Ngay khi Tô Lam nhịn cơn đau, chuẩn bị đi mượn băng vệ sinh một lần nữa, phó đạo diễn Trần liền đi tới.
“Nào nào nào, mọi người cùng qua đây, hôm nay chúng †a quay cảnh 34” Phó đạo diễn Trần ra lệnh.
Mặc dù đạo diễn chính của bộ phim này là Lâm Xuyên, nhưng một bộ phim, không phải tất cả cảnh quay đều do đạo diễn chính quay, bằng không phó đạo diễn để làm gì chứ?
Phần quan trọng đương nhiên do đạo diễn Lâm Xuyên đích thân giám sát quay phim, còn một vài cảnh không quá quan trọng tự nhiên sẽ do phó đạo diễn hoàn thành.
Bộ phim này có rất nhiều cảnh do phó đạo diễn Trần giám sát quay.
Lời của ông ta đương nhiên cũng là mệnh lệnh.
Tô Lam nghĩ kĩ xem cảnh 34 là cảnh gì, đột nhiên cô cực kì hoảng sợ.
Cảnh quay đó là cảnh đối đầu của cô và Tô Nhược Vân, ở đình nghỉ mát bên hồ, hai người xảy ra tranh chấp, vai công chúa Nguyên Sênh mà Tô Nhược Vân đóng làm nhục vai Tường Vi mà Tô Lam diễn, còn tát cô một cái, Tường Vi không chịu nhục nhảy xuống nước.
Phải nhảy xuống nướ!
Giờ Tô Lam đang bị bà dì ghé thăm đó!
Sao có thể nhảy xuống nước chứ?
“Phó đạo diễn Trần!” Tô Lam liền đuổi theo phó đạo diễn Trần: “Hôm nay có thể không quay cảnh 34 được không, hôm nay tôi hơi mệt”
Phó đạo diễn Trần dù sao cũng là đàn ông, Tô Lam cũng không thể nói thẳng bà dì của tôi đến rồi, không thể quay phim được.
“Hơi mệt? Cô nói hơi mệt thì không quay nữa? Cả đoàn làm phim vì cô hơi mệt mà phải quảng công việc sang một bên? Tô Lam, cô nghĩ cô là ai thế?”
Giọng nói của phó đạo diễn Trần rất to, dường như tất cả mọi người đều trở nên yên lặng.
“Hôm nay quả thật tôi không tiện”
“Tô Lam, đừng cảm thấy bản thân ký hợp đồng với công ty quản lý rồi thì giỏi lắm, tám mươi phần trăm diễn viên ở đây đều có công ty quản lý! Cô là cái thá gì?”
Tô Lam chỉ cảm thấy xấu hổ vô cùng, bị đạo diễn mắng trước mặt nhiều người như này, dù là ai cũng cảm thấy mất mặt.
“Tôi nói cho cô biết, hôm nay cô muốn quay cũng phải quay, không muốn quay cũng phải quay, đừng quên là, chúng ta đã ký hợp đồng! Các bộ phận chuẩn bị!”
Phó đạo diễn Trần hoàn toàn không để ý đến Tô Lam, đi thẳng về phía hồ.
Tất cả nhân viên đều đi về phía hồ.
Khi Tô Nhược Vân lướt qua Tô Lam, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường, khiến Tô Lam hiểu ngay mọi chuyện là thế nào.
Tô Lam biết, bản thân không thoát được.
Khi đôi cánh của cô còn chưa €ứng cáp, nhất định sẽ gặp phải loại chuyện như này.
Cô thầm nắm chặt tay thành quyền, cũng đi về phía hồ.
Mong là quay phim thuận lợi.
Thế nhưng, có Tô Nhược Vân ở đây, đó là chuyện không thể nào.
Cảnh phim này, Tô Nhược Vân phải tát Tô Lam một cái.
Tô Nhược Vân đi tới trước mặt phó đạo diễn Trần: “Phó đạo diễn Trần, cái tát này của tôi là tát thật hay lựa góc quay đây?”