Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 784


“Được rồi, tôi phải về đây. Tôi đã nhớ kỹ lời cô nói rồi.”


Tô Lam vỗ nhẹ vào vai của y tá Tiểu Lý và rời đi.


Tối hôm đó, Quan Triều Viễn về rất sớm. Hôm sau, anh cũng về như mọi khi.


Tô Lam trước sau chưa từng hỏi tới.


Nếu không phải sau đó lại xảy ra chuyện, chắc Tô Lam sẽ để chuyện này chậm rãi trôi qua.


Tối hôm đó, cô đã rửa mặt xong.


Bởi vì vết thương ở chân đã cắt chỉ, cho dù còn phải từ từ dưỡng thương nhưng không có gì đáng ngại nữa.


Hơn nữa, bọn họ xa nhau hai mươi ngày, một tháng qua không hề thân thiết.


Tô Lam cũng biết Quan Triều Viễn nhịn xuống rất khó chịu vì nhu cầu của anh trên phương diện này khá lớn. Cô đã để anh nhịn lâu như vậy cũng tới lúc…


Tranh thủ lúc Quan Triều Viễn đi tắm, Tô Lam lén thay bộ áo ngủ đã mua lần trước.


Bộ đồ ngủ này thật sự quá hở hang lại sexy nên cô hơi xấu hổ, vì vậy dùng chăn quấn chặt lấy người mình.


Quan Triều Viễn vừa bước ra đã phát hiện được sự khác thường của Tô Lam.


“Em lạnh à?”


“Em không lạnh.”


“Vậy em quấn chăn kín như vậy làm gì?”


Quan Triều Viễn vừa lau tóc vừa đi tới, đúng lúc đó điện thoại của anh đổ chuông.


Điện thoại của anh đặt ở trên tủ đầu giường, Tô Lam vô thức liếc qua, thấy rõ trên màn hình hiện ra: Dạ Bân.


Quan Triều Viễn nhìn thấy anh ta gọi tới thì lập tức cầm lên.


“Anh đi nghe máy đã.” Anh nói xong đã cầm điện thoại đi ra ngoài.


Tô Lam dần cảm thấy cô đơn.


Dạ Bân gọi điện tới, anh có cần phải tránh cô không?


Trừ phi là có chuyện liên quan đến Tiêu Mạch Nhiên.


“Cậu đừng gọi điện thoại qua cho tôi mỗi tối như vậy, được không? Cậu biết rõ tôi vẫn giấu Tô Lam!” Quan Triều Viễn hạ thấp giọng.


“Được rồi, được rồi, lần sau tôi sẽ gửi WeChat cho cậu, được chưa? Hôm nay tôi có thời gian, cậu có đi thăm Mạch Nhiên cùng tôi không?”


“Tôi chuẩn bị đi ngủ rồi.”


“Ôi, nhưng tôi nghe nói từ khi cậu thu xếp cho Mạch Nhiên qua ở bên đó thì chưa từng tới thăm! Cậu làm vậy là không đúng rồi. Một mình cô ấy sống ở đó cũng không quen.”


Quan Triều Viễn khẽ day đầu mày. Đúng là anh chưa từng qua thăm lần nào, cũng nên đi thật.


“Được rồi, cậu chờ tôi.”


Quan Triều Viễn cúp máy rồi đi vào.


“Tô Lam, Dạ Bân nói bên Tinh Hoàng xảy ra vấn đề khó giải quyết, muốn anh qua đó thảo luận. Em đi ngủ trước đi.”


Quan Triều Viễn vừa nói vừa mặc quần áo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK