Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2276


“Bà già này thật hung dữ quá đi!” Tô Mỹ Chỉ ủy khuất bĩu môi.



Vương Bích Vân thiết chút nữa là thổi huyết ngay tại đây: ‘Từ bà già này còn không, bằng từ bà lúc trước”


“Bớt nói nhảm đi, hôm nay tôi tới đây để đón người. Tôi đã cho các người hai ngày rồi, các người mau mang đứa bé ra đây”


Hôm nay Vương Bích Vân đến đây cũng là do tình thế bắt buộc.


Tô Lam canh giữ ở cửa phòng rửa tay với ánh mắt phòng bị: “Tôi sẽ không giao đứa bé cho các người đâu, các người muốn đi kiện thì cứ đi kiện đi Tôi tin tưởng Tòa án chắc chắn sẽ đưa ra một quyết định công bằng”




“Ha ha, tôi biết ngay là cô sẽ giở thủ đoạn ra để đùa giỡn mà. Nhưng, tôi nói cho cô biết, hôm nay Quan Triều Viễn cũng không ở đây, cho nên không có ai có thể làm chỗ dựa cho cô đâu. Cô không muốn giao thì cũng phải giao.”


Vương Bích Vân vung tay lên, lập tức có mấy tên vệ sĩ xông tới, muốn cướp người đi.


Tô Duy Hưng vừa mới bước từ trong nhà vệ sinh ra đã bị mấy tên vệ sĩ to cao bế đi “Thả tôi ra, các người mau thả tôi ra.”


“Các người mau dừng tay lại”


Lúc lúc ngàn cân treo sợi tóc, ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một bóng dáng cao lớn đang xông vào.


Người này lần lượt và liên tục tung ra một cú đá, trực tiếp đa bay mấy người vệ sĩ xuống mặt đất.


Ngay sau đó, Quan Triều Viễn và Tân Tấn Tài đi đến.


“Cậu Quan đại thiếu, cậu, sao cậu lại có thể ra tay đánh người như vậy chứ? Chúng tôi để lại Tô Mỹ Chi cho các người đã là sự nhượng bộ lớn nhất rồi, các người không nên được voi đòi tiên như vậy.


Vương Bích Vân sợ Quan Triều Viễn.


Nhưng vì người nối dõi của nhà họ Vương, cho nên bà ta không thể không kiên trì.


Dù sao, mọi chuyện ở trung tâm giám định kia cũng đã được sắp xếp một cách hợp lý rồi, chắc chẳn sẽ không thể xảy ra sai sót gì. Vì vậy, bà ta cũng không cảm thấy chột dạ ©ô căn bản cũng không cần chột dạ.


“Được nước mà lấn tới sao? Tôi thấy người được nước mà lấn tới là các người với đúng”


Tân Tấn Tài dùng ánh mắt lạnh lùng để nhìn Vương Bích Vân, giống như là anh ta đang được xem một chuyện cười lớn vậy.


Vương Bích Vân luôn cảm thấy ánh mắt này của anh ta là có ý nghĩa sâu sắc nào đó: “Các người có ý tứ gì? Tôi biết rồi, các người cho là chúng tôi đã dùng thủ đoạn, cho nên mới phải đi làm giám định quan hệ cha con một lần nữa, đúng không? Tôi nghĩ, chắc chẩn lúc này các người cũng đã cầm kết quả trong tay rồi phải không? Nếu như đã lấy được thì mau bỏ kết quả ra xem đi?”


Tân Tấn Tài nhìn thấy người phụ này sắp chết đến nơi rồi mà còn không biết gì thì dứt khoát lấy kết quả giám định ra.


Vương Bích Vân vội vàng bước lên rồi giật lấy và nhanh chóng giở đến trang cuối cùng.


Khi bà ta nhìn thấy kết quả giám định phía trên là 99. 99 thì lập tức thở dài một tiếng rồi cười phá lên: “Thế nào? Đây là chính kết quả giám định mà các người tự làm, các người còn muốn chống chế gì nữa không?”


Khóe miệng của Quan Triều Viễn lạnh lùng nở một nụ cười giễu cợt: “Chúng ta đương nhiên là sẽ không chống chế gì cả”


“Vậy thì còn chờ gì nữa? Các người còn không nhanh giao người ra đây” Vương Bích Vân lập tức lớn tiếng Tân Tấn Tài lắc đầu: “Chị gái à, làm phiền cô ngẩng đầu lên mà nhìn cho rõ. Em trai của cô không phải là có DNA tương xứng đến 99.99 với một con lợn hay sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK