Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 1543
“Sao có thể trùng hợp vậy được? Hết pin hoặc hỏng đúng ngay lúc này, sao có thể chứ?” Quan Triều Viễn vẫn không tin lý do này.
“Cậu không liên lạc được với cô ấy thì cậu đến phim trường tìm cô ấy đi, cậu ở đây kêu khóc om sòm thì ích gì!”
Giản Ngọc hơi mất kiên nhẫn, đứa em trai này của mình sao lại đáng thất vọng như vậy!
“Nếu chuyện đơn giản như vậy thì em đã chẳng đến tìm anh rồi, em đến phim trường tìm cô ấy, lỡ như cô ấy nổi cáu với em thì làm thế nào? Em không cần thể diện sao, lần trước cô ấy nổi cáu với em trước mặt nhân viên công ty em rồi, em mất mặt lắm!”
Quan Triều Viễn nhớ đến lần trước là cảm thấy xấu hổ.
“Cậu đã không còn thể diện lâu rồi.” Giản Ngọc lẩm bẩm, “Được thôi, vậy tôi hỏi cậu, cậu cần thể diện hay cần Tô Lam?”
“Cần hết!” Quan Triều Viễn dứt khoát trả lời.
“Vậy tôi không giúp được cậu, tùy cậu đấy.”
Giản Ngọc chưa từng nghĩ người đàn ông độc thân hoàng kim như mình lại đi giải quyết vấn đề tình cảm cho người khác, tha thứ cho sự bất lực của anh ta.
“Anh đúng là đồ FA, biết ngay anh vô dụng mà!”
Quan Triều Viễn khịa một câu rồi đi tới đi lui trong phòng khách, Giản Ngọc quay đầu liếc anh rồi lên tầng tìm Tam Tam.
Cho đến lúc ăn cơm tối, cuối cùng Quan Triều Viễn cũng hạ quyết tâm đi tìm Tô Lam.
Quan Triều Viễn ném đũa đi rồi đứng lên: “Em ra ngoài một chuyến!”
Nói xong, anh tự lái xe ra ngoài.
Giản Ngọc và Tam Tam nhìn nhau: “Tam Tam, đừng bao giờ học theo bố cháu, sau này đừng yêu đương, phải học theo bác của cháu đây này, độc thân quý tộc.”
Tam Tam vui vẻ cười với Giản Ngọc.
Quan Triều Viễn lái xe chạy như điên đến phim trường, cuối cùng ở phim trường vắng tanh.
Trước đó Quan Triều Viễn đã đến khách sạn Tô Lam ở, anh lại đi thẳng đến khách sạn, sợ bị người ta nhận ra nên còn đeo cả khẩu trang.
Khách sạn của phim trường quản lý rất nghiêm ngặt, mỗi người ra vào khách sạn đều phải đăng ký.
“Chào anh, cho hỏi anh tìm ai?”
“Tô Lam phòng 303.”
“Ngại quá, cô Tô Lam đã trả phòng rồi, hôm nay cô ấy đóng máy.”
“Đóng máy rồi?” Sao anh lại không biết chuyện này nhỉ?
“Đúng vậy, cô ấy trả phòng hơn một tiếng trước rồi.”
Quan Triều Viễn nhanh chóng xoay người rời khỏi khách sạn, lái xe quay về.
Chuyện đóng máy lớn như vậy mà Tô Lam lại không nói với anh, chắc chắn là cô giận anh rồi.
Quan Triều Viễn càng nghĩ càng thấy rắc rối, chuyện này làm sao mới tốt đây?
Về rồi anh phải dỗ Tô Lam thế nào?
Lúc Quan Triều Viễn tăng tốc quay về thì Tô Lam đã đến nhà rồi.
Chương 1544

Giản Ngọc thấy Tô Lam về cũng ngạc nhiên.

“Tô Lam, sao hôm nay em về rồi? Tiểu Viễn lái xe đi tìm em đấy.”

“Anh ấy tìm em làm gì?”

“À thì… chẳng phải hai người…”

Nam chính trong tin tức đã nổi cơn tam bành rồi, sao trông nữ chính lại bình tĩnh thế này nhỉ? Hoàn toàn khác hẳn nhau!

“Hôm nay em đóng máy rồi.”

“Em biết tin tức kia chưa? Ở nhà Tiểu Viễn phát điên cả một ngày, đến tối mới quyết định đi tìm em đấy. Chắc bây giờ cậu ấy đến rồi, gọi cho em mà em tắt máy mãi.”

“Điện thoại em rơi vào nước không mở máy được nữa, ôi cái người này… Không sao đâu, anh ấy đến không thấy em thì lại về thôi.”

“Ờ, vậy cứ thế đi, em nghỉ ngơi đi, chắc lát nữa Tiểu Viễn về thôi. Tô Lam, tin tức đó…”

“Anh, anh yên tâm đi, em không suy nghĩ linh tinh đâu, bọn em sống với nhau lâu như vậy rồi, con người anh ấy thế nào em còn không biết hay sao? Nói rõ ràng ra là tốt ấy mà.” Sự bình thản của Tô Lam khiến Giản Ngọc vô cùng bất ngờ.

Giản Ngọc bật cười: “Anh cảm thấy tính cách hai người có phải nhầm lẫn với nhau không? Tiểu Viễn cứ lo em giận, một mình ở nhà lẩm bẩm cả nửa ngày.”

“Anh ấy là vậy đấy, được rồi anh, em dẫn Tam Tam lên lầu đây.”

Tô Lam bế Tam Tam lên lầu. Vốn dĩ khoảng một tiếng là Quan Triều Viễn về rồi, nhưng đến mười một giờ đêm anh vẫn chưa về.

Tô Lam dỗ Tam Tam ngủ xong thì về phòng ngủ, cô nhìn thời gian rồi dùng điện thoại bàn gọi cho Quan Triều Viễn.

Điện thoại có thể gọi được nhưng mãi không có ai bắt máy.

Tô Lam gọi liên tiếp vài cuộc đều như vậy.

Điều này khiến cô lo lắng.

Chắc không phải trên đường Quan Triều Viễn xảy ra chuyện gì đấy chứ? Tai nạn sao?

Tô Lam ngồi trên giường một lúc, cuối cùng vẫn không ngồi yên được.

Bây giờ Quan Triều Viễn đã giải phong ấn rồi, anh đã không có năng lực của ma cà rồng nữa, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì hậu quả sẽ rất khó lường.

Tô Lam vừa đứng lên định ra ngoài thì ‘rầm’ một tiếng, cửa bị tông ra khiến cô giật mình.

Quan Triều Viễn thở hổn hển đứng ở cửa, trên người chỉ mặc áo sơ mi, toàn bộ đều đã ướt đẫm.

Mặt còn có mồ hôi đang chảy từng giọt.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Quan Triều Viễn vội đi tới ôm chặt Tô Lam vào lòng: “Lam… Lam, anh sai rồi, đừng… giận anh được không? Anh không… cố ý giấu em đâu!”

Quan Triều Viễn nói không kịp thở, lời nói đứt quãng khiến Tô Lam nghe không rõ lắm.

Tô Lam dùng tay vuốt lưng Quan Triều Viễn: “Anh nghỉ ngơi lấy hơi đã rồi nói.”

Vẫn là giọng điệu và động tác dịu dàng như trước.

Quan Triều Viễn nghi ngờ mình nằm mơ, anh buông Tô Lam ra, sững sờ nhìn cô.

Tô Lam bị anh nhìn đến nỗi trong lòng hơi hoảng: “Làm gì mà nhìn em như vậy? Mặt em có gì à?”

Chương 1545
“Lam Lam, em… em… em…”
Quan Triều Viễn lắp bắp hồi lâu cũng không nói ra được lý do.
“Ra ngoài chạy một vòng rồi lắp bắp, rốt cuộc anh sao thế?”
“Em không giận anh à?” Quan Triều Viễn vô cùng ngờ vực, không giống anh tưởng tượng một chút nào.
“Em nên giận anh à? Đúng là em nên giận anh, đêm hôm khuya khoắt anh chạy ra ngoài làm gì? Biến mình thành cái bộ dạng này, bệnh thì làm thế nào? Bây giờ sức khỏe anh không như trước đây đâu!”
Nghe giọng trách móc của Tô Lam, vẻ mặt Quan Triều Viễn càng thêm kỳ lạ.
“Mau đi tắm đi, em bảo nhà bếp nấu một bát canh gừng cho anh.”
Tô Lam đẩy Quan Triều Viễn vào phòng tắm.
“Vậy đi, anh tắm, lát nữa em mang canh gừng đến cho anh.”
Tô Lam vừa nói vừa bắt đầu xả nước cho Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam bận trong bận ngoài, chầm chậm cảm nhận được.
“Lam Lam, chuyện anh với Tiêu Mạch Nhiên…” Quan Triều Viễn cẩn thận, bắt đầu thăm dò.
“Em biết rồi, em không giận vì chuyện này.”
“Ảnh hôn nhau cũng có rồi mà em lại không giận, có phải em không quan tâm đến anh không?” Quan Triều Viễn nắm lấy cánh tay Tô Lam.
Tô Lam thật sự câm nín: “Có phải em nên mặc kệ anh thì mới được xem là quan tâm đến anh không?”
“Không! Không cho phép em mặc kệ anh, anh có thể giải thích với em.”
“Được, vậy lát nữa anh giải thích với em, mau tắm đi.” Tô Lam hơi mất kiên nhẫn, thu dọn rồi ra khỏi phòng tắm.
Cô dặn người giúp việc ở nhà bếp nấu một bát canh gừng rồi bê đến phòng tắm.
Quan Triều Viễn đang ngâm mình trong bồn tắm với vẻ mặt thẫn thờ, cả hai đã sống chung lâu như vậy rồi, cũng không cần phải lảng tránh gì.
“Mau uống canh gừng đi, trời lạnh rồi mà anh còn chạy đôn đáo ở bên ngoài.”
Quan Triều Viễn ngoan ngoãn cầm lấy bát canh: “Nửa đường xe hỏng nên anh chạy bộ về.”
Tô Lam vuốt tóc Quan Triều Viễn: “Làm gì gấp gáp thế? Không biết gọi xe về à? Sao mà phải chạy bộ?”
“Lúc đó gấp quá, anh không mang ví, điện thoại vứt trong xe rồi, anh chạy một đoạn mới nhớ ra có thể gọi về nhà, nhưng lúc đó anh đã chạy rất xa rồi, thực sự không muốn chạy lại nữa.”
‘Phụt’ một tiếng, Tô Lam bật cười, không ngờ Quan Triều Viễn trước nay thông minh mà cũng có lúc ngốc nghếch.
Người có thông minh hơn nữa thì gặp vấn đề tình cảm cũng sẽ có lúc giống như kẻ ngốc.
“Em còn cười!” Quan Triều Viễn cau mày uống hết canh gừng: “Lam Lam, em thật sự không giận anh à?”
Tô Lam gật đầu cầm bông tắm lên: “Để em kỳ lưng cho anh nhé.”
“Vậy sao em lại tắt điện thoại, ngay cả đóng máy mà cũng không nói với anh!”
“Còn chẳng phải tại anh à! Cứ bắt em phải video call lúc tắm, kết quả video call xong thì điện thoại rơi vào bồn tắm, đến giờ cũng không mở máy được!”
Tô Lam trách móc vỗ lên lưng Quan Triều Viễn.
Chương 1546
“Thì ra là vậy…” Làm anh sợ chết khiếp!
“Vốn dĩ giấu anh chuyện hôm nay đóng máy là em cố ý lừa anh, bảo là mấy hôm nữa mới có thể quay xong, còn muốn tạo bất ngờ cho anh, không ngờ chủ tịch của chúng ta lại cho em một bất ngờ lớn!”
Tô Lam kéo dài ba chữ ‘bất ngờ lớn’.
Bức ảnh hôn người phụ nữ khác quả thực là bất ngờ đấy.
“Anh đã tắm rồi!”
“Hả? Ý gì?” Tô Lam không hiểu ý của Quan Triều Viễn cho lắm.
“Hôm đó anh về đã tắm rồi, quần áo hôm đó đều đã thay từ trong ra ngoài, sau đó anh tắm hơn một tiếng, cái này anh trai có thể làm chứng!”
Quan Triều Viễn ngồi đưa lưng về phía Tô Lam, Tô Lam nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mắt mà thấy đau đầu, đến mức đó sao?
“Vậy tại sao hai người hôn nhau?”
“Không có hôn nhau, là cô ta hôn anh, anh dứt khoát đẩy ra, ai ngờ bị chụp chuẩn như vậy, chụp ngay khoảnh khắc đó!”
Đến bây giờ Quan Triều Viễn vẫn hơi bực, đám paparazzi này sao lại chụp chuẩn thế chứ!
“Với cả, là cô ta chủ động ôm anh.”
“Vậy sao đột nhiên anh muốn gặp cô ta?”
Quan Triều Viễn nhất thời nghẹn họng không nói ra được, nếu Tô Lam biết chuyện lần trước là Tiêu Mạch Nhiên làm thì liệu cô có hận Tiêu Mạch Nhiên không nhỉ?
Anh cố ý đợi đến lúc Tô Lam đi quay phim mới bắt đầu điều tra chuyện này, anh không hi vọng Tô Lam biết, bởi vì ngay từ đầu anh gần như đã đoán được rồi.
Quan Triều Viễn đột nhiên không nói gì, Tô Lam cảm thấy rất kỳ lạ, cô nghiêm túc giúp Quan Triều Viễn kỳ lưng.
“Là Tiêu Mạch Nhiên ép Tô Nhược Vân tự tử đúng không?” Tô Lam khẽ hỏi.
“Em… sao em biết?”
“Đoán, nghĩ kỹ thì con người em cũng không có nhiều kẻ thù, ngoài Tô Nhược Vân ra thì cũng chỉ có Tiêu Mạch Nhiên thôi. Mặc dù em không muốn xem chị ta là kẻ thù, nhưng em biết chị ta là người hi vọng em xảy ra chuyện nhất, bởi vì như vậy thì chị ta có thể loại bỏ được một tình địch là em.”
Tô Lam khẽ thở dài: “Hơn nữa lúc Tô Nhược Vân chết vẫn luôn gọi Thất, em nghĩ rất lâu cũng không hiểu, cho đến khi em nhớ tới Tiêu Mạch Nhiên em mới bắt đầu nghĩ, có thể không phải cô ta nói Thất, mà vì lúc đó đang hấp hối nên nói không hoàn chỉnh, có lẽ cô ta muốn nói Tiêu.”
Tô Lam đoán đúng cả rồi.
Quan Triều Viễn thật sự cảm thán, người phụ nữ của mình còn thông minh hơn mình tưởng tượng.
“Cho nên anh tìm được chứng cứ rồi?”
“Ừm, tìm được từ chỗ Vương Vãn Hương, cô ta làm rất kín kẽ, anh tìm được manh mối trong điện thoại của Tô Nhược Vân nên mới đi tìm cô ta.”
Tô Lam cũng đoán được đại khái, Quan Triều Viễn cố ý giấu mình, hơn nữa anh không định làm gì Tiêu Mạch Nhiên cả.
“Lam Lam…” Quan Triều Viễn xoay người nhìn Tô Lam: “Em sẽ trách anh sao?”
“Tại sao phải trách anh?”
“Vì anh không trừng phạt hung thủ thật sự hại em.”

Chương 1547
“Anh có lý do của anh mà.”
Thấy Tô Lam hiểu mình như vậy, Quan Triều Viễn càng cảm thấy mình rất hạnh phúc. Anh duỗi tay vuốt ve má của Tô Lam.
“Em từng thấy vết sẹo trên tay Tiêu Mạch Nhiên chưa?”
“Có vô tình nhìn thấy một lần, chuyện này cũng không tiện để hỏi.”
“Đó là do anh cắn, là một dấu răng. Có một lần anh với Tiêu Mạch Nhiên và Dạ Bân leo núi, cuối cùng bị kẹt trên núi. Trên núi có sói, trong lúc đấu với sói anh bị thương chảy rất nhiều máu, nguy hiểm đến tính mạng, Tiêu Mạch Nhiên đã cứu anh, cũng chính hôm đó cô ta biết được thân phận thật sự của anh.”
“Sau này vẫn còn một lần nhỉ?” Tô Lam đoán.
“Phải, còn có một lần, là sau khi truyền máu cho Kiêm Mặc, cũng là cô ta và Dạ Bân cho anh uống thuốc ngủ, sau đó cô ta dùng máu của mình để cứu anh.”
Lần này là Tô Lam đoán được.
“Cô ta là ân nhân cứu mạng anh, Lam Lam, anh không thể nào ra tay với cô ta được. Anh biết người hại em, anh nên khiến họ chết không có đất chôn, nhưng cô ta…”
“Em hiểu, anh không cần cảm thấy có lỗi với em, cô ta là ân nhân cứu mạng anh, vậy thì cũng là ân nhân cứu mạng em.”
Lời của Tô Lam khiến Quan Triều Viễn rất mừng, anh đưa tay véo mặt Tô Lam.
“Sao người phụ nữ của anh lại tốt như vậy nhỉ?”
“Biết em tốt thì sau này đừng có phát điên ở nhà nữa! Chẳng ra cái gì cả, ngay cả anh trai anh cũng cười anh đấy!”
“Đồ FA như anh ấy thì có tư cách gì mà cười anh chứ!”
Mắt Quan Triều Viễn trở nên xấu xa.
Anh kéo Tô Lam thật mạnh, kéo thẳng vào bồn tắm.
“Ai da! Anh phiền chết đi được! Làm người em ướt hết rồi!” Tô Lam vừa định trèo ra đã bị Quan Triều Viễn kéo lại.
“Vậy chẳng phải vừa hay sao? Lâu lắm rồi chúng ta không làm trong bồn tắm!”
Quan Triều Viễn ôm chặt Tô Lam vào lòng: “Anh muốn em, bà xã.”
Nụ hôn nóng bỏng khuấy động hơi nóng trong bồn tắm, nhiệt độ dần tăng lên.
Sáng hôm sau thức dậy, Tô Lam cảm thấy người mình như muốn rời ra thành từng khúc!
Bồn tắm cứng như thế khiến khắp người cô đau nhức!
Khi Tô Lam đang thầm mắng Quan Triều Viễn trong lòng thì khuôn mặt đẹp trai kia đã phóng đại trước mắt cô.
“Em còn chưa chịu rời giường à? Sâu lười! Tam Tam dậy rồi đấy!”
Tô Lam híp mắt liếc Quan Triều Viễn: “Còn không phải tại anh? Sau này không được làm trong bồn tắm nữa! Đau muốn chết!”
“Được rồi, được rồi, lần sau không làm trong bồn tắm nữa, làm ngoài ban công nhé? Bàn trang điểm cũng được, bể bơi cũng được, ở đó có nước lại còn rộng!”
“Đồ xấu xa!” Tô Lam đưa tay bịt miệng Quan Triều Viễn lại để anh không nói linh tinh nữa!
“Nếu em không dậy thì anh ngủ với em thêm lát nữa.” Quan Triều Viễn lại chui vào chăn.
Chương 1548

“Hôm nay anh không đi làm à?”

“Không! Biết em sắp đóng máy nên anh đã làm việc trước, vừa hay được ở nhà vài hôm.”

Tô Lam chớp đôi mắt to: “Em… Hôm nay em định đến nhà Tiêu Mạch Nhiên.”

Nụ cười trên mặt Quan Triều Viễn lập tức cứng đờ: “Em đi tìm cô ta làm gì? Nhỡ cô ta hại em thì sao?”

“Không, chị ta không phải người như vậy.”

“Anh đi cùng em.”

“Không cần, để em tự đi, anh đi sẽ lại thêm phiền, đây là chuyện giữa phụ nữ chúng em.”

Quan Triều Viễn không biết nên nói gì, anh biết mình cũng không có cách nào để ngăn cản Tô Lam.

