Cô cần môi nhìn người đàn ông cực kỳ tuấn tú trước mặt. Đột nhiên, một lưỡi dao sắc bén cắm vào trái tim cô, sau đó nó được rút ra một cách mãnh liệt. Máu chảy ròng ròng, đau lòng Âu Dương Hải nhìn xuống cô như thế này, với một ánh mắt vô cùng quyến rũ: “Ừm, vị hôn thê”
Mộ Mãn Loan cũng ngây người nhìn anh.
Không biết sau bao lâu, cuối cùng cô cũng đứng vững, cô lặng lẽ quay người bước lên tầng 2.
Âu Dương Hải chớp mắt nhìn vào bóng dáng gầy gò của cô. Cho đến khi bóng lưng của Mộ Mẫn Loan biến mất ở góc tầng hai, anh mới cúi đầu, trắng tay buộc lại bộ vest và cà vạt.
Không biết tại sao, đột nhiên như thể giác.
quan thứ sáu đang gọi, ánh mắt anh rơi vào một cánh cửa bên cạnh cầu thang.
Ma xui quỷ khiến thế nào anh bước tới đó.
Khi Âu Dương Hải đẩy cửa vào, cảnh tượng bên trong đột nhiên hiện ra trước mắt. Bất cứ nơi nào anh nhìn, tất cả đều là hình ảnh của cùng một người đàn ông. Những nụ cười, từng cử động của anh ta.
Một phút sau, anh bước ra khỏi ngôi nhà nhỏ, nhanh chóng quay lưng bỏ đi không chút do dự.
Bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng động cơ của xe, xe nhanh chóng lái ra ngoài.
Mộ Mẫn Loan đứng trước cửa sổ phòng ngủ trên tầng hai, trên khuôn mặt rưng rưng nước.
mắt.
Tại sao đến lúc này cô vẫn mong chờ? Cô có tư cách gì để mong anh quay về bên cô? Khi ánh đèn xe biến mất hoàn toàn, tâm trạng của Mộ Mẫn Loan đột nhiên suy sụp. Cô ngồi chồm hổm trên mặt đất, che mặt khóc lóc thảm.
thiết…
Âu Dương Hải chắc sẽ hận cô đến chết Cô vẫn nhớ ngày mình xuất hiện tại buổi điều trần trước khi Tập đoàn Tô thị ra mắt công chúng.
Cô đã lấy ra bằng chứng, buộc tội người đàn ông.
của cô đã sử dụng các thủ đoạn không chính đáng để giao dịch, dẫn đến việc thất bại của Tô thị “Thậm chí…
Cô còn nhớ rõ khi buổi điều trần kết thúc, anh đã đi đến trước mặt cô, cũng không hỏi cô tại sao lại làm như v: bỏ đứa nh tủy, đã nói nh chỉ nói một câu: “Tại sao lại n đó, anh hận cô vào tận xương t nhiều lời dút khoát Ngày hôm sau anh ấy đã gặp tai nạn Mộ Mẫn Loan ngồi dưới đất, che mặt đau khố: Làm sao bây giờ anh có thể nhìn lại cô khi cô đối xử với anh như vậy? Làm sao có khả nẵng.
Đúng lúc này, điện thoại di động của cô đột nhiên rung lên. Mộ Mẫn Loan quay đầu lại, sững sờ hồi lâu mới bàng hoàng nhấc máy.
Ðó là tin nhắn từ trợ lý của cô ấy: “Anh Âu Dương Hải có thể đã đi gặp Quan Triều Viễn”
Gặp Quan Triều Viễn? Mộ Mắn Loan sửng sốt một lúc, đột nhiên bật dậy, cô vô thức gõ dãy số trong danh bạ điện thoại. Nhưng khi tra ra số máy, cô chợt tỉnh lại anh ta đã ngừng sử dụng số này rồi…
Cô định cúp máy, không ngờ lúc này cuộc gọi lại được kết từa đi một hồi, đã chịu không nối?’Giọng nói quen thuộc của người đàn ông vang lên.
Mộ Mắn Loan lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ: “Anh, anh định đi gặp Quan Triều Viễn đúng không?”
“Tin tức của cô Mộ khá tốt”Mộ Mãn Loan lo lắng cau mày: “Anh không thể đi được, nếu anh bị Quan Triều Viễn biết…”
“Khách sạn Alice, phòng VIP số 7”
Chương 3175
Mộ Mãn Loan sững sờ một lúc: “Cái gì? Cái gi Một nụ cười xấu xa hiện lên khóe miệng Âu Dương Hải: “Tôi đang ở đây, nếu cô không lo thì có thể qua đây”
Nói xong liền cúp máy.
Không chút do dự, Mộ Mẫn Loan giật lấy chiếc túi xách và lao ra ngoài. Khoảng sáu giờ tối, xe của Quan Triều Viễn đúng giờ xuất hiện ở bãi đậu xe của khách sạn Alice.
Anh quay đầu nhìn Tô Lam: “Thế nào rồi?”
Vừa rồi Tô Lam trong xe có chút gió thổi qua, người cảm thấy có chút khó chịu: “Em không sao, có lẽ là phản ứng của việc mang thai”
“Không sao là tốt rồi, chúng ta vào thôi”
Quan Triều Viễn trực tiếp dẫn Tô Lam đến lối vào thang máy VIP.
Khi đến cửa phòng số 7, hai vệ sĩ đứng ở cửa mở cửa phòng cho họ.
Trong căn phòng riêng sang trọng đó, có một chiếc bàn tròn rất lớn. Đối diện với họ là chiếc váy màu đỏ nhạt của Âu Mỹ Lệ đặc biệt bắt mắt, cô ấy dường như đã đợi một lúc ri Thấy họ bước vào, Âu Mỹ Lệ duyên dáng đứng lên: “Chào mừng ông Quan, bà Quan”
Quan Triều Viễn nhìn quanh một vòn đến một mình à?”
Âu Mỹ Lệ mỉm cười lắc đầu giải thích: “Buổi chiều vị hôn phu của tôi đang phải giải quyết một số việc. Hai người ngồi trước đi, anh ta sế tới ngay”
Tô Lam mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Quan Triều Viễn Sau khi Âu Mỹ Lệ nhận một cuộc điện thoại, cô nói với nhà bếp chuẩn bị các món ăn: “Anh ấy đã đi đến cửa rồi, sắp lên đến đây rồi”
Tô Lam cũng không biết là do phản ứng tâm lý hay là do vấn đề gì khác cô cảm thấy không có cảm giác thèm ăn, chướng bụng cũng rất nặng.
Đôi khi cô thấy đói, nhưng cô không thể ăn chút nào khi nhìn thấy đồ ăn.
Trước mặt, thức ăn thơm phức vừa được dọn ra cô liền cảm thấy bưồn nôn. Cô nhanh chóng đứng lên: “Anh ăn cơm trước đi, em đi vệ sinh”Cô nói xong liền che miệng Quan Triều Viễn nhanh chóng đứng lên: “Không thoải mái chỗ nào sao?”
Tô Lam đẩy anh lại ghế ngồi: “Đừng căng thẳng, đó là phản ứng bình thường, anh cùng cô Âu tán gẫu một chút đi, em sẽ quay lại sớm thôi”
Quan Triều Viễn hơi lo lắng, nhưng Tô Lam không chịu để anh đi theo nên đành bó tay.
Sau khi Tô Lam quay đi Quan Triều Viễn mới ngồi lại chỗ của mình.
“Anh Quan thật sự rất quan tâm bà Quan.”
Quan Triều Viễn nhàn nhạt nhìn cô ta: “Cô cũng đã nói là bà Quan rồi, tôi làm sao có thể không tốt đối tốt với cô ấy. Đổi lại là cô, cô Âu, tôi nghĩa vị hôn phu của cô cũng không đau lòng cho cô, cô muốn mời khách, nhưng anh ta vẫn chưa xuất hiện”
Sắc mặt Âu Mỹ Lệ có chút thay đổi, nhưng cô đã nhanh chóng trở lại vẻ bình tĩnh ban đầu: “Có lẽ thói quen sinh hoạt ở nước ngoài hơi khác so với ở trong nước. Hai chúng tôi đã quen với điều đó, hấy cho nhau thêm một chút thời gian”
Quan Triều Viễn gật đầu: “Đối với điều này tôi cũng không có vấn đề gì”
“Thực ra, anh Quan tôi khá tò mò về một câu hỏi”
“Cô Âu, cứ tự nhiên”
“Tôi đang nghĩ, nếu một người đàn ông muốn đưa bà Quan rời khỏi anh, anh sẽ phản ứng như thế nào?”Giọng nói của Âu Mỹ Lệ vừa nói xong, cô liền cảm nhận được tia lạnh lẽo từ Quan Triều Viễn.
Cô cảm thấy trong lòng nhảy loạn, sau đó hỉ là tò mò thôi, đừng căng thẳng”
Chương 3176
“Nếu muốn đem người phụ nữ của tôi rời khỏi ôi, thì phải xem anh ta có thể bước qua xác tôi hay không”
“Nhưng nếu bà Quan cô ấy nguyện ý đi cùng anh †a thì sao?”
“Dù là đồng ý hay không, đời này cô ấy cũng chỉ có thể ở bên cạnh tôi, cho dù cô ấy có chạy trốn, tôi sẽ bắt cô ấy trở lại từ”
Quan Triều Viễn thậm chí còn không nâng mí mắt lên, nhưng mối lời anh ta nói đều đặc biệt sâu sắc, ngay cả Âu Mỹ Lệ cũng bị sốc bởi khí chất của anh ấy.
Quan Triều Viễn nhàn nhạt ngẩng đầu: “Cô Âu vẫn hài lòng với câu trả lời này chứ?”
“Đúng vậy, đó giống như thái độ của một người si tình nên có. Tôi hy vọng khi hai người tổ chức hôn lễ, tôi sẽ may mắn được tham gia”
“Được”
Trong phòng VIP, Quan Triều Viễn và Âu Mỹ Lệ đang đối đầu với nhau, cuộc chiến này như một niềm vui.
Lúc này trong phòng tắm, Tô Lam đang nắm ở mép bàn thay đồ liên tục nôn khan: “Qe…oe…
Không biết có phải do buổi trưa cô không ăn gì không cho nên cô chỉ nôn khan mà lại không nôn ra một cái gì đó. Cảm giác này thực sự rất khó chịu. Không phải lúc trước cô mang thai đâu có phản ứng lớn như vậy? Nó thực sự kỳ lạ.
Tô Lam vừa hít một hơi liền nhận được tin nhắn của Quan Triều Viễn: “Tốt hơn chưa?”Tô Lam vốn là nôn khan nên rất khó chịu, khi nhìn thấy tin nhắn này, trái tim cô lại ấm lên.
Chỉ cần cô nghĩ đến việc Quan Triều Viễn bí mật nhản tin cho mình, cảm thấy rất buồn cư: Cô lấy điện thoại ra, nhanh chóng trả lời: “Chỉ là nôn khan một chút, em phải ở đây một lát nữa, anh ăn cơm trước đi”
Sau khi ra lệnh gửi đi, cô lại cảm thấy bưồn nôn, một lúc lại nôn ra.
