Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2253


©ó lẽ phong thái của cô quá mạnh mẽ nên những vệ sĩ bên cạnh không dám ngăn cản cô.


Mãi đến tận khi Tô Lam đi rồi, trợ lý mới đi lên phía trước: “Tổng giám đốc Vương, số tiền này… “



“Mấy người con đứng trơ ra đấy làm gì?


Còn không mau nhặt lên cho tôi! Tức chết tôi rồi, con đĩ này làm tôi tức chết mất thôi!”


Vương Bích Vân tức đến mức suýt ngất xỉu.


Đúng lúc đó, một dáng người yểu điệu bước vào từ cửa hông, “Chị Vương, nhất định chị phải bình tĩnh!




Lúc này, nếu như chị mà tức giận thì trúng kế của cô ta đó!”


Vương Bích Vân tức giận trừng người phụ nữ kia một cái: “Ôi, minh tinh lớn Tô Bích Xuân, không phải trước đó cô bảo người phụ nữ này dễ nói chuyện lắm sao? Cô cố ý muốn để cô ta làm tôi tức chết đúng không?”


Tô Bích Xuân cười: “Chị Vương, chị nghe tôi nói đã. Chị cũng biết tôi có ý với Lê Triều Viễn mà, chúng ta có chung một mục tiêu, chắc chắn tôi đứng về phía chị!”


“Thế bây giờ con nhóc thối kia có chết cũng không chịu nhả ra, chẳng lẽ chúng ta phải lên tòa thật sao?”


“Đương nhiên phải làm đơn kiện! Không những kiện, mà còn phải đi hỏi thăm hết tất cả luật sư, không ai đứng ra giúp cô ta hết.


Đến lúc đó, chỉ cần có bản giám định quan hệ cha con, thì hai đứa bé chính là người nhà họ Vương rồi!”


“Cô chắc chắn hai đứa trẻ đó là người nhà họ Vương chúng tôi sao? Em trai tôi có nhiều phụ nữ như vậy nhưng tới tận giờ vẫn chẳng có ai mang thai cả, chúng tôi cũng từng nghỉ ngờ…”


“Chị Vương à, tôi chỉ muốn hỏi chị một câu, có muốn nhà họ Vương không có con cháu nối dõi không?”


“Đương nhiên là không rồi, cái này còn phải hỏi sao?”


“Đã như vậy thì chị cứ nhất quyết nói hai đứa trẻ kia là người nhà họ Vương là được.


Chuyện còn lại, chị cứ giao cho tôi xử lý”


Vương Bích Vân hơi do dự, đi tới cạnh vali tiền, vỗ một cái: “Tôi biết rồi, gần đây cô đắc tội Quan Triều Viễn, mấy đại diện quảng cáo của cô đều bị cắt mất, tài chính rất căng đúng không? Thế này đi! Nếu như chuyện này mà thành công thì tôi cho cô gấp hai lần số này!”


Hai lần chính là ba mươi tỷ?


Hai mắt Tô Bích Xuân sáng lên: “Yên tâm đi, nhất định tôi sẽ xử lý chuyện này thật hoàn hảo giúp chị”


Vương Bích Vân nói được làm được, ngày hôm sau Tô Lam nhận được một thư mời của tòa án.


Tô Lam bị cưỡng chế phải đưa hai đứa trẻ đi làm giám định ADN với Vương Tiến Phát.


Cô không biết một ngày đó trôi qua thế nào.


Ngày hôm qua, sau khi trở về lúc nào cô cũng ngơ ngẩn.


Suốt cả một buổi tối, cô đều ở bên hai đứa trẻ, không dám rời đi.


Cô sợ lúc cô đi khỏi, hai đứa trẻ sẽ bị người ta mang đi mất.


Lúc trước, vụ tai nạn xe đã cướp mẹ và anh của cô đi mất, đây là lần thứ hai cô nếm trải loại đau khổ tột cùng này.


Hai đứa trẻ là tính mạng của cô, nhất định cô phải bảo vệ hai đứa thật tốt.


Tô Lam không có ý định để hai đứa trẻ làm giám định với Vương Tiến Phát.


Nhưng mà, sau khi tan làm, cô đến đón hai đứa trẻ thì Vương Bích Vân dẫn nhân viên của tòa án đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK