Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3432

Mộ Mẫn Loan quay đầu nhìn qua, Tô Lam đang mặc một chiếc váy trắng đi về phía này: “Tô Lam, làm sao cô biết được chỗ này?”

Ánh mắt Tô Lam thản nhiên đảo qua trên người Mộ Mẫn Loan, xem như là làm một cái chào hỏi cô với ta Sau khi cha Mộ và mẹ Mộ nhìn thấy Tô Lam, biểu tình trên mặt rất kinh ngạc: “Cô lại là mèo chó ở đâu đến?”

Khóe miệng Tô Lam treo nụ cười lạnh nhìn sang cặp đôi kỳ ba này: “Tôi là ai quan trọng sao? Quan trọng là hôm nay các người có thể lấy được tiền hay không, không đúng sao?”

Sau khi Mộ Mẫn Loan nghe thấy lời này, lập tức mở miệng ngăn cản: “Tô Lam, khoản tiền đó không thể cho bọn họ!”

Mộ Mẫn Loan thật sự quá hiểu cha mẹ của cô ta.

Tham lam và ham muốn của hai người này giống như một hố đen không đáy, vĩnh viễn không biết chừng mực, vĩnh viễn đều không lấp đầy.

Cho dù vừa rồi bọn họ nói mười lăm tỷ này sẽ là khoản tiền cuối cùng, nhưng không lâu sau đó, chờ sau khi bọn họ tiêu sạch mười lăm tỷ này, lại giở trò cũ tìm đến cửa Cho nên cửa này tuyệt đối không thể mở.

Cha Mộ và mẹ Mộ cứ như vậy nhìn chằm chằm Tô Lam, luôn cảm thấy cô gái trước mặt này hơi quen mắt, nhưng lại không nhớ ra là rốt cục đã thấy ở đâu.

Lúc này cha Mộ vẫn đang tức giận, lén lút hung hăng nhìn chằm chằm Tô Lam: “Cô cũng không phải con gái của tôi, dựa vào cái gì làm chủ thay nó, chẳng lẽ cô bằng lòng thay nó chỉ ra mười lăm tỷ này?”

Người phụ nữ trước mắt tuổi còn nhỏ, nhưng khí chất phát ra trên người lại là tao nhã cao quý.

Hơn nữa trang phục mặc trên người, túi xách trong tay, nhìn qua chất lượng thượng đẳng, tuyệt đối không phải hàng giá rẻ.

Đặc biệt là cái túi xách cô mang trên tay đó, cha Mộ đã từng nghe tình nhân của ông ta nói qua.

Cái túi xách hàng hiệu đó là hàng thủ công đặt làm ở Pháp, hơn nữa còn là bản giới hạn, cho dù có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.

Nhưng người phụ nữ trẻ tuổi trước mắt lại xách một chiếc trên tay, cho nên cô nhất định không phải là một người bình thường.

Sau khi ý thức được điểm này, vẻ mặt cha Mộ mới trở nên dễ nhìn một chút.

Nhưng Tô Lam lại không biết ông ta suy nghĩ cái gì, túi xách trong tay cô là Quan Triều Viễn tặng cô.

Cô đối với những thứ hàng hiệu không quá quan tâm, cho nên cũng không biết chiếc.

túi trong tay rốt cuộc giá trị bao nhiêu, cũng chưa bao giờ để ý đến.

“Tôi tất nhiên là không có nhiều tiền như: vậy để thay Mộ Mẫn Loan cho các người mười lăm tỷ…”

Tô Lam chưa nói xong, đã trực tiếp bị cha Mộ vô cùng khinh thường ngắt ngang: “Cô đã không tính chỉ ra mười lắm tỷ này, thì không cần ở đây tham gia vào chuyện nhà chúng tôi, cút ngay!”

Tô Lam đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười.

Cô xoay người đi tới bên người Mộ Mẫn Loan, chủ động khoác lên cánh tay của cô ta.

Thậm chí tựa đầu lên vai cô ta, hai người hiện rõ bộ dạng vô cùng thân mật.

“Mộ Mẫn Loan, chính là chị dâu tương lai của tôi, chuyện nhà cô ấy, tại sao tôi không quan tâm được?”

Sau khi Mộ Mẫn Loan nghe thấy lời này, thân thể không chịu khống chế nhẹ nhàng run lên.
Chương 3433

Cô ta quay đầu, không dám tin nhìn biểu tình trên mặt Tô Lam.

Mặc dù hoảng hốt, nhưng càng nhiều hơn là vui mừng khôn xiết.

Mặc dù cô ta biết, Tô Lam là đang giúp cô ta, mới bất đắc dĩ nói ra những lời như vậy, nhưng vẫn là áp chế không được vui mừng trong lòng.

Cha Mộ vừa nghe thấy lời này, ánh mắt lập tức sáng lên.

Ông ta liền thay đổi dáng vẻ hung thần ác sát kia, trên mặt hiện lên tươi cười hưng phấn: “Thì ra cô là em gái của Tư Vũ Chiến, sao không nói sớm, thật là!”

Cha Mộ còn chưa kịp cao hứng, Tô Lam liền lạnh lùng đánh gấy ý niệm trong đầu ông ta: “Tư Vũ Chiến? Xin lỗi, anh ta còn chưa có tư cách làm anh trai của tôi”

Cha Mộ vừa nghe thấy lời này, tươi cười trên mặt nháy mắt cứng lại.

Ông ta cau mày nhìn chảm chằm Tô Lam: “Cô rốt cuộc là người nào? Có phải cảm thấy trêu đùa tôi như vậy rất vui phải không?”

Trên mặt Tô Lam lóe lên nụ cười trong sáng, cô nghiêng đầu, trên mặt viết rõ mình là người vô tội: “Chú dì, các người thật là nhanh quên! Trước đây tôi còn cùng anh trai đến nhà các người đưa sính lễ mà, đó là mười lăm tỷ tiền mặt, tôi nhớ rõ lúc các người nhìn thấy số tiền đó, hai mắt đều xanh biếc, làm sao bây giờ quên tôi rồi2”

“Cô nói cái gì?”

Cha Mộ và mẹ Mộ giống như bị lời này của Tô Lam dọa sợ hãi.

Đặc biệt là cha Mộ, ông ta vô cùng hoảng sợ nhìn chằm chăm Tô Lam, tìm kiếm sâu trong ký ức: “Cô, cô là…. cô là Lúc cha Mộ nói lời này, cái cằm ông ta cũng đang run rẩy.

Biểu tình trên mặt ông ta vô cùng khiếp sợ, hoàn toàn không dám tin Khóe miệng Tô Lam giật giật: “Xem ra chú dì đã nhớ ra rồi nhỉ”

Sắc mặt cha Mộ trắng bệch, ông ta hơi kinh hoảng lùi về sau hai bước: “Cô là em gái của Tô Duy Nam?”

“Đúng vậy, tôi là Tô Lam em gái của Tô Duy Nam”

“Nhưng Tô Duy Nam không phải … Không phải đã chết rồi sao?”

“Nhờ phúc của hai người, anh trai tôi, anh ấy chẳng qua chỉ là bị một tai nạn nhỏ, bây giờ đã bình an vô sự trở về.”

Lúc Tô Lam nói lời này, biểu tình vô cùng bình tĩnh, áp chế hận ý không cho biểu lộ ra ngoài nửa phân.

Nhưng càng bình tĩnh như vậy, càng khiến hai người cha Mộ và mẹ Mộ cảm giác được khủng cha vô cùng.

Lúc trước ông ta không không phải không biết, Tô Duy Nam ở thành phố Ninh Lâm là một sự tồn tại đáng sợ thế nào.

Anh ta ngang ngược, bá đạo, tàn nhẫn hung ác, nhìn mọi thứ bãng nửa con mắt…

Ba chữ Tô Duy Nam này, lúc đó chính là sự †ồn tại giống như thần.

Cho nên lúc ông ta biết được người mà con gái mình trăm phương nghìn kể, hao hết †âm tư muốn tiếp cận là Tô Duy Nam, bọn họ liền giơ hai tay hai chân tán thành.

Cây rụng tiền của bọn họ bắt được một kim chủ lớn như vậy, cuộc sống sau này của bọn họ tuyệt đối vô lo vô sầu!

Hơn nữa, sau khi Mộ Mẫn Loan trở thành người phụ nữ của Tô Duy Nam, kim chủ này cũng không làm bọn họ thất vọng.

Mặc kệ là yêu cầu quá đáng thế nào, chỉ cần bọn họ mở miệng, Tô Duy Nam luôn luôn hữu cầu tất ứng.
Chương 3434
Nhưng là người đàn ông như vậy, cặp vợ chồng bọn họ cuối cùng vẫn giống như uống mê dược bị Tư Vũ Chiến lừa dối.
Đều là bởi vì lúc đó Tư Vũ Chiến trực tiếp lấy ra ba mươi tỷ, còn hứa hẹn cho hai vợ chồng bọn họ 1% cổ phần của tập đoàn Tư Thị.
Hai điều kiện hậu hĩnh này đã khiến bọn họ động tâm, cho nên bọn họ lựa chọn bán con gái của mình.
Nhưng bây giờ Tô Lam nói cái gì?
Cô nói Tô Duy Nam không có chuyện gì, chỉ là một vụ tai nạn xe nhỏ, anh ta quay về rồi?
Phải biết răng, lúc trước Tô Duy Nam quả thực chính là con nhà giàu không phân biệt phải trái dã man nhất bên trong thành phố Ninh Lâm!
Nếu như bị anh ta biết được, lúc trước bọn họ kết hợp với Tư Vũ Chiến lừa Mộ Mẫn Loan đi nói xấu anh ta, thậm chí còn buộc Mộ Mẫn Loan phá thai….
Tô Duy Nam nhất định sẽ băm bọn họ thành thịt vụn!
Cha Mộ vô cùng hoảng sợ nhìn Tô Lam: “Cô nói… Anh cô, anh cô vẫn chưa chết?”
Tô Lam cười: “Xin lỗi, thực sự là để các người thất vọng rồi! Anh tôi không những không chết, mà còn đang sống rất tốt, hơn nữa bây giờ anh ấy đang ở thành phố Ninh Lâm, lúc nào cũng có thể đến đây tìm con gái các người!”
“Cô nói cái gì?”
Cha Mộ và mẹ Nộ trực tiếp bị dọa đến hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Tô Duy Nam vậy mà đã đến thành phố Ninh Lâm.
Hơn nữa nó tùy thời tùy lúc đều có thể đến đây?
Lúc này mẹ Mộ trong lòng vẫn ôm thái độ lưỡng lự: “Không thể nào, Tư Vũ Chiến tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện kiểu này xảy rat”
Tô Lam lại cười lạnh một tiếng: “Nếu như Tư Vũ Chiến tên rác rưởi đó thật sự có bản lĩnh này, vậy anh ta làm sao lại để Mộ Mẫn Loan tiếp tục đợi ở đây? Chẳng lẽ các người còn không hiểu anh ta sao? Dựa vào thủ đoạn bỉ ổi trước sau như một của anh ta, chẳng lẽ không phải nên đe dọa dụ dỗ, cưỡng ép dẫn con gái các người đi sao?”
Đúng vậy!
Tô Lam nói không sail Sự tình quả thực sẽ là cái dạng này.
Tư Vũ Chiến đó mặc dù tướng mạo đường hoàng, nhìn qua cả người trên dưới cũng là nho nhã lịch sự.
Nhưng trong lòng anh ta rốt cuộc có bao nhiêu u ám, chỉ có cha Mộ và mẹ Mộ hai người bọn họ mới biết.
Trong đầu cha Mộ xoay chuyển rất nhanh, trong lòng cân nhắc rốt cuộc là tiền quan trọng hay mạng quan trọng.
Nhưng chỉ sau mấy giây, vấn đề này đã có đáp án.
Chỉ thấy ông ta nhanh chóng xoay người, cảm cổ cong đuôi bắt đầu chạy như điên.
Mẹ Mộ vừa nhìn thấy cảnh tượng này, cũng thất kinh xoay người đuổi theo ông ta: “Cha nó, cha đứa nhỏ, ông rốt cuộc chạy cái gì vậy?”
Bà ta liều mạng đuổi theo, túm lấy cha Mộ: “Ông chạy cái gì? Chúng ta là cha mẹ của Mẫn Loan, Tô Duy Nam cho dù là xấu xa thế nào đi nữa, cũng không dám làm gì chúng ta!”
Chương 3435

Cha Mộ giơ tay tát cho bà ta một bạt tai, trực tiếp đánh bà ta choáng váng luôn.

Mẹ Mộ đứng tại chỗ bụm mặt, vẻ mặt không dám tin: “Sao ông lại đánh tôi?”

“Nói bà là phụ nữ đã có chồng mà tóc dài não ngắn thì bà cmn còn không chịu thừa nhận, Tô Duy Nam sẽ không động đến chúng ta đã là chuyện trước kia.”

“Lúc trước nó ở bên cạnh cái đồ tốn kém kia. đừng nói là động đến chúng ta, muốn bao.

nhiêu tiền lần nào nó chẳng phải ngoan ngoãn dâng tới.”

“Còn giờ thì sao? Chẳng những hãm hại nó, hại đứa con của nó, còn buộc cái đồ tốn kém theo thằng đàn ông khác, bà cảm thấy Tô Duy Nam nhìn chúng ta mà vẫn không dám động chúng ta nữa ư?”

“Nếu như nó gặp lại chúng ta, nó sẽ thắng tay bóp chết chúng ta luôn, cái con mụ ngu xuẩn này, bà không đi thì cũng đừng có liên lụy tới tôi”

Mẹ Mộ bị ông ta nói thế cũng bị dọa cho mất hồn: “Vậy… Vậy bây giờ phải làm sao?

Sính lễ của con trai…”

“Mẹ bà nhà nó, ông đây bây giờ ngay cả mạng cũng không còn, quản nó cái lông á!”

Cha Mộ hất mẹ Mộ ra rồi bỏ chạy.

Nhưng mà trong lòng mẹ Mộ vô cùng không cam tâm, cha Mộ ở bên ngoài nuôi tình nhân, tiền trên người hai người họ nhiều biết bao, thế mà mấy năm nay đều bị hồ ly tỉnh lừa đi hết rồi.

Ông ta chạy, có cả hồ ly tinh ông ta nuôi, còn mình với con trai phải làm sao bây giờ?

Nếu không thể dựa vào Tô Duy Nam nữa, vậy đến lúc đó bà ta lại đi tìm Tư Vũ Chiến là được rồi.

Chỉ cần Tư Vũ Chiến vẫn còn có ý với Mộ Mãn Loan thì bà ta có thể nghĩ cách moi tiền.

Hôn sự của con trai bà ta không thể chậm trết Mẹ Mộ cân nhắc xong chuyện này cũng xách mông bỏ chạy.

Nhưng hướng chạy lại ngược với hướng của cha Mộ.

Thấy cuối cùng cũng tiễn được hai thứ âm hồn này đi, Tô Lam cũng âm thầm thờ phào một hơi.

Cô quay đầu nhìn sang Mộ Mẫn Loan, phát hiện mặt cô ấy tái nhợt, hai tay vô lực buông thống hai bên người.

Trên cổ tay mảnh khảnh kia còn có vết xanh tím, nếu nhìn kỹ thì không khó phát hiện cơ thể cô ấy còn khe khẽ run rẩy.

Tô Lam thở dài, đi đến phía trước: “Yên tâm đi, hẳn là trong một khoảng thời gian dài bọn họ sẽ không đến nữa đâu.”

Mộ Mẫn Loan mất rất nhiều sức lực mới bình tĩnh được.

Cô ta chỉnh lại đầu tóc và quần áo của mình, dường như muốn mượn việc này để hồi phục tâm trạng: “Tô Lam, cảm ơn cô”

“Không cần cảm ơn, cho dù tôi chỉ là một người qua đường, nhìn thấy vậy thì cũng sẽ qua giúp đỡ mà thôi.”

Mộ Mẫn Loan hơi sửng sốt, khóe miệng nở một nụ cười: “Cô chỉ là đi ngang qua, hay là cố ý tới tìm tôi?”

Tô Lam vừa nghĩ đến cảnh tượng cãi nhau với Quan Triều Viễn lúc nãy thì tâm trạng không hiểu sao lại trở nên hơi suy sụp: “Tôi đã tới đây rồi, có thể vào rồi nói được không?”

“Vào ngồi đi”

Bên trong đại sảnh biệt thự, Tô Lam đang ngồi ở trên sô pha, Mộ Mẫn Loan ở bên cạnh pha cho cô một ly sữa nóng.
Chương 3436

Tô Lam ngạc nhiên nhìn xung quanh: “Có một mình cô à?”

Mộ Mẫn Loan tưởng là cô hỏi Tô Duy Nam: “Ừ, tuy rằng anh trai cô là vệ sĩ của tôi, nhưng anh ta sẽ không qua đêm ở đây”

“Cô hiểu lầm rồi, tôi hỏi là bảo mẫu ở bên cạnh cô đâu?”

Ở trong lòng Tô Lam, cảm xúc của cô đối với chuyện của Tô Duy Nam và Mộ Mẫn Loan thật ra có hơi phức tạp.

Tuy răng Mộ Mãn Loan rất đáng thương, cũng là người bị hại nhưng lúc trước quả thực cô ta đã ra mặt chỉ chứng anh trai, làm hại nhà họ Tô phá sản.

Cho nên đến bây giờ, anh trai sẽ ở bên cạnh cô ta, hoặc có thể hai người sẽ lại như thế nào thì cô cũng quyết định không nhúng tay vào nữa.

Tất cả cứ dựa theo ý anh ấy mà làm vậy.

Tô Lam nhắc tới chuyện bảo mẫu khiến mặt Mẫn Loan hơi đỏ lên: “Cái đó, ì bình thường tôi không thường ăn cơm ở nhà, với lại đợt này thông cáo cũng không nhiều lắm cho nên tôi liền tự dọn dẹp, cho bảo mẫu kia nghỉ việc rš Tô Lam nhớ rõ bởi vì quan hệ của mẹ Mộ và cha Mộ mà Mộ Mẫn Loan đã được giáo dục từ bé, cuộc sống hầu như không thể tự lo liệu.

Sau khi đi theo anh trai, cô ta mới bắt đầu từ từ học cách nấu cơm và cách làm việc nhà.

Trên người ngược lại đã lây nhiễm một chút mùi khói, gần đây lại đột nhiên cho bảo mẫu nghỉ việc nhưng lại không có thông báo…

Thông cáo của Mộ Mẫn Loan nếu đổi lại là trước đây thì đó chính là số tiền lớn khó cầu được.

Tô Lam nghĩ như vậy, trong lòng gần như đã rõ.

Vô cùng có khả năng là Tư Vũ Chiến ra tay ở đẳng sau chặt đứt tất cả nguồn kinh tế của Mộ Mãn Loan.

Trước đó đã phải thanh toán tiền lương đắt đỏ cho anh trai, Mộ Mãn Loan lúc này chắc là gần như bị đào rỗng rồi.

Tô Lam không hỏi tiếp nữa: “Thật ra lần này tôi tới đây tìm cô…”

“Có liên quan với anh trai cô không?”

“Thật ra tôi mang thai rồi”

Mộ Mẫn Loan đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó mừng rỡ ngồi xuống bên cạnh Tô Lam rồi kinh ngạc đánh giá bụng của cô: “Thật đấy à? Thật tốt quá, chúc mừng cô, cô lại sắp được làm mẹ rồi!”

Phần quan tâm và vui sướng này của Mộ Mẫn Loan là xuất phát từ thật tâm.

Bởi vì cô ta từng mất một đứa con cho nên khi biết bây giờ Tô Lam đang mang thai, cô ta thậm chí còn vui vẻ hơn cả mình mang thai.

Tô Lam khe khẽ thở dài: “Trước đó Quan Triều Viễn đã nói tin này cho anh trai tôi biết, sau đó đến bây giờ anh trai tôi vẫn chưa liên lạc với tôi. Tôi gọi điện thoại cho anh ấy thì cũng tắt máy, tôi đang nghĩ có phải anh của tôi đang giận tôi hay không?”

Mộ Mẫn Loan hơi ngạc nhiên: “Anh cô cũng không liên lạc với cô sao?”

Cũng?

“Lời này của cô là có ý gì?”

Trên mặt Mộ Mẫn Loan lộ ra một biểu cảm mất mát: “Anh cô anh ấy… Cũng không có tìm tôi”

“Hai người đã cắt đứt liên lạc khoảng bao lâu rồi?”
Chương 3437

“Khoảng tầm hơn một tuần nay, trước đó tôi không dám gọi cho anh ấy, sợ anh ấy có việc bận”

Càng sợ anh ấy vẫn luôn ở với vị hôn thê của mình Nhưng ngày hôm qua Mộ Mẫn Loan thực sự không thể chịu đựng được nữa, đầu tiên là cô ta đã gửi vài tin nhắn, nhưng mãi vẫn không đợi được tin nhắn trả lời của Tô Duy Nam.

Sau đó cô †a bắt đầu suy nghĩ lung tung, lẽ nào Tô Duy Nam bị Tư Vũ Chiến bắt được rồi?

Hay là bị vị hôn thê của anh ấy phát hiện sự Tồn tại của mình, cho nên.

Tất cả những suy đoán này đều khiến cô †a gần như mất ăn mất ngủ, thế là vào buổi tối, cô ta lại gọi điện cho Tô Duy Nam.

Kết quả là tình huống giống như Tô Lam nói, tắt máy.

Biểu cảm trên mặt Tô Lam trở nên vô cùng kinh ngạc: “Anh của tôi vẫn chưa đến tìm cô à?”

Mộ Mãn Loan lắc lắc đầu: “Tôi cũng hi vọng anh ấy sẽ tìm tôi, nhưng mà không có.”

“Vậy cô có biết làm thế nào mới có thế liên lạc với anh của tôi không?”

“Hầu như mỗi lần đều là anh ấy đến đây tìm tôi, tôi căn bản là không biết anh ấy ở đâu.”

Hơn nữa Mộ Mẫn Loan cũng không dám hỏi.

Sau khi Tô Lam nghe câu này thì biểu cảm vô cùng mất mác: “Tôi biết rồi”

“Nhưng Tô Lam cô đừng lo lắng, trải qua vụ tai nạn thê thảm lúc trước mà anh cô còn có thể toàn vẹn trở về. Bây giờ anh ấy cũng nhất định sẽ không có chuyện gì đâu”

“Hơn nữa theo hiểu biết của tôi với anh của cô, cho dù anh ấy có tức giận cũng tuyệt đối sẽ không cắt đứt liên lạc với cô đâu”

“Tôi đoán anh ấy thật sự có chuyện rất quan trọng cần đi giải quyết, đừng lo lắng, biết không?”

Nghe Mộ Mãn Loan nói xong, Tô Lam gật đầu, Bởi vì cô đã suy xét, những lời này của Mộ Mẫn Loan cũng rất có lý.

Trừ khi Tô Duy Nam có nỗi khổ bất đắc dĩ, nếu không anh ấy tuyệt đối sẽ không mất liên lạc với mình vào thời điểm quan trọng này.

“Nếu anh của cô liên lạc có với cô thì nhớ nhất định phải cho tôi biết trước đấy nhé, tôi rất lo cho anh ấy”

“ừt Mộ Mẫn Loan tiễn Tô Lam đến cửa, vào lúc Tô Lam đang chuẩn bị chào tạm biệt thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân vô cùng đồn dập từ phía sau truyền tới.

Hai người cùng quay đầu lại nhìn qua. Chỉ thấy trợ lý Bối Bối của Mộ Mẫn Loan quơ quơ’ một cái hợp đồng trong tay, cực kỳ vui vẻ chạy tới: “Chị Mãn Loan, chị Mẫn Loan, tin tức tốt, có một tin tức tốt”

Sau khi nhìn thấy Tô Lam thì Bối Bối vốn đang khoa tay múa chân cũng quy củ trở lại: “Cô Tô cũng ở đây à?”

Tô Lam gật đầu, xem như chào hỏi với cô ấy.

Mộ Mẫn Loan tò mò nhìn cô nàng: “Tin tức tốt gì?”

Bối Bối biết Tô Lam và Quan Triều Viễn có quan hệ gì cho nên cũng không giấu diếm.

Cô nàng vô cùng vui vẻ nhìn Tô Lam: “Cô Tô, chuyện lần này cô nhất định phải cảm ơn cậu Lệ giúp chị Mẫn Loan nhà tôi mới được!”

“Cảm ơn Quan Triều Viễn?”

Tô Lam trong lúc nhất thời chẳng hiểu gì.

Bối Bối gật đầu lia lịa, vui sướng vẫy hợp đồng trong tay: “Công ty mới của cậu Lệ sẽ thành lập vào tháng sau, cấp dưới của ngài ấy là người vừa mới liên hệ với tôi, định ký một hợp đồng người phát ngôn với chị

Mẫn Loan nhà tôi, ước chừng năm mươi triệu đó! Chị Mẫn Loan, chị mau xem này, hợp đồng ở đây này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK