Người đàn ông vốn đang ngủ say nghe thấy tiếng động, đột nhiên mở mắt ra và đứng dậy.
Anh nhìn người phụ nữ trên giường một cách lạnh lùng: “Lần này cô đã cứu tôi, cứ nói bất cứ điều gì cô muốn, tôi đều sẽ thỏa mãn cô.”
Người đàn ông này có giọng trầm như đàn vi ô lông, gợi cảm mê người.
Trong lòng cô ta rất ngạc nhiên.
Đây… Dáng điệu cao ráo, và giọng nói này, không phải là cái người tổng giám đốc Vương kia vừa lùn vừa xấu vừa béo vừa già!
“Hây dai”
Giây sau, đèn phòng được bật lên.
Đột nhiên xuất hiện trước mắt, là một khuôn mặt đẹp trai hoàn hảo đến không thể chê bai được, ngũ quan sâu sắc như được thượng đế tạc ra, toàn thân tỏa ra khí chất cao quý nổi bật.
Tô Bích Xuân ngây người: ‘..”
Cô ta biết người đàn ông này.
Cô ta đã thấy hình ảnh của anh trên TV hàng triệu lần, nhà giàu bậc nhất nước Thiên Long, tổng giám đốc của tập đoàn Quan Thiên, Quan Triều Viễn!
Tô Lam tiện nhân đó … lại là ngủ cùng với Quan Triều Viễn? !
Nhà họ Tô.
Tô Bích Xuân cười đắc ý, vô cùng ngoan ngoãn ngồi cạnh cha mình là Tô Văn Tâm: “Cha ơi, lần này đúng là một kết quả bất ngờ. Cha có thể yên tâm rồi, thời gian này khó khăn tài chính của nhà họ Tô †a sẽ được giải quyết nhanh chóng thôi.
Sau bao nhiêu năm cha nuôi nấng đứa con gái này, con cuối cùng cũng đã giúp đỡ được cho gia đình họ Tô chúng ta rồi.”
“Người xưa nói phải lắm, mẹ nào con nấy. Năm đó mẹ cô ta thay lòng đổi dạ làm những điều xấu xa, sinh ra đưa con gái cũng chẳng tốt đẹp gì hơn. Bây giờ có thể giúp ích được nhà họ Tô cũng là phước phận cho cô ta” Vừa đề cập đến mẹ của Tô Lam, sắc mặt Tô Văn Tâm liền có phần khó coi.
“Bình thường thì giả vờ là băng thanh ngọc khiết, bây giờ trở thành tàn hoa bại liễu, để con xem bây giờ cô ta lấy cái gì để đi ra ngoài mà khoe khoang, hừ, dám dụ dỗ anh Đức Hiệp. Con đoán cô ta vẫn còn đang mơ mộng, chờ đợi chúng ta trả tiền điều trị cho anh trai sắp chết của cô ta! Đúng là ảo tưởng mà!”
“Bây giờ đến trinh tiết cũng không còn, đương nhiên là chẳng còn mặt ở lại cái nhà này. Đợi khi cô ta trở về, cha sẽ đuổi đi ngay lập tức, để mẹ con không phải tức giận với cha nữa!” Tô Văn Tâm kéo trợ lý chuyển tiền qua hồ sơ, cười rất vui: “Bích Xuân, lần này con đã giúp cha rất nhiều, con đúng là con gái tốt của cha!”
“Cha vẫn là cha lợi hại. Không những giúp con bắt được con rể vàng mà còn có thể đuổi cái sao chổi đó đi nữa, chính là một tên trúng hai chim!”
“… Hầy !”
Cửa phòng khách đột nhiên bị đẩy ra.
Hai cha con cùng nhìn qua.
Tô Lam đứng ở ngoài cửa, khuôn mặt trắng bệch với thân hình mỏng manh đang run rẩy.
€ó lẽ là đã nghe họ nói chuyện rồi Tô Lam nghĩ tất cả chuyện này là do Tô Bích Xuân sắp đặt, nhưng không ngờ lại chính là cha mình.
Cha ruột của cô, để giải quyết vấn đề kinh doanh, đưa cô lên giường cùng một người đàn ông khác.
Thậm chí còn phải dùng cơ hội này để đuổi cô ra khỏi nhà.