Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3206

Người đàn ông rót cho cô một chén trà, thái độ vô cùng cung kính: “Cô Tô, trước tiên cô đợi một chút, tôi đi xem anh Tô đại khái lúc nào có thể làm xong”

Lúc giao phó xong những lời này, người đàn ông xoay người đi ra ngoài, để Tô Lam một mình trong phòng.

Người đàn ông chân trước mới vừa đi, cô ấy chân sau liền chạy tới vị trí ban công, gửi tin nhắn cho một số điện thoại.

Chuông điện thoại biểu hiện tạm thời không có cách nào chuyển được.

Tô Lam nhíu mày, đột nhiên nhớ lại ngày đó, Mộ Mắn Loan nói cô ấy thường gọi điện thoại cho Tô Duy Nam.

Tô Lam do dự một chút, nhanh chóng lục †ìm số điện thoại trong cuốn sổ liên lạc đã phủ đầy bụi kia, gửi đi một đoạn tin nhắn ngắn: “Anh, em đợi anh.”

Lúc gửi tin nhắn xong, cô ấy ngồi xuống ghế sa lon một lần nữa.

Tô Lam lười biếng dựa vào ở trên ghế sa lon, tay phải chống gương mặt.

Trong đầu toàn bộ đều là Tô Duy Nam và mình sinh hoạt chung một chỗ.

Lúc đó bởi vì Tô Duy Nam về nước, danh tiếng của tập đoàn Tô thị vô cùng hưng thịnh.

Cô ấy là em gái của Tô Duy Nam, cho nên danh tiếng càng vang xa.

Trong vòng tròn danh viện ở thành phố Ninh Lâm, dừng như tất cả mọi người đều ao ước có được cô.

Mà Tô Lam tới tận thời điểm này, cô ấy vẫn không dám tin tưởng Anh trai anh ấy thật sự quay lại rồi sao? Anh ấy không phải bị tai nạn xe cộ dẫn đến tổn thương não, đã biến thành người thực vật sao? Đã trôi qua nhiều năm như vậy, lẽ nào anh ấy thật sự đã khỏi hẳn, hơn nữa còn về nước tìm mình? Một trận mệt mỏi và ủ rũ lặng yên không tiếng động kéo tới Tô Lam dựa vào ở trên ghế sa lon, vậy mà cứ như vậy mơ mơ màng màng ngủ mê man.

Không biết đã qua bao lâu, đầu cô ấy đột nhiên ngả về phía trước, trực tiếp giật mình tỉnh lại Đợi cô ấy mơ mơ màng màng mở mắt, cầm điện thoại di động lên, phát hiện đã qua hơn nửa giờ.

Chuyện gì xảy ra? Lâu như vậy, anh trai thế nào còn chưa tới? Tô Lam đột nhiên cảm thấy có chút không đúng lắm Cô ấy dự định rời khỏi, lúc đúng dậy, hai chân mềm nhũn, cả người trực tiếp ngã ngồi ở trên ghế sa lon.

Chết tiệt!

Tô Lam thở dồn dập, chỉ thấy là nhiệt độ cơ thể càng ngày càng cao, ý thức cũng biến thành hỗn loạn.

Trong phòng sao lại nóng như vậy? Cô ấy theo bản năng thò tay mở cúc áo, thần kinh trong não đột nhiên căng thẳng.

Ở thành phố Ninh Lâm, bởi vì vẫn có Quan Triều Viễn che chở, cho nên chưa từng có người dám sử dụng thủ đoạn này để đối phó cô.

Từ sau khi đi vào, cô ấy rõ ràng không ăn bất kỳ vật gì, ngay cả nước cũng không có chạm qua, làm sao sẽ Tô Lam chỉ thấy đầu vô cùng choáng váng, cả căn phòng dường như đang xoay chuyển Cô ấy chật vật chuẩn bị đi lấy điện thoại di động, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có âm thanh, là có người đang mở cửa Trên người Tô Lam không có một chút khí lực, chớ nói chỉ là đứng lên rời khỏi.

Vừa lúc đó, một âm thành hèn mọn từ ngoài cửa truyền vào: “Cái mặt hàng hôm nay thật Nói đến đây nói, bàn tay bẩn thiu của người đàn ông trực tiếp sờ lên mặt của Tô Lam.

Tô Lam bị dọa đến hồn phi phách tán, cô ấy cơ hồ là dụng hết toàn lực, nhấc chân dùng sức đạp tới Người đàn ông bị đạp phải bắp đùi, bị đau phải lui về sau mấy bước.
Chương 3207

Mà Tô Lam cũng té xuống đất.

Cô ấy híp mắt, thở hổn hển: “Tôi cảnh cáo anh, anh nếu đám đụng đến tôi một chút, tôi nhất định sẽ làm cho anh chết không có chỗ chôn!

Đừng cho rằng tôi đang nói đùa!”

Tuy rằng cả người cô ấy đã khủng hoảng từ lâu rồi, thế nhưng bởi vì tác dụng của thuốc, âm thanh trở nên trầm thấp ưu nhã không gì sánh được.

Bộ dạng cô ấy như vậy càng kích thích dục vọng chinh phục của đàn ông.

Người đàn ông cười đến vô cùng hèn mọn, phảng phất như không nghe thấy lời cảnh cáo của Tô Lam, lại bắt đầu lại gần một lần nữa, nắm bả vai của cô ấy ném lên ghế sa lon.

Lúc này đây ông ta vô cùng cơ trí đè cô lại, khiến cô không có cơ hội để phản kháng: “Đến những nơi như thế này, cô hẳn là không phải đi một mình đâu nhỉ? Chồng của cô hiện tại đang ở với vợ của tôi, tôi đương nhiên phải yêu thương cô thật tốt rồi.

“Chờ một lúc thôi, nhớ kỹ gọi lớn tiếng một chút, kêu càng thảm tôi càng vui sướng!”

Đang nói chuyện, người đàn ông liên bắt đầu cởi quần áo của cô.

Tô Lam dùng sức lắc đầu, muốn giữu vững trạng thái thanh tỉnh, thế nhưng cô căn bản.

không có biện pháp phản kháng.

Trên cơ thể người đàn ông toàn múi rượu khiến cô buồn nôn: “Cút… Đil”

Ngay Tô Lam cho là mình một giây kế tiếp sẽ hôn mê, đột nhiên cảm giác được trên người nhẹ một chút.

“Phanh, âm!”

Một tiếng vang nặng tru, người đàn ông hèn hạ kia trực tiếp bị kéo dậy, nặng nề té xuống đất.

Người đàn ông hèn hạ bị té như lọt vào trong sương mù, giống như lục phủ ngũ tạng đều dịch chuyển, căn bản không bò dậy nổi Trước khi anh ta kịp phản ứng lại, liền cảm giác được ngực mình giống như bị một tảng đá ngàn cân đè lên.

Chỉ nghe được”Răng rắc”một tiếng.

Sau một trận đau nhức, anh ta trực tiếp nôn ra một ngụm máu tươi.

Một giọng nói vô cùng tà mị của một người đàn ông vang lên: “Ai cho mày gan chó đụng vào cô ấy?”

Người đàn ông hèn hạ một bên ho ra máu, một bên nơm nớp lo sợ mà ngẩng đầu nhìn qua Chỉ thấy một người đàn ông vô cùng đẹp trai đang đứng ở trước mặt.

Ngũ quan anh ta tuyệt mỹ tới không thể bắt bẻ, toàn thân cao thấp hơi thở âm u.

Đôi mắt đào hoa đẹp đế kia bên trong giống như bị đóng băng lạnh lẽo đến tận cùng.

“Mày dám đụng vào tao? Trước khi mày đụng tới tao thì tốt nhất… Khụ khụ… Hãy hỏi cho rõ ràng tao rốt cuộc là… Ail”

Người đàn ông bỉ ổi mặc dù đã ngã trên mặt đất, lời nói và việc làm vẫn vô cùng kiêu ngạo như cũ.

Người đàn ông giơ chân lên, đạp một cú nặng nề vào bắp đùi của ông ta.

Lại là tiếng răng rắc giòn tan, đùi người đàn ông hèn hạ liền bị gãy xương.

Anh ta gào lên một tiếng vô cùng thê lương, hai mất trắng dã, trực tiếp ngất đi Tô Lam chỉ nghe được bên tai truyền đến một trận kêu gào thảm thiết Cô mơ mơ màng màng, cảm giác được hình như có bàn tay to lớn quen thuộc nhẹ nhàng vuốt lên cô.

Cảm xúc quen thuộc lúc này, vô tình khiến cô trở nên an tâm: “Bảo bối ngoan, hiện tại không SaO rồi”
Chương 3208
Âm thanh này là Tô Lam đem hết toàn lực muốn mở mắt, thế nhưng mí mắt thực sự quá nặng, cô căn bản cũng không có biện pháp mở mắt.
Người đàn ông xoay người mở toàn bộ cửa sổ của căn phòng, để gió lạnh từ bên ngoài thổi vào trong, Lúc này, gian phòng sát vách, điện thoại của Âu Mỹ Lệ vang lên.
Cô ấy cười yếu ớt gật đầu với người đàn ông ngồi ở phía đối diện: “Xin lỗi, tôi đi ra ngoài nhận điện thoại.”
Người đàn ông ngồi trước mặt cô ấy không phải ai khác, mà chính Quan Triều Viễn Lúc này, trên mặt anh ta vẫn mang một bộ dạng lạnh nhạt ngàn năm không đổi: “Xin cứ tự nhiên”
Âu Mỹ Lệ xoay người đi tới sân thượng, nhấn nút trả lời: “Này?”
“Chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức rời khỏi.”
Âu Mỹ Lệ nhíu mày thật sâu: “Thế nhưng hợp đồng của tôi và Quan Triều Viễn còn chưa thương lượng xong?”
Giọng nói của Âu Dương Hải rất lạnh nhạt, lạnh lùng mở miệng: “Hiện tai anh ta yêu cầu muốn thay đối phương thức hợp tác, em cùng anh ta đàm phán cũng không chiếm được chút lợi ích nào, lần sau anh sẽ ra mặt giúp em đàm phán, em thu dọn một chút rồi về trước đi, đừng để cho người khác đi theo em.”
Âu Mỹ Lệ rốt cục gật đầu: “Được.”
Kỳ thực cô cũng rất rõ ràng, cô cây bản liền không phải là đối thủ của Quan Triều Viễn.
Cô và Quan Triều Viễn nói chuyện làm ăn, căn bản không chiếm được một chút lời nào.
Người đàn ông kia vòng tới vòng lui, hoàn †oàn sẽ không có cho cô đi bất kì một điều kiện tốt nào.
Đối phó Quan Triều Viễn, thủ đoạn của cô còn kém lắm.
Lúc cúp điện thoại, cô lại một lân nữa trở vào phòng.
Quan Triều Viễn ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nhìn cô, trên gương mặt lạnh lùng mang theo nét tươi cười: “Đoàn cố vấn đứng đẳng sau cô có đưa cho cô một chủ ý tốt nào sao?”
“Vô cùng xin lỗi anh Quan, hôm nay tôi có chuyện quan trọng cần phải xử lý, về phần hợp đồng bên trong anh yêu cầu thay đổi hạng mục, tôi sẽ trở về tỉ mỉ nghiên cứu sau đó sẽ đưa anh một câu trả lời thuyết phục.”
Trên mặt Âu Mỹ Lệ mang theo vẻ tươi cười vô cùng ưu nhã, không đợi Quan Triều Viễn đáp lời, cô đã đứng dậy bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi.
Ánh mắt Quan Triều Viễn lóe lên: “Bên người cô.
Âu có hai bậc tiền bối trấn giữ tập đoàn Âu thị, cũng không thể quyết định được sao? Hay là nói, vị hôn phu kia của cô so với hai bậc tiền bối này, còn hiểu nghiệp vụ của tập đoàn hơn là bọn cô?”
Hai người đàn ông trung niên ngồi kế Âu Mỹ Lệ, trên mặt bọn họ cười một cách lúng túng: “Anh Quan thật nói đùa, anh Âu là vị hôn phu của cô chủ, cũng là người mà Bá Tước chỉ tên sắp xếp để ới, chúng tôi so sánh với cậu ấy, không đáng nhắc tới.”
Mặt Âu Mỹ Lệ nhợt nhạt cười: “Anh Quan anh không cần dùng phép khích tướng, anh bây giờ đã bị tập đoàn Quan thị cắt chức rồi, điểm này chúng tôi tuy rãng không để bụng, có thể tiếp tục với anh chúng tôi cũng hết sức hài lòng, thế nhưng người †a thường nói đầu tư là chuyện rủi ro, chúng tôi nhất định phải làm một ước định nguy hiểm. Cho nên hiện tại cáo từ trước”
Lúc nói câu này, Âu Mỹ Lệ liền ưu nhã đứng lên: “Lần sau gặp lại, tôi sẽ bảo vị hôn phu của tôi biểu đạt thành ý của chúng tôi”
Chương 3209
Trên mặt Quan Triều Viễn không có quá nhiều biểu tình, khóe môi anh nhếch lên nụ cười nhàn nhạt: “Xin cứ tự nhiên, nhưng mà tôi nhất định phải nhắc nhở mọi người, mọi người chỉ có ba ngày để suy nghĩ, dù sao hiện tại vẫn còn một gia tộc khác đang tiếp xúc với chúng tôi, hơn nữa điều kiện của bọn họ so với mọi người chỉ có tốt hơn”
‘Säc mặt của Âu Mỹ Lệ thay đổi rõ ràng, nhưng mà cô vẫn không mất lê phép gật đầu cười: “Đương nhiên”
“Róc rách, Róc rách…”
Dòng nước lạnh lẽo cứ như vậy trứt xuống đỉnh đầu, Tô Lam giật mình một cái, thần chí trong nháy mắt quay trở lại không ít Cô có chút chật vật mở mắt, phát hiện mình chính đang ngồi trong bồn tắm.
Nước trong bồn tắm có cảm giác mát, kích thích thần kinh của cô, cũng đem lý trí của cô trở về Cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang ngồi chồm hồm cạnh mình, mặc cho dòng nước lạnh băng dội từ đỉnh đầu của mình tràn vào hai mắt.
Có chút đau, thế nhưng cô lại quật cường không chịu nháy mắt lấy một cái Người đàn ông đứng bên cạnh cô có thân hình cao lớn, tướng mạo càng tuyệt mỹ, mặc dù ngồi ở dưới chỉ nhìn thấy lộ ra non nửa khuôn mặt, cũng hoàn mỹ đến không thể xoi mới.
Anh ta toàn thân cao thấp đều lộ một loại khí chất của công tử nhà quyền quý, chỉ là khóe miệng hơi trầm xuống chứng tỏ lúc này tâm trạng của anh không được tốt. Mái tóc ngắn màu nâu rối bù đó, nhìn qua có một vẻ đẹp rất khác biệt.
Cả người Tô Lam như ngây dại, cô thậm chí không thể tin được hai mắt của mình, còn cho rằng mình đang nằm mơ..
‘Thẳng đến cô chậm rãi thò tay, dùng đầu ngón tay phác họa xung quanh gương mặt của anh Đầu ngón tay truyền tới độ ấm, còn có gương mặt quen thuộc này.
‘Viền mắt một giây kế tiếp liền đỏ, nước mắt Tô Lam trào lên như vỡ đê, nhanh chóng chảy xuống: “Anh… Anh…
Giọng Tô Lam đờ đẫn, cô không ngừng nỉ non “Tại sao lại ngốc như vậy? Nơi thế này mà em cũng có thể tới sao?”
Đôi mắt kia của Tô Duy Nam, nhìn chẳm chú lên mặt của Tô Lam, biểu tình vô cùng phiền muộn.
Nhưng thời điểm này, Tô Lam đã không còn nghe thấy bất kỳ điều gì nữa, cô ấy chỉ không ngừng lặp đi lặp lại một chữ: “Anh… Anh trai…”
Cô cứ ngơ ngác nhìn Tô Duy Nam như vậy, không dám nháy mắt, sợ mình chỉ cần nháy mắt, anh ấy sẽ đột nhiên biến mất “Anh ở đây”
Tô Duy Nam cúi đầu nhìn cô, nhẹ giọng dụ dỗ: “Bảo bối, anh đã trở về rồi”
Bảo bối.
Từ nhỏ đến lớn anh trai đều gọi cô, mặc kệ là có người ngoài ở đấy.
Ban đầu Tô Lam còn xấu hổ, còn oán giận.
Bởi vì cô cảm thấy nếu mình không kịp thời ngăn cản, nói không chừng đợi tới lúc cô bảy tám mươi tuổi, anh trai vẫn còn gọi cô như vậy.
Nhưng sau này lúc anh trai gặp truyện không may, cô muốn nghe tiếng bảo bối này một lần nữa, lại trở thành mong mỏi lớn nhất cả đời này.
‘Anh!”
Không biết có phải bị ngâm trong nước lạnh hay không, Tô Lam đột nhiên có hơi sức.
Cô chợt ngồi dậy, trực tiếp nhào vào trong lòng Tô Duy Nam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK