“Lốp xe dự phòng gì chứ? Miệng của cô sạch sẽ chút đi!”
“Tôi muốn nói cho cô biết, thứ đó tôi đã giao cho anh Khải. Cô biết mà, tôi toàn tâm toàn ý đối với anh ấy, tôi thật sự rất thích anh ấy. cô muốn tôi đưa cô cái gì, tôi chưa chắc sẽ cho, nhưng nếu như anh ấy hỏi tôi thứ đó, tôi nhất định sẽ chol”
Lâm Thúy Vân tỏ vẻ nghỉ ngờ lời nói của người phụ nữ này: “Cô đưa cho anh ấy thật à?”
Liễu Minh Hoa chỉ cười, quay đầu nhìn thoáng qua quán cà phê sau lưng: “Hiện tại anh ấy đang ở bên trong, không tin thì cô có thể hỏi anh ấy, hỏi xong rồi nhìn lại xem tôi có nói dối hay không.”
Cô ta đương nhiên không nói dối, trước khi bản gốc bị Asius cướp đi, Nhan Thế Khải đúng là lấy đi một bản sao từ trong tay cô ta.
Lâm Thúy Vân cười lạnh một tiếng, không hề do dự nhấc chân đi vào trong quán cà phê: “Cô đừng cho là tôi không biết hỏi, nếu như cô.
không giao cho Nhan Thể Khải, xem tôi thu thập cô thế nào đi!”
Liễu Minh Hoa cười gãn một tiếng, sau đó quay người cao ngạo bỏ đi.
Lâm Thúy Vân được Nhan Thế Khải xác nhận đáp án mà cô ấy muốn.
Đúng thật Nhan Thế Khải đã lấy bản sao đi, hơn nữa còn tiêu hủy, thậm chí anh ấy còn đang định tìm ra người muốn hãm hại Tô Lam.
Sau khi nhận được trả lời chắc chắn, trái tim của Lâm Thúy Vân cuối cùng cũng thoáng buông lỏng một chút.
Nếu như là Nhan Thế Khải, Lâm Thúy Vân gần như nắm chắc chín phần mười là phần tài liệu đó tuyệt đối sẽ không lạc ra bên ngoài.
Nhan Thế Khải hỏi thăm một chút về tình hình gần đây của Tô Lam, mà Lâm Thúy Vân lại biểu hiện vô cùng kinh ngạc: “Nhan Thế Khải, chẳng lẽ dạo này anh cũng không liên hệ với Tô Lam à?”
Nhan Thế Khải đột nhiên trầm mặc lại.
Không phải anh ấy không muốn liên hệ với Tô Lam, mà là bởi vì bên cạnh Tô Lam có một người đàn ông với lòng chiếm hữu cực kỳ mạnh.
Chỉ cần có giống đực tới gần bên người Tô Lam, tên Quan Triều Viễn kia đều sẽ bộc phát ngay lập tức.
Huống chỉ là người đàn ông đã yêu Tô Lam nhiều năm như vậy, thậm chí có thể không hề giữ lại chút nào như anh ấy.
Mặc dù biết đoạn tình cảm này rất có thể sẽ không có bất kỳ kết quả nào, nhưng nếu như tình cảm của con người thật sự có thể khống chế, nói buông xuống liền để xuống, hắn cũng sẽ không thống khổ như vậy.
Một tuần lễ trôi qua rất nhanh, hai người Tô Lam và Lâm Thúy Vân dưới sự vun trồng của hiệu trưởng Lý và cô Tư Anh, thực lực tăng lên cực nhanh.
Ban đầu ở trường học, các cô chẳng qua chỉ học một chút da lông mà thôi.
Nhưng mà ở chỗ hiệu trưởng Lý và cô Tư Anh, hai người các cô gần như đã khiên chiến mỗi một tình huống sẽ gặp được trong thực tiễn.
Cho nên trong thời gian mười ngày ngắn ngủn, hai người thầy giáo đã coi như rất hài lòng về các cô.