Thực ra nói thật, cô lo lẳng nhất vẫn là nếu lần này Quan Triều Viễn lại đi công tác thì phải làm sao?
Thời hạn Tô Văn Tâm cho cô là ba ngày.
Ông ta chỉ biết đến lợi ích, nếu cô không đưa Quan Triều Viễn đến gặp ông ta, ông ta thật sự sẽ làm ra chuyện tổn hại anh trai cô.
Sau khi Tô Lam rời khỏi rạp chiếu phim, tìm một vòng, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Quan Triều Viễn.
Cô gọi xe về biệt thự, đợi cả buổi chiều anh cũng không quay lại.
Cô cứ như vậy như con kiến bò trên chảo nóng, khó khăn trải qua một ngày.
Hôm sau cô không nhịn được, gọi điện cho Quan Triều Viễn.
Nhưng sau khi điện thoại vang lên hai tiếng, liền trực tiếp bị người ta cúp máy.
Tim Tô Lam lập tức rơi xuống.
Quan Triều Viễn không nghe điện thoại của cô. Làm sao đây?
Thời gian Tô Văn Tâm cho cô không nhiều.
Nếu Quan Triều Viễn vẫn không trở về. Lẽ nào cô cứ ngồi yên ở đây chờ chết như vậy?
Cô có thể đợi, nhưng anh hai lại không đợi được.
Cô nhất định phải nghĩ cách khác.
Tòa nhà lớn tổng bộ tập đoàn Quan thị.
Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn ipad trong tay, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng trượt trên đó.
Càng xem, gương mặt đẹp trai kia, lại càng thêm âm trầm.
Trên weibo, bức hình của anh đã lên hot Search.
Tuy chỉ lộ nửa bên mặt, nhưng những người quen anh gần như vừa nhìn là nhận ra ngay.
Khóe môi anh lộ ra nụ cười lạnh, ánh mắt dường như đông thành băng: Chẳng trách cô ta gọi điện cho anh, e rằng cũng là do nhìn thấy bức hình này trên weibo?
“Nội trong nửa tiếng, tôi muốn bức hình này hoàn toàn biến mất.”
Lục Anh Khoa gật đầu, lập tức xoay người ra ngoài sắp xếp người khác giải quyết.
Quan Triều Viễn chậm rãi đứng lên, anh đi đến cạnh cửa sổ, nhìn thành phố Ninh Lâm dưới màn đêm, đèn đóm sáng rỡ.
Bên tai vang lên giọng nói người phụ nữ lúc chiều: “Qua mấy ngày nữa em sẽ trở về, chúng †a gặp nhau có được không?”
Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh lẽo, lấy điện thoại ra xem lịch sử cuộc gọi.
Lúc trước Tô Lam gọi điện cho anh, anh đang xử lý chuyện khác, cho nên cúp máy, sau đó cô không còn gọi đến nữa Nghĩ đến việc để cô ở lại một mình trong rạp chiếu phim, quả thật không tốt lắm.
Cho nên Quan Triều Viễn bấm số gọi lại cho cô.
Nhưng sau khi điện thoại vang lên một tiếng, đã bị người ta cúp máy.
Gương mặt đẹp trai của anh lập tức lạnh đi.
Khi anh lại gọi cho cô lần nữa, đầu kia điện thoại là giọng nói nhắc nhở lạnh lùng *Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện đã khóa máy.”