Lúc đó, Tô Lam còn hỏi Mộ Dung Dịch đám cưới thế kỷ là gì, anh ta chỉ mỉm cười chứ không trả lời.
Buổi tối, Tô Lam còn có chương trình phải thu.
Lục Uy Nhiên và Từ Phóng tất nhiên cũng sẽ đến hiện trường.
Tô Lam đưa điện thoại Lục Uy Nhiên để vào phòng thu chương trình.
Trong quá trình thu chương trình, Lục Uy Nhiên và Từ Phóng đều chờ ở bên dưới.
Điện thoại trong tay Lục Uy Nhiên chợt đổ chuông.
Cô ta là trợ lý của nữ minh tinh, giúp minh tinh nghe điện thoại là chuyện bình thường, cho nên cô ta nghe máy mà không hề do dự.
Từ Phóng thấy Lục Uy Nhiên nghe máy thì nhìn chằm chằm vào cô ta.
“Mợ chủ, không xong rồi. Sếp Quan bị tai nạn giao thông phải vào viện, mợ mau tới đây đi!”
Giọng nói trong điện thoại vô cùng sốt ruột.
Lục Uy Nhiên nghe vậy thì hơi sửng sốt. Không ngờ Quan Triều Viễn bị tai nạn giao thông!
Cuối cùng cô ta bình tĩnh nói: “Được, tôi biết rồi.”
Sau đó cô ta cúp máy.
“Ai gọi tới thế? Bên đó nói gì vậy?” Từ Phóng hỏi ngay.
“Anh có thân phận gì mà tôi phải báo cáo với anh chứ?” Lục Uy Nhiên liếc nhìn Từ Phóng với vẻ xem thường.
“Đây là điện thoại của mợ chủ, dù sao cô cũng nên báo với mợ ấy!”
“Bây giờ mợ chủ đang thu chương trình, chẳng lẽ tôi phải lập tức xông vào nói cho mợ chủ biết có điện thoại gọi tới à? Vậy người MC sẽ nghĩ thế nào? Khán giả trong trường quay sẽ nghĩ thế nào?”
Cô ta nói mấy câu làm Từ Phóng bị chặn họng không nói được lời nào.
“Tôi có chừng mực, không cần anh phải quan tâm. Mợ chủ giao điện thoại cho tôi là tin tưởng tôi!”
Lục Uy Nhiên nói xong, không để ý tới Từ Phóng nữa.
Từ Phóng cũng đành phải chịu.
Chương trình của Tô Lam thu hình như không thuận lợi, mãi đến mười một giờ đêm mới xem như quay xong.
Cô mệt mỏi ra khỏi phòng thu.
Từ Phóng vừa định nói cho Tô Lam biết có điện thoại gọi tới, Lục Uy Nhiên đã lao tới.
“Mợ chủ không xong rồi, có người gọi tới báo sếp Quan bị tai nạn giao thông, bảo mợ lập tức tới bệnh viện một chuyến!”
“Cái gì?” Tô Lam nhất thời hoảng sợ.
Từ Phóng nghe vậy càng kinh hãi hơn.
“Không phải cô vừa nói mình có chừng mực sao? Sếp Quan xảy ra tai nạn giao thông là chuyện lớn, không ngờ cô trì hoãn suốt hai giờ mới nói cho mợ chủ biết. Cô có rắp tâm gì hả? ”
Từ Phóng lập tức chỉ trích.
“Sếp Quan bị tai nạn giao thông đương nhiên là chuyện lớn nhưng mợ chủ đang quay chương trình, chẳng lẽ tôi phải nói cho mợ chủ biết vào lúc đó à? Như vậy sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp của mợ chủ!”
Lục Uy Nhiên theo lý để tranh luận.
“Cô còn già mồm át lẽ phải, rõ ràng là cố ý!”