lo lắng.
Khúc Nhất Phàm phát hiện sắc mặt cha mình không tốt lắm nên đi tới, nhẹ nhàng kéo tay áo anh ấy.
Khúc Thương Ly nghiêng đầu nhìn lại.
“Cha, có phải cha không vui không?”
“Không, cha chỉ lo lắng cho sức khoẻ của cô thôi.”
Khúc Nhất Phàm suy nghĩ rồi vỗ ngực.
“Cha yên tâm đi, con là con trai, lúc cha không có ở nhà, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô”
“Được”
“Đúng rồi cha, cuối tuần chúng ta đi công viên giải trí Disneyland, có thể đưa cô đi cùng không?”
“Con có muốn đưa cô đi cùng không?”
“Thật ra con rất thích cô”
Trên gương mặt điển trai ngàn năm không thay đổi có chút ánh sáng mơ hồ loé lên.
Anh ấy cúi đầu nhìn con trai mình, đưa tay xoa đầu cậu bé.
“Nếu vậy thì tự con đi mời cô đi, vậy mới lễ phép, hơn nữa còn có thành ý, hiểu không?”
Khúc Nhất Phàm vui vẻ gật đầu: “Con biết rồi”
Mấy ngày trước Tô Lam biết được chuyện sức khoẻ ông cụ Quan không tốt từ chỗ Tống Chỉ Manh, cô luôn lo lẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK