Nhưng Hoắc Tư Kiệt là hy vọng duy nhất của cô, cô không thể để tuột mất!
Chị xin lỗi Tiểu Kiệt.
“Vậy em muốn Hân Hân trách em sao?”
“Hân Hân? Cô ấy…”
Mỗi lần nhắc đến Mục Nhất Hân là Hoắc Tư Kiệt lại có chút dao động.
“Chị nhìn ra được em rất thích Hân Hân. Quan Triều Viễn là chú của Hân Hân, Hân Hân cũng rất thích người làm thím là chị. Em nghĩ Hân Hân sẽ không trách em?”
Lần trước khi ở trong bệnh viện, Tô Lam đã nhìn ra Hoắc Tư Kiệt đối xử rất tốt với Mục Nhất Hân, ánh mắt cậu đong đầy tình cảm.
“…”
Hoắc Tư Kiệt cắn môi không nói lời nào.
Tô Lam đang chờ cậu.
“Trách thì cứ trách đi, em cũng không thể làm trái lời bố được, dù sao em và cô ấy cũng không thể đến với nhau!”
Hoắc Tư Kiệt cảm thấy đã không còn hy vọng gì nữa.
“Sao lại không thể?”
“Chị không biết sao? Hân Hân thích Tô Kiêm Mặc, đây là điều gần như cả trường em đều biết!”
Nhắc đến chuyện này, Hoắc Tư Kiệt vẫn còn chút đau lòng.
“Nhưng Kiêm Mặc và Hân Hân không thể đến với nhau được.”
Tô Lam nói một cách khẳng định.
“Tại sao không? Hân Hân rất thích Tô Kiêm Mặc! Chị sẽ không vì là thím của Hân Hân mà không đồng ý đó chứ?”
Hoắc Tư Kiệt rất khó hiểu.
“Đương nhiên không phải, chị cũng rất thích con bé vì có thể đã thân lại càng thân, nhưng hai đứa nó không thể đến với nhau, vì Kiêm Mặc…”
Nói đến đây, vẻ mặt Tô Lam hơi cô đơn.
“Kiêm Mặc đã bị bác sĩ kết án tử hình từ rất lâu rồi, thằng bé mắc bệnh tim bẩm sinh. Trước đây bác sĩ nói nó không thể sống qua mười bảy tuổi, nhưng bây giờ nó đã qua mười bảy tuổi, sức khoẻ ngày càng yếu đi, không biết ngày nào…”
Tô Lam không nói hết nhưng Hoắc Tư Kiệt cũng hiểu.
Cô ổn định lại cảm xúc của mình.
“Chị sẽ không cho phép Kiêm Mặc yêu đương, yêu đương ảnh hưởng đến cảm xúc, những dao động cảm xúc sẽ ảnh hưởng đến tim, rút ngắn tuổi thọ của thằng bé.”
Hoắc Tư Kiệt vẫn còn hơi sốc vì chuyện này.
Cậu không ngờ bệnh của Tô Kiêm Mặc lại nghiêm trọng đến thế.
Tô Lam nhướng mắt nhìn Hoắc Tư Kiệt.
“Tiểu Kiệt, vậy nên em hoàn toàn không cần lo lắng Hân Hân sẽ đến với Kiêm Mặc, em vẫn còn cơ hội.”
Tô Lam biết lợi dụng tình cảm của một bé trai thế này thật sự hơi bỉ ổi, nhưng cô hết cách rồi.