“Anh làm gì vậy?” Khi Tô Lam phản ứng lại thì Quan Triều Viễn đã bắt đầu động tay động chân dưới chăn.

“Muốn em!”

Quan Triều Viễn lật người đè Tô Lam dưới thân.

“Không phải tối qua mới…”

“Tối qua là tối qua!”

Tô Lam lại bất lực đắm chìm lần nữa, vì thế cả buổi sáng cô không dậy nổi, đến một giờ chiều mới dậy ăn cơm, sau đó sửa soạn một lát rồi tới nhà Tiêu Mạch Nhiên.

Tiêu Mạch Nhiên vẫn sống trong căn biệt thự ở núi Kim Cương, Tô Lam bấm chuông nhưng rất lâu không thấy ai mở cửa.

Cô đứng ở cửa một lúc lâu, đoán chừng có thể Tiêu Mạch Nhiên không ở nhà, cô nên hẹn trước rồi mới tới. Nhưng khi cô vừa định đi thì cửa mở!

Tiêu Mạch Nhiên mặc đồ ngủ đứng trước cửa, mái tóc buông xoã, cô ta không trang điểm, tình trạng da rất xấu, không chỉ không trang điểm mà hình như còn chưa rửa mặt, mùi rượu phả vào mặt cô.

Nhìn thấy Tiêu Mạch Nhiên thế này, Tô Lam cũng giật mình.

Chị ta luôn gọn gàng xinh đẹp bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ…

Tiêu Mạch Nhiên thấy là Tô Lam thì cũng giật mình, cô ta còn tưởng shipper mang rượu tới. Bây giờ cô ta gặp Tô Lam trong bộ dạng này cực kỳ không ổn.

Nhưng nếu đã thấy rồi thì cô ta cũng không cần phải trốn tránh.

“Cô đến làm gì?”

“Tôi đến tìm chị nói chuyện, tôi có thể vào không?”

“Sao cô lại nghĩ tôi có tâm trạng để nói chuyện với cô?” Mặc dù vẻ mặt Tiêu Mạch Nhiên tiều tuỵ nhưng dáng vẻ vẫn rất cao ngạo.

“Vì bây giờ chị là Ảnh hậu, mà tôi cũng thế. Scandal của chị đang ở đầu sóng ngọn gió, rất nhiều paparazzi theo dõi chị. Nếu chúng ta bị chụp lén thì hậu quả có thể tưởng tượng.”

Đầu tiên Tiêu Mạch Nhiên giật mình, sau đó mở cửa cho cô vào.

Tô Lam bước vào, trong phòng rất lộn xộn, có thể thấy Tiêu Mạch Nhiên đã trút giận ở đây.

Vỏ chai rượu đầy đất.

Tiêu Mạch Nhiên ngồi lên sofa, cầm một điếu thuốc lên châm rồi rít hai hơi.

“Tìm tôi nói chuyện gì?”

“Chị hút thuốc từ bao giờ vậy?” Điều này khiến Tô Lam hết sức kinh ngạc, cô nhớ trước đây Tiêu Mạch Nhiên không hút thuốc.

Chương 1549
“Từ khi biết cô và A Viễn yêu nhau. Làm sao? Tôi không có được đàn ông, đến thuốc cũng không được hút à? Tô Lam, thấy tôi như thế này có phải cô rất vui không? Nếu cô đến để thể hiện mình là người chiến thắng thì cô có thể đi rồi.”
Tiêu Mạch Nhiên rít từng hơi, động tác vô cùng thành thạo, có vẻ cô ta đã hút được một thời gian.
“Tôi không đến để ra oai với chị, mà đến để cảm ơn chị.”
“Cảm ơn tôi? Ha ha, đừng đùa nữa!”
“Tôi nói thật, cảm ơn chị đã hai lần cứu chồng tôi.”
Tô Lam nói một cách chân thành, cô thực sự đến để cảm ơn Tiêu Mạch Nhiên.
“Cô không cần cảm ơn tôi, vì người tôi cứu là A Viễn chứ không phải cô!” Tiêu Mạch Nhiên cáu kỉnh quát lên, cô ta rất ghét Tô Lam lấy thân phận vợ Quan Triều Viễn đứng trước mặt mình!
“Tôi nghĩ chị chưa từng kết hôn nên chắc không thể hiểu được. Vợ chồng là một thể, chị cứu chồng tôi đồng nghĩa với việc đã cứu tôi. Tôi cảm ơn chị là lẽ đương nhiên.”
“Tô Lam! Cô dựa vào đâu chứ? Tôi nói lại cho cô biết, tôi không cần cô cảm ơn, người tôi cứu là A Viễn chứ không phải cô!” Tiêu Mạch Nhiên gào lên với Tô Lam.
“Chị vẫn chưa chấp nhận được sự thật rằng chúng tôi đã kết hôn.”
Đối mặt với Tiêu Mạch Nhiên đang gào thét, Tô Lam vẫn rất bình tĩnh.
“Được rồi, nếu hôm nay đã nói đến đây thì tôi cũng nói cho cô biết. Tô Lam, tại sao cô có thể có được người đàn ông tốt như A Viễn chứ?” Tiêu Mạch Nhiên tháo mã não đỏ trên tay xuống, để lộ vết sẹo: “Vì cứu A Viễn mà tôi có thể không màng đến tính mạng! Cô thì sao? Cô đã làm gì cho anh ấy?”
Tiêu Mạch Nhiên vừa nói vừa ôm ngực: “Tôi rất yêu anh ấy, tôi có thể không cần con, nhưng cô thì sao? Cô năm lần bảy lượt muốn có con! Cô có biết cô tàn nhẫn cỡ nào không? Sao A Viễn lại hy sinh vì cô nhiều như thế? Tại sao cô lại khiến cho A Viễn yêu cô đến vậy?”
Tô Lam hít một hơi thật sâu, cô đứng ở đây nghe Tiêu Mạch Nhiên lên án, cô cũng có thể cảm nhận được Tiêu Mạch Nhiên yêu Quan Triều Viễn nhường nào.
“Nếu là tôi trước đây, biết chị yêu anh ấy nhiều như vậy có thể tôi sẽ buông tay, nhưng tôi của bây giờ thì không, vì tôi còn yêu anh ấy hơn chị.”
“Cô lấy gì để so sánh với tôi?” Tiêu Mạch Nhiên khinh thường: “Cô tuỳ hứng, ích kỷ, nhiều lần đẩy A Viễn vào đường cùng, cô có tư cách gì để so sánh với tôi?”
“Tôi thừa nhận trong mối quan hệ giữa tôi và anh ấy, anh ấy hy sinh nhiều hơn tôi, nhưng chị chỉ nhìn thấy sự hy sinh của chị, chị chỉ nhìn thấy chị yêu anh ấy như thế nào chứ chị chưa bao giờ nhìn thấy sự hy sinh và tình yêu của tôi.”
“Cô đã làm gì cho anh ấy? Chẳng phải cô chỉ sinh cho anh ấy một đứa con trai sao? Tôi cũng làm được! Hơn nữa đứa con trai này còn là tự cô nhất quyết sinh ra! Cô biết rõ A Viễn không thể có con với loài người!”
Tiêu Mạch Nhiên chỉ vào Tô Lam rồi hét lên.
“Có câu nói ‘ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê’, chị luôn cho rằng chị là người yêu anh ấy nhất nên chị chưa bao giờ nhìn thấy tình yêu người khác dành cho anh ấy.”
Tô Lam dọn một góc ghế sofa rồi ngồi xuống.
“Chị biết quá ít về chuyện của chúng tôi. Ban đầu tôi muốn sinh con vì tôi không biết thân phận của anh ấy, sau này biết thì chúng tôi cũng quyết định không sinh con nữa. Về sau anh ấy phát hiện mình không thể cho tôi cuộc sống như một người đàn ông bình thường mang lại, vậy nên quyết định rời bỏ tôi, thậm chí còn nói dối tôi rằng anh ấy đã chết.”

Chương 1550
Tiêu Mạch Nhiên không biết gì về những chuyện này.
“Lúc đó tôi mới biết mình có thai, mang thai chỉ là một lần ngoài ý muốn. Mọi người đều khuyên tôi bỏ đứa bé, nhưng tôi từ không chịu, đó là con của chúng tôi. Lúc ấy tôi tưởng anh ấy đã chết nên nghĩ đây là món quà trời cao ban tặng cho tôi, dù thằng bé có là quái vật thì sao? Trong người nó chảy dòng máu của hai chúng tôi.
Sau này tôi mới biết anh ấy chưa chết, vì thế tôi quyết định đến Love Valley để tìm. Khi đi tôi mới mang thai hơn một tháng, khi đến nơi thì em bé đã hơn ba tháng.”
“Cô đùa gì vậy? Cô nói cô mang thai mà vẫn đến Love Valley? Cô tưởng tôi không biết Love Valley là nơi thế nào sao?”
Tiêu Mạch Nhiên cười chế nhạo, cô ta đã từng nghe Dạ Bân nói đến Love Valley.
“Tôi có cần phải lừa chị không? Đúng là khi đi tôi đã có thai, quá trình đó rất vất vả. Tôi say sóng suýt chết, nhưng chỉ cần nghĩ đến có thể gặp anh ấy là tôi lại có thể sống sót. Tôi không chỉ tìm đến Love Valley khi đang mang thai, mà tôi còn vác bụng bầu bốn tháng cùng anh ấy vào rừng, cùng anh ấy giải trừ phong ấn.”
Tiêu Mạch Nhiên nghe những chuyện này mà ghen tỵ phát điên, không ngờ cô đã cùng anh đi giải trừ phong ấn!
“Vốn dĩ mọi người muốn đợi tôi sinh con xong mới đi giải trừ phong ấn, nhưng tôi không đồng ý. Tôi không muốn người đàn ông của mình phải chịu hành hạ thêm nữa, dù chỉ một đêm cũng không được!”
Câu chuyện vài tháng được Tô Lam kể lại chỉ trong vài câu.
Tiêu Mạch Nhiên là một người thông minh, sao cô ta có thể không biết những gian khổ trên đường đi, huống hồ khi đó Tô Lam còn đang mang thai.
Nếu không cẩn thận có thể sẽ mất con, bản thân cô cũng có thể sẽ mất mạng.
Tiêu Mạch Nhiên cảm thấy mình hơi kém cỏi, trong khi Tô Lam dũng cảm như thế. Nhớ lại lúc đầu cô ta đưa tay cho Quan Triều Viễn, lúc đó cô ta cũng sợ chết khiếp.
“Cô đang muốn chứng minh cô vĩ đại hơn tôi sao?”
“Không phải, tôi chỉ muốn nói với chị rằng còn rất nhiều điều mà chị chưa biết. Chị nghĩ rằng chúng tôi trải qua những sóng to gió lớn này thì tình cảm sẽ suôn sẻ, vậy chị nhầm rồi.”
Tiêu Mạch Nhiên cau mày nhìn Tô Lam.
“Anh ấy không thích ăn đồ quá cay, một mâm cơm chỉ có thể có lượng cay bằng một quả ớt. Anh ấy cũng không thích ăn đồ quá ngọt, cho lượng đường bằng một phần ba bình thường thì anh ấy mới thích. Anh ấy thích ăn thịt, không thích ăn rau, nếu không có thịt trên bàn trong hai bữa ăn liên tiếp, anh ấy sẽ nổi giận…”
Tô Lam liệt kê từng thói quen ăn uống và sinh hoạt của Quan Triều Viễn.
Tiêu Mạch Nhiên trố mắt nghẹn họng nhìn Tô Lam, cô ta không biết gì về những chuyện này.
Tiêu Mạch Nhiên biết những điều này không thể một sớm một chiều mà nhớ được, có lẽ là do hai người ở bên nhau lâu nên mới âm thầm ghi nhớ những điều này.
“Cô không cần nói thêm nữa! Cô cũng là ngôi sao, cô còn phải đóng phim, còn phải chăm sóc con trai, làm gì có nhiều thời gian làm những việc này cho anh ấy!”
Tiêu Mạch Nhiên lập tức cắt ngang lời Tô Lam.
“Chị nói sai rồi, chỉ cần tôi ở nhà thì mỗi bữa ăn của anh ấy đều do tôi nấu. Nước tắm, dọn giường, chuẩn bị mọi thứ anh ấy cần đều do tôi tự làm, vì không ai hiểu rõ anh ấy hơn tôi, giao cho người khác làm tôi cũng không yên tâm.”
Chương 1551

“Tôi không tin! Một chữ cũng không tin! Nhà họ Quan bao nhiêu người giúp việc như thế, sao đến lượt cô làm những chuyện này?”

Tô Lam nhếch môi cười: “Chị có thể đến nhà chúng tôi hỏi người giúp việc xem họ đã từng vào phòng ngủ của chúng tôi chưa? Tôi không thích người khác vào phòng ngủ của chúng tôi, bởi tôi nghĩ đó là nơi thuộc về hai chúng tôi, mà anh ấy là người đàn ông của tôi, tôi nên làm mọi thứ cho anh ấy.”

Tiêu Mạch Nhiên ngẩn người, những điều này hoàn toàn khác xa với những gì cô ta tưởng tượng.

“Trong mắt chị, chắc tôi là một bà chủ nhà giàu cơm dâng tận miệng, nước rót tận tay đúng không? Nhưng tiếc là không phải vậy, tôi biết làm hết tất cả những chuyện mà một người vợ nên làm.”

Tiêu Mạch Nhiên bướng bỉnh quay đầu đi nơi khác: “Rốt cuộc cô muốn nói gì?”

“Điều tôi muốn nói là dù hai người có trải qua sóng to gió lớn, thậm chí là trải qua sinh tử thì đường về của họ cũng vẫn là những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống. Rất nhiều đôi yêu nhau trải qua nhiều biến cố lớn, nhưng khi cuộc sống trở nên êm đềm thì lại chia xa.”

Tô Lam nhìn Tiêu Mạch Nhiên.

“Đúng là chị có thể chết vì anh ấy, có thể không màng đến tính mạng, có thể khiến bản thân luôn chịu thiệt thòi, nhưng chị có làm được những điều tôi làm không?”

Tiêu Mạch Nhiên nhất thời không nói nên lời. Đúng vậy, cô ta có làm được không?

Bản thân cô ta cũng không chắc mình có làm được không, từ khi bước vào giới giải trí, bên cạnh cô ta luôn có vài trợ lý, những kỹ năng trong cuộc sống đã mất sạch từ lâu.

Chưa nói đến chuyện nấu nướng, ngay cả mùi khói dầu trong bếp cũng có thể khiến cô ta không chịu được.

Cô ta cũng đã học nấu ăn một thời gian, nhưng vì thấy quá rắc rối nên đã từ bỏ.

“Chị luôn miệng nói chị yêu anh ấy, tôi cũng thấy chị rất yêu anh ấy, nhưng nếu thật sự để hai người chung sống cùng nhau, có thể hai người sẽ không sống nổi.”

“Chưa thử sao cô biết chúng tôi không sống được?” Tiêu Mạch Nhiên vẫn mạnh miệng.

“Đúng thế, đúng là tôi không biết, nhưng khi chị nghe tôi nói chắc cũng đã thấy phiền rồi đúng không? Nhưng chị biết khi tôi nấu cơm cho anh ấy, tôi đã nghĩ gì không?”

Tiêu Mạch Nhiên nhìn Tô Lam khó hiểu.

“Tôi nghĩ anh ấy ăn ngấu ăn nghiến những món ăn tôi làm thật hạnh phúc biết bao, vì thế tôi không thấy phiền nữa, ngược lại còn thấy ngọt như đường và muốn nấu cho anh ấy cả đời. Trước đây chị từng học làm bánh, chắc vì muốn lấy lòng anh ấy đúng không?”

Tiêu Mạch Nhiên không lên tiếng, cũng không phủ nhận.

“Từ khi chị hỏi tôi những câu hỏi đó là tôi đã biết chị thiếu kiên nhẫn như thế nào khi làm những việc này, những vấn đề đó chỉ cần chị kiên nhẫn một chút thì sẽ không xuất hiện.”

“Không phải ai cũng giỏi làm những việc này!” Cuối cùng Tiêu Mạch Nhiên cũng tìm ra lời để phản bác.

“Chị nói cũng đúng, nhưng anh ấy thích, anh ấy rất hưởng thụ những điều tôi làm cho anh ấy, đổi lại là người khác anh ấy đều không chấp nhận. Chị Mạch Nhiên, chị là một người phụ nữ tốt, chị nên có cuộc sống tốt hơn chứ đừng nên trói buộc mình vào anh ấy.”

Tiêu Mạch Nhiên xấu hổ cúi đầu.

“Tôi thừa nhận trong những việc này tôi không bằng cô, nhưng cô có gì tốt chứ? Cô là người hai lòng, chỉ là A Viễn chưa phát hiện ra thôi.”

“Nếu chị đã nói thế thì hôm nay chúng ta thẳng thắn với nhau luôn đi.”
Chương 1552

“Chúng tôi thực sự gặp nhau sau khi kết hôn một năm, cũng chính là khoảng thời gian tôi chuẩn bị debut. Ban đầu tôi không biết thân phận của anh ấy, anh ấy cũng giấu tôi thân phận thật sự của mình.”

Tô Lam muốn giải quyết mọi hiểu lầm.

“Khoảng thời gian đầu, chị đã giúp tôi rất nhiều, tôi cũng rất biết ơn chị, nhưng tôi không biết quan hệ giữa chị và anh ấy, về sau tôi mới biết chuyện này từ Mục Nhiễm Tranh. Trong lòng tôi thấy rất khó chịu nên cố ý lạnh nhạt với chị, nhưng chị không biết quan hệ của tôi và anh ấy nên vẫn luôn giúp tôi.”

Tiêu Mạch Nhiên như người mất hồn, nghe Tô Lam nói.

“Thực ra tôi rất muốn nói với chị, nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ đến việc ly hôn với anh ấy. Nếu đã quyết định ly hôn, vậy thì thế nào? Tôi cũng chỉ đành lựa chọn không nói với chị. Chị nói tôi rất mưu mô, chắc là muốn nói tôi vừa muốn lấy lòng chị để chị giúp tôi, lại vừa giấu chị sự thật rằng tôi đã ở bên anh ấy.”

Tô Lam nở nụ cười nhẹ: “Nếu thật sự muốn dựa vào ai thì tôi có thể lấy lòng anh ấy, lấy lòng anh ấy vẫn hơn lấy lòng chị chứ, phải không?”

Tiêu Mạch Nhiên chợt bật cười lớn, tiếng cười vang vọng trong phòng khách nghe rợn tóc gáy.

“Tôi thật sự quá ngốc! Tiêu Mạch Nhiên, mày đúng là người đàn bà ngu xuẩn nhất trên đời!”

Tiêu Mạch Nhiên dường như đã hiểu ra mọi chuyện.

“Tô Lam, tôi thua rồi, hoàn toàn thua cô rồi.” Đây là sự thật mà Tiêu Mạch Nhiên không hề muốn thừa nhận.

“Không phải chị thua tôi mà là thua chính bản thân chị. Thật ra chị nên hiểu rõ từ lâu rằng nếu trong lòng anh ấy có chị thì khi chị hiến máu cho anh ấy lần đầu, anh ấy đã ở bên chị rồi. Hơn nữa với quan hệ của chị và Dạ Bân, hai người ở bên nhau là điều quá dễ dàng, nhưng anh ấy không đến với chị, từ lúc đó chị đã nên nhận ra.”

Tiêu Mạch Nhiên mặc cho nước mắt từ từ tuôn rơi.

“Đúng thế, lẽ ra tôi nên nhận ra từ lâu mới phải! Tại sao tôi lại không nhận ra chứ?”

“Chị nên có một cuộc sống tốt hơn, chị xinh đẹp, cuộc sống khá giả, lại là Ảnh hậu, muốn tìm một người đàn ông tốt chẳng phải rất dễ sao?”

Tiêu Mạch Nhiên cười khổ: “Bây giờ tôi đã là người thứ ba, lại có scandal như vậy, ai còn muốn lấy tôi nữa?”

Bây giờ mọi người đều biết Tiêu Mạch Nhiên và Quan Triều Viễn có gian tình, vì thân phận của Quan Triều Viễn nên dù có người thích Tiêu Mạch Nhiên thì cũng e ngại thân phận anh, không dám dính dáng.

“Tôi đã tự tay huỷ hoại bản thân mình, không trách được người khác. Cô đi đi, yên tâm, tôi sẽ không hại cô nữa, cũng không cần lo lắng tôi sẽ giành anh ấy với cô.”

“Tôi chưa bao giờ lo lắng những điều này, bởi vì không ai có thể cướp anh ấy khỏi tôi.” Giọng điệu Tô Lam rất chắc chắn.

Tiêu Mạch Nhiên hâm mộ giọng điệu này của Tô Lam.

“Trước khi đi, tôi cần chị làm một việc, bây giờ chị trang điểm, thay quần áo đi.”

Tiêu Mạch Nhiên ngước mắt lên nhìn Tô Lam: “Cô còn chuyện gì nữa?”

“Chị đã làm hại tôi, tôi nghĩ mình có quyền yêu cầu chị làm điều này.”

Tiêu Mạch Nhiên không nói gì mà run rẩy đi lên lầu.

Cô ta thay bộ quần áo khác, rửa mặt, trang điểm nhẹ nhàng rồi lại đi xuống.

“Tôi đã làm theo những gì cô nói, cô có thể đi rồi chứ?”
Chương 1553

Tô Lam ung dung lấy điện thoại ra rồi tìm một góc trong phòng khách, nơi đó có một bó hoa, view cũng khá đẹp.

Tô Lam kéo Tiêu Mạch Nhiên lại đó, giơ điện thoại lên, lúc này Tiêu Mạch Nhiên mới nhận ra Tô Lam định chụp ảnh tự sướng.

“Cô làm vậy có ý nghĩa gì không?”

“Có ý nghĩa hay không, làm rồi mới biết. Phiền chị hãy nở nụ cười.”

Dù Tiêu Mạch Nhiên cực kỳ không muốn nhưng vẫn phối hợp với Tô Lam, hai người chụp một tấm ảnh cũng coi như tươi cười rạng rỡ.

Chụp ảnh xong Tô Lam mới ra về.

Sau khi Tô Lam đi, Tiêu Mạch Nhiên vùi mình trên ghế sofa, cảm thấy toàn thân lạnh như băng.

Cuối cùng cô ta vẫn mất Quan Triều Viễn.

Có lẽ Tô Lam nói đúng, cô ta nên bắt đầu một cuộc sống mới và tìm một người thật sự yêu thương.

Một lúc sau, Weibo đột nhiên thông báo có người tag cô ta.

Tiêu Mạch Nhiên mở Weibo ra, thấy Tô Lam vừa đăng một bài viết mới trên đó.

Bài viết có ba bức ảnh, một bức là ảnh Tô Lam vừa chụp tự sướng cùng cô ta, hai bức còn lại là ảnh cô ta và Quan Triều Viễn bị chụp lén đang rất nổi trên Weibo gần đây.

“Tôi đến để nhận tội đây! Có một người đàn ông tốt như vậy ở bên, đương nhiên sẽ có cảm giác có nguy cơ, vậy nên tôi đã nhờ bạn tốt của mình là chị Mạch Nhiên giúp tôi thử chồng, kết quả lại xảy ra chuyện hiểu lầm này. Còn về chuyện hôn nhau, vốn chỉ định giả vờ thôi nhưng lại vô tình hôn thật. Chồng tôi suy sụp, bây giờ chúng tôi vẫn đang chiến tranh lạnh.

Các bạn cư dân mạng à, tôi thật sự biết sai rồi, tôi thề sau này sẽ không bao giờ làm những chuyện thế này nữa.

P/s: Chị Mạch Nhiên, khi nào chị có chồng, tôi sẽ hôn lại đó!”

Thấy Tô Lam đăng bài này, Tiêu Mạch Nhiên cực kỳ ngạc nhiên!

Tô Lam dám nói như vậy, lẽ nào không sợ bị chửi chết sao?

Nhờ bạn thân thử chồng, nghi ngờ chồng còn khiến bạn thân bị liên lụy, chắc chắn cư dân mạng sẽ tấn công Tô Lam tập thể!

Chỉ là làm như vậy rất có lợi cho Tiêu Mạch Nhiên, cô ta chỉ là nạn nhân, sẽ không còn ai nghi ngờ cô ta có quan hệ bất chính với Quan Triều Viễn nữa.

Tiêu Mạch Nhiên lau nước mắt, lập tức gửi tin nhắn Wechat cho Tô Lam.

“Sao cô lại làm vậy? Lẽ nào cô không biết lợi dụng sức mạnh của Internet rất đáng sợ? Cô sẽ bị công kích tập thể đấy.”

Tô Lam trả lời tin nhắn rất nhanh.

“Tôi kết hôn rồi, họ muốn nói gì thì nói, tôi chỉ cần biết anh ấy sẽ không rời xa tôi là được. Nhưng chị thì khác, chị chưa kết hôn, danh tiếng rất quan trọng với chị.”

“Sao lại giúp tôi như thế?”

Theo Tiêu Mạch Nhiên thấy, Tô Lam hoàn toàn không cần phải làm vậy.

Tô Lam có thể không quan tâm, tiếp tục sống cuộc sống tự tại của mình, khi danh tiếng của cô ta xấu đi thì càng không thể giành Quan Triều Viễn với Tô Lam nữa.
Chương 1554
“Chị Mạch Nhiên, tôi biết khi tôi mới debut chị thật lòng giúp đỡ tôi, tôi chưa bao giờ nghi ngờ tấm lòng của chị, tôi cũng tin chị luôn là người tốt bụng như thế.”
Tiêu Mạch Nhiên nhìn thấy dòng tin nhắn này của Tô Lam, nước mắt lại lần nữa ướt đẫm đôi hàng mi.
Cô ta sai thật rồi.
Đúng như dự đoán của Tiêu Mạch Nhiên, sau khi Tô Lam đăng bài lên Weibo, toàn bộ cư dân mạng bắt đầu công kích cô.
“Tô Lam, cô đang tự tìm chết đấy! Chồng cô đối xử với cô tốt như vậy mà cô còn nghi ngờ anh ấy!”
“Khả năng của Tô Lam đã cho thấy thế nào là tự tìm đường chết bằng thủ đoạn bịp bợm! Còn kéo cả bạn thân vào nữa!”
“Thật sự rất quá đáng, có một người chồng tốt như vậy không biết quý trọng mà còn nghi ngờ!”
Những lời mắng nhiếc Tô Lam trên mạng nối tiếp nhau, giống như nước lũ và thú dữ.
Những bình luận dưới bài Tô Lam cũng toàn là lời lẽ chửi bới.
Rất nhanh sau đó Quan Triều Viễn đã phản hồi, anh chia sẻ bài viết của Tô Lam kèm theo dòng trạng thái: “Tối nay phục vụ đặc biệt, hừ!”
Thậm chí anh còn cho thêm vài icon dương dương tự đắc.
Cư dân mạng lập tức bình luận: “Sếp Quan, lẽ nào anh không giận sao?”
Quan Triều Viễn cố tình trả lời bình luận này: “Từ khi gia đình có người thứ ba, cuộc sống vợ chồng chúng tôi bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Người phụ nữ nào đó chỉ biết đến con trai, vừa hay có thể nhân cơ hội này lấy lại vị trí thuộc về tôi!”
Bình luận này của Quan Triều Viễn được vô số lượt like.
Màn kịch tranh đấu gay gắt đã kết thúc bằng việc cư dân mạng bị nhét đầy cơm chó.
Tối hôm đó, Quan Triều Viễn thậm chí còn đăng bài lên Weibo.
Anh đăng bức ảnh Tô Lam bế Tam Tam, mặt Tam Tam đã được làm mờ, bức ảnh đã qua xử lý trông rất ấm áp và tự nhiên.
“Đôi khi tôi có cảm giác như đang nằm mơ. Cô gái này đã bị bác sĩ gọi là người thực vật suốt ba tháng, trước ngày sinh đột nhiên tỉnh lại, sinh Tam Tam xong lại ngất đi lần nữa. Tam Tam phải nằm trong lồng ấp một tháng, cô gái này lại bắt đầu cho con bú, đến bây giờ cuối cùng cũng cai sữa. Mỗi người phụ nữ đều xứng đáng được yêu thương.”
Trước đây Weibo của Quan Triều Viễn luôn theo phong cách hài hước, hiếm thấy anh dịu dàng, tình cảm một lần.
Anh tự bình luận dưới bài rằng: “Thằng nhóc tên Tam Tam này làm tu hú chiếm tổ chim khách quá lâu rồi, cuối cùng cũng nhường chỗ cho bố nó!”
Mọi người đọc xong bài viết này vừa thấy đau lòng vừa thấy buồn cười.
Thật sự là cười mãi cười mãi, cuối cùng rơi nước mắt.
Vì vậy tình tiết vở kịch đã đảo ngược.
“Tô Lam hôn mê ba tháng trước khi sinh, trải qua sóng to gió lớn. Phụ nữ sinh con vốn đã dễ bị trầm cảm, vậy nên cô ấy làm chuyện này hoàn toàn có thể hiểu được!”
“Tô Lam thật vĩ đại, cho con uống sữa mẹ lâu như thế! Chính tình mẫu tử đã đánh thức cô ấy!”
“Mọi người đừng mắng Tô Lam nữa, cô ấy là một người phụ nữ tốt, một người vợ tốt, một người mẹ tốt.”
Chương 1555

“Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao Quan Triều Viễn lại yêu Tô Lam như thế rồi, tôi tình nguyện ăn bát cơm chó này!”

Tô Lam ru Tam Tam ngủ xong thì về phòng.

Quan Triều Viễn đọc bình luận trên Weibo, thấy mọi người bắt đầu khen Tô Lam nên anh cũng yên tâm.

“Lại đây cho anh!” Quan Triều Viễn đột nhiên thay đổi sắc mặt, quát Tô Lam.

“Anh lại làm gì nữa?” Tô Lam vén chăn lên rồi nằm xuống.

“Phục vụ đặc biệt!”

“Lời trên Weibo sao có thể coi là thật được?”

“Em bảo anh lừa gạt cư dân mạng, anh không làm được! Anh là một người đàn ông nói là làm!”

Quan Triều Viễn đè Tô Lam dưới thân.

“Được rồi đại nhân, ngài muốn trừng phạt tiểu nữ thế nào?”

“Biết mình sai ở đâu chưa?”

“Sai ở chỗ không nên hắt nước bẩn lên người.” Tô Lam vừa nói vừa ngáp.

“Biết sai sao còn làm? Rõ ràng là cố ý phạm tội!” Quan Triều Viễn bóp mặt Tô Lam, anh cố tình bóp hơi mạnh một chút.

Tô Lam nâng mặt Quan Triều Viễn lên: “Vì tiểu nữ biết mình có một người chồng tốt, anh ấy là anh hùng cái thế của tôi, chắc chắn anh ấy sẽ thay tôi giải quyết.”

Câu nói này khiến Quan Triều Viễn mở cờ trong bụng.

“Em tưởng là khen anh như vậy thì đêm nay anh sẽ không trừng phạt em sao?”

“Em đang khen anh sao? Hình như em chỉ đang nói sự thật thôi.”

“Bây giờ khả năng khen người khác của em càng ngày càng giỏi rồi!”

Quan Triều Viễn được khen lên tận trời!

Sự việc nhanh chóng lắng xuống.

Vì trước đó Tô Lam từng nói mỗi năm cô chỉ quay một bộ phim, vì thế sau khi quay xong bộ này, cô lại được ở nhà cùng chồng con.

Hai ngày nay Quan Triều Viễn không cần đến công ty, hai người ở nhà ngày ngày quấn lấy nhau.

Tô Lam cũng rất hưởng thụ quãng thời gian nhàn rỗi này. Tam Tam đã ngủ trưa, Quan Triều Viễn và Tô Lam ngồi trên ghế sofa xem TV.

TV đang chiếu show thực tế của các ngôi sao, bong bóng màu hồng sắp tràn ra khỏi màn hình.

Quan Triều Viễn không quan tâm TV đang chiếu gì, dù sao trong mắt anh cũng chỉ có người phụ nữ của mình.

Anh ôm Tô Lam vào lòng, lúc thì kéo tóc cô, lúc lại nghịch ngón tay cô.

Giản Ngọc cũng không có thói quen ngủ trưa, vậy nên cũng đang xem TV.

“Anh ngồi yên đi!” Tô Lam nhỏ giọng thì thầm, bình thường khi chỉ có hai người họ trong phòng ngủ, Quan Triều Viễn động tay động chân cô cũng không nói gì, nhưng bây giờ đang ở phòng khách, Giản Ngọc còn ngồi bên cạnh!

“Đang ở nhà mình, em sợ cái gì?”

“Anh trai còn đang ở đây đấy, đừng nghịch nữa.” Quan Triều Viễn không biết xấu hổ nhưng Tô Lam không muốn cũng không biết xấu hổ như anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK