Sau khi nói xong thì cô trực tiếp quay đầu nhìn sang Nguyễn Bảo Lan: “Bảo Lan, cô giúp tôi gọi cho Khúc Thương Ly và Tống Chỉ Manh, hỏi xem họ từ khi nào đã rơi vào vị trí của ngôi sao quá đỗi bình thường vậy?”
Nguyễn Bảo Lan cũng biết Tô Lam đang hù doạ họ, cô ấy rất hợp tác và lấy điện thoại từ trong chiếc túi của mình ra, làm ra dáng vẻ đang chuẩn bị thực hiện cuộc gọi.
Phải biết răng hành động này của cô ấy rõ ràng đã khiến Lilian sửng sốt, ở nước Bạch Lạc này, ai mà không biết Khúc Thương Ly và Tống Chỉ Manh chính là hai người nổi tiếng ở cấp ảnh đế và ảnh hậu chứt Ở trong giới truyền hình điện ảnh, ngay cả những đạo diễn lớn thuộc tuyến một cũng phải nể mặt của họ.
Và Lilian lúc này lại không hề có bất kỳ tác phẩm nào có thể đưa ra cả mà lại ở đây đắc tội với ảnh đế và ảnh hậu, e răng con đường ngôi sao sau này của cô ta sẽ vô cùng gập ghềnh.
“Cô Tô, Đường Mỹ không phải là ý này”
Lilian vô cùng lo lắng bèn vội vàng bước lên đẩy Đường Mỹ một cái, và ra hiệu cho cô †a mở lời giải thích Không ngờ rằng Tô Lam lại có mối quan hệ thân thiết như vậy với Khúc Thương Ly và Tống Chỉ Manh, đến số điện thoại cá nhân cũng cớ?
Cô ta cũng vội vàng đứng lên: “Cô Tô, tôi không có ý này”
“À, cô đã không có ý này thì xem ra có thể là do tôi đã hiều nhầm rồi”
Tô Lam vừa nói vừa quay đầu nhìn sang Nguyễn Bảo Lan: “Bảo Lan, vậy chúng ta tạm thời đừng thực hiện cuộc gọi này đã”
Khi nhìn thấy Nguyễn Bảo Lan cất điện thoại đi thì Lilian thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Nhưng càng như vậy thì sự căm hận của hai người họ đối với Tô Lam thì càng lúc càng mãnh liệt, Đường Mỹ lạnh lùng nhìn chằm chằm lấy Tô Lam: “Gô Tô quả nhiên có bản lĩnh mà, thậm chí có cả số điện thoại cá nhân của ảnh đế và ảnh hậu, nhưng Lilian của chúng tôi cũng không hề sợ, nên cô không cần phải lấy bản hợp đồng ra để đè ép chúng tôi, tất cả những thông báo trước đây của chúng tôi đều dựa trên tiêu chuẩn do chúng tôi đặt ra để yêu cầu tổ chương trình, làm thế nào mà có vẻ như sau khi đến phòng làm việc của các cô thì lại khó hiểu mà trở thành gây khó dễ chứ?”
Tô Lam cũng không chịu thua kém: “Thật xin lỗi, chúng tôi chỉ làm việc dựa theo quy định của hợp đồng, nếu cô Đường Mỹ có thể viết ra tất cả những yêu cầu này vào lúc ký kết hợp đồng, thì chúng tôi sẽ không hợp tác rồi”
Lilian, người đã ít khi lên tiếng lúc này đột nhiên đứng dậy, cô ta dùng đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm lấy Tô Lam: “Cô Tô, nơi này của cô chẳng qua chỉ là một văn phòng truyên hình nhỏ mà thôi, tôi đồng ý ký hợp đồng với cô thì xem như đã nể mặt của cô rồi, cô đừng có mà không biết tốt xấu chứ! Bãng không, đến lúc đó chọc giận anh Thẩm thì hậu qua này sẽ rất khó coi đấy!
Chao ôi, mẹ kiếp, thậm chí còn bê cả Thẩm Tư Huy ra à!
Nhưng thật xin lỗi, Tô Lam cô đây mới không sợ trò này!
“Cô nói như vậy thì tôi đã nhớ ra rồi!”
Lilian nhìn thấy sắc mặt khó coi của Tô Lam thì biết răng cái tên gọi của Thẩm Tư Huy vẫn còn hữu dụng vào lúc này.
Nhưng ai mà biết được cô ta vẫn chưa kịp đắc chí thì Tô Lam đã bất ngờ lên tiếng: “Cô phải biết rằng, nếu lúc đấy không phải anh Thẩm tìm người kéo quan hệ thì e rằng tôi sẽ không nhận đơn này. Bởi vì tôi đã giảm giá hữu nghị 20% cho đơn này, cô biết đấy, văn phòng truyền hình của chúng tôi bình thường đều là theo giá cố định mà”
“Cô!”
Lilian vô cùng tức giận bởi dáng vẻ ăn nói đưa đẩy này của Tô Lam, cô ta vụt một cái đứng dậy, khuôn mặt đó đã tức giận đến mức mặt mày đỏ bừng cả lên: “Xem ra các người hôm nay là không định nể mặt của tôi rồi, đúng không?”