Cảm thấy gần như ổn rồi, cô lấy ra một quả mận từ túi xách của mình và nhét nó vào miệng, Sau khi chỉnh lại vẻ ngoài của mình, cô thở ra một cách nặng nhọc, đẩy cửa bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Trên thực tế, trong phòng VIP có một phòng vệ sinh, nhưng Tô Lam không muốn ảnh hưởng đến khẩu vị của người khác nên đã đặc biệt chạy đến phòng vệ sinh công cộng, hiện tại vẫn còn một đoạn đường ngắn để quay lạ Cô chưa bước được hai bước, cô đã vô thức lướt qua thang máy trong suốt đang đi lên thấy thân hình cao qầy bên trong đã thu hút moi sư chú ý của cô.
Người đàn ông mặc bộ đồ màu đen, dáng người cao và kiêu hãnh.
Dù chỉ nhìn được một nửa khuôn mặt nhỏ qua lớp kính dày, nhưng Tô Lam đã nhận ra người đó ngay từ cái nhìn đầu tiên.
“Anh..“Cô mở miệng nói.
Vẫn là hình dáng đó, và một nửa khuôn mặt đó.
Làm sao cô có thể nhận nhầm người đã bên mình hơn mười năm? “Anh ơi..“Tô Lam đột nhiên lao thẳng về phía thang máy như điên, tuyệt vọng hét lên: “Anh ơi! Anh ơi!”
Tô Lam hoảng sợ nhìn xung quanh, như phát điên chạy theo hướng thang máy bên cạnh lao tới.
Khi cô bấm thang máy, nó tình cờ dừng lại ở tầng này. Cô lo lắng đứng đó, hai tay ôm chặt túi xách, hơi thở gần như ngừng lại Cô tuyệt đối không nhận nhầm người, tuyệt đối không. Người đàn ông đó chắc là anh trai của cô.
Chẳng phải Quan Triều Viễn đã nói răng anh ấy đã trở về nước sao? Và còn nói, anh ấy nhất định sẽ đến tìm cô. Cho nên cô nhất định phải thật tỉnh táo, anh đã đến tìm cô rồi!
Chương 3177
“Đinh!”
‘Vốn dĩ đó là một âm thanh bình thường, nhưng vào lúc này, nó giống như một nhát búa nặng nề, đập vào trái tìm Tô Lam.
Cô chăm chú nhìn vào cửa thang máy, căng thắng đến mức suýt ngất đi. Đúng lúc này, cửa thang máy chậm rãi được mở ra…Ba bốn người đứng thưa thớt trong thang máy. Một phụ nữ và ba người đàn ông, nhưng không ai trong số họ là Tô Duy Nam.
Làm sao chuyện này có thể? Tô Lam vội vàng nghỉ ngờ: “Làm sao có thể? Anh trai, anh trai của tôi đâu?”
“Cô có chuyện gì vậy? Cô có đi thang máy hay không? Chúng ta đều rất vội”
“À, khi thang máy đi lên, chỉ có một vài người chúng tôi, và không có ai đi xuống. Làm gì có ai khác? Ai là anh trai của cô?”
“Cô nhóc, muốn đi thì vào, không đi thì thôi, đừng náo loạn ở đây, làm chậm thời gian của chúng tôi!”
Tô Lam không biết có hai thang thẳng, khi cô lao vào đây cửa thang máy đối diện cũng được mở ra. Dáng người cao gầy thoải mái bước ra khỏi thang máy, đi về phía phòng VIP: anh trai mình “
Tô Lam hoảng sợ nhìn xung quanh, thang máy lúc này mới chậm rãi khỏi động, trực tiếp hướng lầu một đi tới.
Khi thang máy ngừng lại ở lầu một, Tô Lam bị đám đông chen lấn để đi ra khỏi thang máy, cô hồn bay phách lạc bước ra, đuổi theo đám người ở sánh của tầng một tìm cả nửa ngày, vẫn không tìm thấy bóng dáng Tô Duy Nam ở đâu Đột nhiên một cảm giác tuyệt vọng trào dâng trong lòng cô.
“Anh, rốt cuộc thì anh đang ở đâu? Làm ơn đừng bỏ lại em mà..”
Khi Mộ Mẫn Loan vội vàng chạy đến Alice Villa Hotel thì đã nhìn thấy dáng vẻ của Tô Lam đang tuyệt vọng quỳ trên mặt đất.
Lòng cô ta trùng xuống, nhanh chóng chạy đến bên cô: Lẽ nào Tô Lam đã phát hiện ra anh ấy rồi? Mộ Mẫn Loan chạy lên vài bước, đưa tay đỡ lấy cô: “Tô Lam, sao cô lại ở đây?”
Tô Lam vừa nhìn thấy cô ta thì ngay lập tức bị kích động nói: “Mẫn Loan, vừa nãy tôi vừa mới thấy anh trai tôi!”
Mộ Mẫn Loan cau mày, sắc mặt cô ta hơi biến đổi: “Tô Lam, không phải cô nói anh trai cô vẫn đang ở Đại Lợi tiếp nhận điều trị sao? Làm sao mà có thế nhìn thấy anh ấy ở đây được chứ? Có phải cô nhìn nhầm rồi không?”
Tô Lam ra sức lắc đầu, giọng cô nghẹn ngào: “Từ nhỏ tôi đã sống cùng với anh ấy, cùng anh ấy lớn lên, anh ấy là anh trai ruột của tôi, làm.
sao mà tôi có thể nhìn nhầm được chứ? Rõ rằng lúc nấy tôi nhìn thấy anh ấy ở trong thang máy, nhưng mà khi tôi chạy tới thì lại không thấy anh ấy đâu nữa rồi”
Mộ Mẫn Loan liếc mắt nhìn thang máy một cái: “Tô Lam, thật ra thì trước đây tôi cũng cảm thấy là tôi đã nhìn thấy anh trai của cô, không phải là chúng ta đều nhìn nhầm như nhau sao?”
Tô Lam nhất thời sững người, lẽ nào cô thật sự nhìn nhầm sao? Làm sao có thế chứ? Đó lại là anh trai ruột của cô.
Đừng nói là xa cách mấy năm, cho dù là tới kiếp sau thì cô cũng có thể nhận ra anh ấy ngay lập tức.
Mộ Mẫn Loan cắn chặt môi: “Thật ra, thật ra lúc nãy tôi đã gọi được cho anh cô.”
Tô Lam khó tin hỏi lại: “Cô nói cái gì chứ? Điện thoại của anh tôi sao?”
“Tôi dùng GPS kiểm tra, có thể anh ấy đang ở trong một quán cà phê nào đó gần đây, cô có muốn thử đi tìm cùng tôi không?”
Chương 3178
Bộ dạng của Tô Lam như vớ được cọc cứu mạng, cô nhanh chóng đứng dậy: “Tôi đi cùng cô, chúng ta đi tìm ngay bây giời Mộ Mắn Loan liền kéo cô đi ra ngoài.
Nhưng mà hai người vừa đi chưa được vài bước, thì có một chiếc xe Lâm Mộc màu đen chắn ngang đường Cả hai người đều sững sờ, chỉ thấy cửa xe từ từ mở ra, Tư Vũ Chiến bước ra với vẻ mặt tái nhợt.
Nếu như trước đây nhìn thấy Tư Vũ Chiến, Mộ Mắn Loan còn giả bộ tươi cười một cái, nhưng bây giờ nhìn thấy anh ta, cô ta khinh thường không thèm giả vờ nữa.
Cô ta kéo Tô Lam đi, xoay người lại đi hướng khác.
‘Sắc mặt của Tư Vũ Chiến càng lúc càng khó coi, anh ta bước vội lên mấy bước nắm lấy cánh tay của Mộ Mẫn Loan: “Cô làm loạn đủ chưa hả?”
Mộ Mẫn Loan lạnh lùng quay đầu lại nhìn anh †a: “Cậu Tư, đây là nơi công cộng đó, vấn đề của cậu với cô diễn viên đó đã giải quyết xong nhanh như vậy hay sao, mà bây giờ cậu còn nhàn nhã đến đây tìm tôi.
Khuôn mặt Tư Vũ Chiến tái nhợt: “Cô cũng biết tôi bị chuyện đó làm cho bận sứt đầu mẻ trán, chỉ mới một thời gian tôi không tới tìm cô thôi, mà cô đã cùng với bảo vệ cấu kết làm bậy rồi hả? Sự trung trinh trước đây của cô đều là giả bộ hết sao?”
Mộ Mắn Loan quét mắt nhìn qua Tô Lam, cô ta cố gắng lắc cánh tay để thoát khỏi anh ta: “Đầu óc anh bẩn thỉu nên nghĩ ai cũng bẩn thỉu!
Bây giờ tôi có việc quan trọng phải đi làm, không có thời gian đâu mà ở đâu gây rối với anh, anh buông tôi ra!”
Mộ Mẫn Loan nhìn Tô Kim Thị húng ta đi”
“Mộ Mẫn Loan, cô có biết không? Tôi có thể một tay nâng cô lên vị trí hiện tại, thì tôi cùng có thể kéo cô xuống khỏi đỉnh cao ngay lập tức không, không có Tư Vũ Chiến tôi thì cô hoàn toàn không là cái gì hết!”
“Tư Vũ Chiến, đã bao nhiêu năm rồi, lẽ nào.
anh không nghĩ tôi còn không đủ ghê tởm anh sao? Hay là những năm gần đây anh sống tốt quá nên quen rồi và quên mất bản thân anh từng bẩn thỉu như thế nào rồi sao? Ngay từ đầu Duy Nam đã giúp anh như thế nào? Còn anh thì sao, anh lại lấy đi gia đình của tôi..”
Lúc này Mộ Mãn Loan nhận ra Tô Lam vấn còn bên cạnh mình, cô ta đành phải nuốt những lời khó chịu vào trong: “Bắt đầu từ hôm nay, anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, chỉ cần nhìn thấy anh là tôi liền buồn nôn!”
“Còn có, cái gọi là vị trí ảnh hậu đó, anh muốn lấy lại thì cứ lấy lại đi, anh vẫn luôn biết rằng, ngoài Tô Duy Nam ra thì tôi không cần cái gì hết!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bỏ lại câu nói một cách lạnh lùng, cô ta kéo.
Tô Lam rời đi.
Sắc mặt Tư Vũ Chiến trở nên u ám, anh ta nặng nề lấy điện thoại ra: “Lập tức điều tra rõ ràng về thân phận vệ sĩ riêng của Mộ Mẫn Loan cho tôi, trong vòng nửa tiếng đem tới đây”
“Dạ boss”
‘Sau khi cúp điện thoại Tư Vũ Chiến suy nghĩ một lát, rồi lại gội cho một số điện thoại khác.
Sau khi chuông điện thoại được kết nối, thì liền có người bắt máy: “Con rể à, lúc nấy mẹ gọi cho con, sao con không bắt máy: “Dì à, vừa nãy con mới đi họp, cho nên không đem theo điện thoại”
“Sao mà muộn như vậy rồi mà vẫn đang họp sao con? Chuyện là như thế này, mấy ngày trước con đã đồng ý một trăm tám mươi triệu tiền phí sinh hoạt của tháng này, nên chuyển rồi phải không? Sao mà hôm nay vẫn chưa thấy chuyển tới vậy? Con cũng biết là, vì Mộ Mẫn Loan không nhận chúng ta nữa..cho nêt Tư Vũ Chiến cười lạnh: “Dì à, không phải con không chuyển tiền cho dì, mà Mộ Mãn Loan muốn chia tay với con, nếu như dì hoàn toàn không phải mẹ vợ tương lai của con, thì tại sao con phải đưa tiền cho dì chứ? Đúng không dì?”
Chương 3179
“Con nói cái gì?”
“Di à, đi khuyên nhủ Mẫn Loan đi, nếu như ba ngày sau cô ấy vẫn khăng khăng cố chấp như vậy thì, từ hôm nay trở đi con sẽ không đưa một đồng nào cho các người nữa”
“Alo alo…”
‘Sau khi lạnh lùng cúp điện thoại, vẻ mặt của Tư Vũ Chiến như phủ thêm một tầng băng giá.
Anh ta xoay người lên xe nhanh chóng rời đi.
Trong mấy năm gần đây, Mộ Mẫn Loan vẫn luôn khôn khéo ở bên cạnh anh ta, đây chính là lần đầu tiên cô ta dứt khoát nói chia tay như vậy.
Lẽ nào Mộ Mãn Loan thật sự yêu cái tên vệ sĩ đó.
‘Vừa nghĩ tới việc bị vệ sĩ cạy góc tường, Tư Vũ Chiến liền cảm thấy không thể chịu đựng được.
Trận tức giận này anh ta nhất định phải giải tỏal Aliee Villa Hotel Cánh cửa lớn của phòng VIP số bảy bị đẩy ra từ bên ngoài, bóng dáng cao lớn của Âu Dương Hải xuất hiện Một tay anh ta đút túi quần, khuôn mặt khế nở nụ cười, tà ác và liều lĩnh.
Anh ta đi vài bước tới bên đó quay lại nhìn Quan Triều Viễn muộn rồi”
‘Sau khi Quan Triều Viễn nghe thấy giọng nói của anh ta thì quay đầu lại.
Hai người đối diện nhau.
‘Sấm chớp đùng đùng nước lửa giao chiến.
Quan Triều Viễn đứng dậy, vươn tay về phía anh †a: “Hân hạnh.”
Âu Dương Hải cong khóe môi: “Ngưỡng mộ đã lâu.
Âu Mỹ Lệ, sau hật xin lỗi, tôi tới Hai người nắm bắt tay nhau, nắm rất chặt, rất lâu mới buông ra.
Âu Mỹ Lệ có thể nhìn thấy rõ những vết ngón tay hẳn đỏ trên tay của bọn họ.
Cô ta nhàn nhạt cười: “Hai người chắc chắn là lần đầu tiên gặp mặt nhau sao? Sao mà lại khói lửa ngập trời như vậy chứ?”
‘Sau đó, cả ba người cùng ngồi ăn trong lặng lẽ.
Quan Triều Viễn có vẻ như chẳng có khẩu vị gì, bởi vì Tô Lam đã ra ngoài rất lâu rồi mà vẫn chưa quay lại Âu Dương Hải thờ ơ nói: “Cậu cả Quan không.
cần phải lo lắng, chắc là bà Quan đã gặp được người quen nào đó, nên ra ngoài một chuyến thôi, tôi đoán là trong một thời gian ngắn sẽ không trở lại đâu Quan Triều Viễn liếc mắt nhìn người đàn ông trước mặt một cái.
Cũng chẳng sao, trong trường hợp này Tô Lam không xuất hiện cũng tốt: “Có phải là anh Âu không có chút hứng thú nào tới vợ tôi không?”
Âu Dương Hải cười cười: “Không phải anh Quan đã nói cô ấy là vợ anh rồi sao? Nếu như mà tôi có hứng thú, thì sẽ không được lịch sự cho lảm phải không? Bắng không thì hai người ly hôn trước đi, vậy thì tôi mới có thể cân nhắc lại”
Khi giọng nói chế giễu của anh ta cất lên, Âu Mỹ Lệ đang ngồi thất thần một bên, đôi đũa trên tay cô ta rơi xuống bàn ăn “Ha. anh Âu thật hài hước”
Quan Triều Viễn thấp giọng cười.
Bữa cơm này không mặn cũng không nhạt.
Bởi vì Âu Mỹ Lệ ở đầy, nên Quan Triều Viễn dù có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì.