“Tô Lam, cách tốt nhất là duy trì trạng thái như bây giờ.”
“Duy trì trạng thái như bây giờ?”
Tô Lam đau khổ lắc đầu.
“Chị có biết dạo gần đây em đau khổ cỡ nào không? Em không vượt qua được chướng ngại trong lòng, em cảm thấy anh ấy cũng vậy, hai chúng em bề ngoài nhìn như không có gì, nhưng trong lòng chúng em đều rõ ràng.”
Tô Lam nắm chặt tay thành nắm đấm rồi đập xuống bàn.
“Nếu tiếp tục như vậy em sẽ phát điên mất!”
“Nhưng nếu vạch trần cũng không có lợi cho em, với tình trạng của bọn em hiện giờ, hai bọn em sẽ chỉ cãi nhau thôi, sở dĩ em trốn tránh chẳng phải là vì em sợ mất đi anh ấy, sợ cãi nhau sao?”
Tô Lam chống đầu, cảm thấy lòng nặng trĩu.
Nếu duy trì trạng thái như bây giờ, cô thật sự sắp không chịu nổi mất.
“Tô Lam, em muốn nghe chị phân tích không?”
“Tất nhiên rồi, chị nói đi.”
“Ban đầu lúc em kể chuyện chị không ngắt lời, nhưng từ lời nói của em, chị cảm nhận được một điều, đó là em vô cùng tự ti.”
Tô Lam không phủ nhận.
“Em nói điều kiện của cô ấy tốt hơn em ở mọi mặt, nói hai lần liền, nhiều lần nhấn mạnh chuyện này chứng tỏ em thật sự rất tự ti.”
“Em quả thực không bằng người ta ở mọi mặt.”
Tô Lam hạ thấp giọng.
“Nhưng chị hỏi em, bạn trai em là người thế nào?”
“Anh ấy… Rất ưu tú, không phải mỗi mình em thấy vậy mà mọi người đều công nhận.”
“Vì thế một người đàn ông ưu tú chắc chắn có mắt nhìn rất cao, em nói anh ấy quen biết cô gái kia lâu hơn em, nhưng anh ấy lại lựa chọn em chứ không lựa chọn cô ấy, nguyên nhân là vì sao?”
Mạnh Gia Gia vẫn rất bình tĩnh.
Tô Lam rơi vào trầm tư.
Lý do vì sao Quan Triều Viễn lựa chọn cô đến bây giờ cô cũng không biết.
“Bởi vì trong lòng anh ấy, em ưu tú hơn cô ấy.”
Nghe thấy câu này, Tô Lam bỗng ngẩng phắt đầu, khuôn mặt lộ vẻ khó tin.
Trong lòng Quan Triều Viễn, cô tốt hơn Tiêu Mạch Nhiên sao?
“Cho dù ánh mắt của mọi người thế nào, trong mắt bạn trai ưu tú của em, em chắc chắn ưu tú hơn cô ấy, nếu không anh ấy đã không lựa chọn em.”
Mạnh Gia Gia nói rất chậm, giải thích cặn kẽ cho Tô Lam.
“Nếu bạn trai em được mọi người công nhận là ưu tú, vậy thì chắc chắn anh ấy còn có lựa chọn khác, mắt nhìn của anh ấy cũng sẽ không kém, anh ấy yêu em chứng tỏ em cũng ưu tú như vậy, cho nên tại sao phải tự ti nhỉ?”
Tô Lam cúi thấp đầu , cảm thấy hơi buồn bã.
Chính cô cũng không nghĩ ra.