Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3873


Cho tới bây giờ, chưa bao giờ lo lắng sợ hãi đến mức độ như vậy, thậm chí anh đang suy nghĩ, nếu cứ tiếp tục hao tổn như vậy, chỉ sợ anh sẽ còn không chịu đựng được đến lúc nhìn thấy Tô Lam, anh sẽ lực lao lực quá độ, dầu hết đèn tắt.


Ở bên trong phòng ngủ tối om, Quan Triều Viễn nằm ở trên giường, con mắt vốn khép lại đột nhiên mở ra, bên trong phảng phất như có ánh sáng lạnh hiện ra.


Một tuần lễ, anh cũng chỉ cho mình một tuần lễ.


Trong bảy ngày này, anh phải tìm thấy Tô Lam, để cho cô trở về bên anh một cách nguyên vẹn!


Đây là thời hạn mà anh tự đưa ra cho mình, cũng là lời hứa của anh với Tô Lam đang không biết ở chỗ nào.


Nhóc con kia, em nhất định phải ngoan ngoãn chờ anh!


So với sự trầm mặc trong phòng của Quan Triều Viễn, không khí trong phòng Tô Duy Nam dường như không tốt hơn là bao.


Lúc này Mộ Mẫn Loan đang yên lặng thu dọn giường chiếu, Tô Duy Nam còn đưa lưng về phía Mộ Mãn Loan, anh ấy chống tay lên lan can ban công, và nhìn bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ.


Từ sau khi Âu Mỹ Lệ đi ó, Tô Duy Nam đi lên tầng và đứng ở trên ban công,cho đến giờ anh ấy vẫn duy trì động tác này.


Đến nay đã gần nửa tiếng đồng hồ rồi, nhưng anh ấy vẫn bất động như một pho tượng Mộ Mẫn Loan có hơi không yên lòng, nên nhẹ nhàng đi tới: “Còn đang suy nghĩ chuyện Tô Lam sao?”


Giọng của Mộ Mãn Loan rất dịu dàng, thậm chí bên trong đó còn mang theo vẻ cẩn thận từng li từng tí: “Anh đừng lo lắng, Tô Lam nhất định không có việc gì, nói không chừng hiện tại cô ấy đang yên tâm chờ chúng ta đi đón cô ấy ở chỗ nào”


“Ai nói cho em biết anh đang suy nghĩ chuyện Tô Lam?”


Tô Duy Nam đột nhiên mở miệng.


Những lời này của Tô Duy Nam làm cho Mộ Mãn Loan lập tức ngây ngẩn cả người: “Không phải là đang suy nghĩ chuyện Tô Lam, thì là…”


“Nếu như anh nói anh đang nhớ em thì sao: Tô Duy Nam đột nhiên xoay người lại, cúi đầu nhìn Mộ Mãn Loan.


“Cái gì…”


Mộ Mãn Loan ở nghe nói như thế thì trực tiếp trợn mắt hốc mồm, không dám tin nhìn Tô Duy Nam.


Bởi vì lời nói này của Tô Duy Nam thật sự là quá đột nhiên, thậm chí Mộ Mãn Loan còn cho là lúc này anh ấy có ý định tỏ tình với mình vào lúc này.


Tuy nhiên, dựa theo những gì mình biết về anh ấy, ý của anh ấy tuyệt đối không phải muốn bày tỏ cùng mình, mà là khả năng tối hôm nay mình có chỗ nào chọc giận đến anh ấy.


“Duy Nam… Xin lỗi, em.


Mộ Mẫn Loan không biết vì sao lại hơi chột dạ, ngay cả lúc nói chuyện cũng trở nên nói lắp ba lắp bắp Tô Duy Nam đích thật là thích dáng vẻ Mộ Mãn Loan ngoan ngoãn nghe lời, nhưng tuyệt đối không phải là bộ dáng thận trọng nhát gan hiện tại này.


Anh ấy thích Mộ Mẫn Loan ngoan ngoãn dịu dàng lại không kiêu ngạo không siểm nịnh, nhưng bây giờ Mộ Mẫn Loan như đã kéo thấp mình xuống Mà điểm này mới là điểm Tô Duy Nam khó chịu nhất, Mộ Mẫn Loan là người phụ nữ mình coi trọng, bằng vào điểm này, Mộ Mẫn Loan nên kiêu ngạo: Nghĩ đến việc vừa rồi Mộ Mẫn Loan bộ dạng muốn nhìn nhưng lại không dám xem, nơm nớp lo sợ trước mặt ở Âu Mỹ Lệ, mi tâm Tô Duy Nam càng nhíu càng chặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK