Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1732


Phương Đóa hơi bất ngờ.


“Xin lỗi, tôi vẫn chưa chuẩn bị.” Mục Nhiễm Tranh có vẻ hơi hoảng hốt.


Tất nhiên Phương Đóa hơi thất vọng, có điều người hoàn hảo như cô ta tuyệt đối sẽ không để lộ ra ngoài.


“Không sao, tôi sẽ cho anh thời gian để chuẩn bị.”


Mục Nhiễm Tranh xoay người rời khỏi phòng ngủ.


Phương Đóa mặc xong quần áo của mình rồi xuống lầu, Mục Nhiễm Tranh đang nhắm mắt tựa lưng vào sofa.


“Hình như tâm trạng anh không tốt lắm?”


Phương Đóa biết chuyện Lê Thấm Thấm bị đưa ra khỏi đây, nhưng cô ta im lặng không nhắc đến.


Trong lòng cô ta, Lê Thấm Thấm không thể nào so với cô ta được.


“Không phải tâm trạng không tốt, chỉ là đang nghĩ rất nhiều việc.” Mục Nhiễm Tranh mở mắt.


“Đang nghĩ gì thế?”


Mục Nhiễm Tranh ngẩng đầu nhìn Phương Đóa: “Phương Đóa, cô yêu tôi không?”


Nghe thấy câu hỏi này, Phương Đóa sửng sốt.


“Đều là người trưởng thành rồi, nói chuyện tình yêu gì đó chẳng phải là rất ấu trĩ và giả tạo sao?”


“Tình yêu là nền tảng của hôn nhân, không có tình yêu thì sao có thể trải qua cuộc sống hôn năm kéo dài hàng chục năm chứ?”


“Hóa ra ý anh nói là cái này à. Anh yên tâm đi, tôi sẽ làm cho cuộc sống hôn nhân của chúng ta đầy màu sắc.” Phương Đóa nhàn nhạt cười như trong lòng đã có dự tính.


Mục Nhiễm Tranh có hơi không đáp lại được: “Lấy chuyện ban nãy ra nói, tôi cảm thấy có tình yêu trước rồi mới có tình dục, không có tình yêu thì sao mà làm?”


“Quan điểm của tôi với anh khác nhau, tình dục chỉ là quá trình loài người sinh con cháu thôi, nó cũng là công cụ để nam nữ lấy lòng nhau, không liên quan gì đến tình yêu cả. Nếu không, sao xã hội này lại có nhiều đàn ông và phụ nữ ra ngoài tìm tình một đêm chứ?”


Mục Nhiễm Tranh bất giác cười: “Được rồi, cô nói cũng có lý.”


Phương Đóa đặt tay lên vai Mục Nhiễm Tranh: “Đừng suy nghĩ lung tung nữa, ngày mai chúng ta đính hôn rồi, nếu anh muốn thì cũng có thể tổ chức lễ cưới sớm.”


“Cần tôi tiễn cô không?”


“Không cần đâu, anh nghỉ ngơi đi, tạm biệt.”


Mục Nhiễm Tranh đưa Phương Đóa ra cửa, nhìn xe cô ta đi rồi mới một mình quay lại phòng khách.


Ngày mai phải đính hôn rồi, anh thật sự muốn ở bên một người phụ nữ như vậy sao?


Đêm nay Mục Nhiễm Tranh lại mất ngủ.


Hôm sau là ngày đính hôn của Mục Nhiễm Tranh và Phương Đóa, tầng cao nhất của nhà hàng Hoàng Gia được nhà họ Mục bao trọn.


Tầng cao nhất của nhà hàng Hoàng Gia là nơi cao cấp nhất của nhà hàng này, mặc dù chỉ có hai nhà cùng ăn bữa cơm, người cũng không nhiều, nhưng nhà họ Mục vẫn bày tỏ thành ý lớn nhất.


Cả tầng đều được trang trí lại, Quan Triều Viễn và Tô Lam cũng đến. Dịp quan trọng như vậy, tất nhiên họ phải tham gia rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK