Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2281


“Chính là ngày hôm đó, trong bữa tiệc đính hôn của Cố Đức Hiệp và Liễu Mộng Oánh, ly rượu Tô Bích Xuân đưa cho mình khẳng định có vấn đề. Sau khi uống xong thì mình thấy khó chịu trong người, mình mơ mơ màng màng trốn vào nhà vệ sinh nam. Rồi tự nhiên có một người đàn ông xông vào.”



“Cho nên, hai người đã..” Tô Lam không dám tin mà che miệng lại “Cụ thể có hay không… Nói chung là mình không nhớ rõ. Nhưng đại khái là có khả năng đó.”


Lâm Thúy Vân cúi đầu nhìn qua dấu hôn xanh đỏ trên cổ mình, cô ấy bực tức nói: “Tiếc nhất chính là cả một quá trình như vậy mình không cảm thấy gì hết. Dù gì cũng là lần đầu của mình, đã vậy còn không biết là làm với ai, thực sự là quá thiệt thòi.”


Khuôn mặt Lâm Thúy Vân hơi tái, cô nói tiếp: “Hức… Hôm đó mình mơ mơ màng màng nên không thấy rõ khuôn mặt người đàn ông đó. Nhưng mà, mình nhớ máng máng là mình đã dùng gạt tàn đập lên đầu anh ta. Mình còn nhớ anh ta đã chảy rất nhiều máu, còn mặt đầy sát khí bảo nhất định phải giết mình. Mình sợ quá nên quyết định ra nước ngoài trốn”


“Cậu nói… khuôn mặt người đó trông như thế nào cậu cũng không nhớ sao?”




Tô Lam rất bất ngờ, rồi sau đó cô thấy hơi áy náy: “Thúy Vân, xin lỗi cậu, nếu không phải mình đã.


“Không có liên quan đến cậu. Cậu chờ đó, khi trở vê mình nhất định sẽ đánh chết con chó Tô Bích Xuân. Máy bay sắp cất cánh rồi, mình cúp máy trước đây, tạm bi “Này..” Tô Lam còn định nói thêm gì đó thì thì đầu dây bên kia đã cúp máy rồi. Cô nhìn con số hiển thị trên màn hình, trong lòng bỗng dưng nặng trĩu.


Nói qua nói lại, nếu ngày đó Lâm Thúy Vân không phải vì muốn bảo vệ cô thì đã không uống ly rượu đó. Mà nếu không uống ly rượu đó thì cũng đã chẳng có chuyện ngày hôm nay…


“Tô Lam, Tô Lam” Một bàn tay thô to vẫy vẫy trước mắt cô.


Tô Lam lấy lại tinh thần, cô nhìn thấy khuôn mặt điển trai của Nhan Thế Khải đã gần ngay trước mắt thì hoảng sợ kêu lên: “Đàn anh.”


Nhan Thế Khải nhíu mày nhìn cô: “Tô Lam, dạo gần đây em luôn mất hồn mất vía như vậy, có phải đã có chuyện gì rồi hay không?”


Chuyện Tô Duy Hưng bị bắt cóc trừ Quan Triều Viễn ra thì không còn ai biết cả. Nhan Thế Khải tất nhiên cũng chẳng biết gì.


“Không có gì đâu, chắc là do nghỉ ngơi không đủ.”


“Tô Lam, trước kia hễ có việc gì là em đều kể cho anh nghe.” Nhan Thế Khải nhìn chăm chằm vào Tô Lam.


Tô Lam bị nhìn thì có chút chột dạ.


Cô cố tình làm lơ câu hỏi của anh ấy, sau đó nhìn anh ấy rồi nói: “Đàn anh, anh bất ngờ đến tìm em là có chuyện gì sao?”


Nhan Thế Khải thấy cô không có ý định tâm sự với mình, thì trong mắt hiện lên một nét tối tăm. Nhưng rồi ngay sau đó anh ấy lại tươi cười trả lời cô: “Em, quên chuyện em nói với anh tuần trước nhỉ?”


Nhan Thế Khải vừa nói vừa lấy từ trong túi ra hai tấm vé xem phim rồi đặt chúng lên bàn làm việc.


Đi xem phim? Tô lam có hơi bất ngờ.


Mấy ngày nay có quá nhiều chuyện xảy ra khiến cô không có thời gian từ chối lời mời xem phim của Nhan Thế Khải.


“Đàn anh, thật ra em..” Đầu óc Tô Lam dùng hết tốc lực để suy nghĩ. Cô đang cân nhắc nên từ chối Nhan Thế Khải như thế nào thì mới tốt.


Chỉ là lời còn chưa được cô nói hết thì Nhan Thế Khải đã cắt ngang cô: “Chỉ xem một bộ phim thôi em cũng không đồng ý à?”


Lúc Nhan Thế Khải nói ra lời này, trên mặt anh ấy có một tia cầu khẩn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK