Kìm nén cơn tức giận, Tô Lam nặn ra một nụ cười: “Này, không biết sao? Lúc trước tôi học đông y, tôi cũng học được hai chiêu từ một thầy bói, tôi thế nhưng lại biết xem tướng mạo nha!”
Hai mắt trợ lí nhỏ trong nháy mắt mở to: “Thật sao? Bác sĩ Tô, cô có thể giúp tôi xem, khi nào thì hoa đào của tôi mới nởi”
Tô Lam không phản ứng, cô dùng đôi mắt to xinh đẹp mà nhìn chăm chằm về phía Quan Triều Viễn: “Cậu cả Quan, anh môi mỏng, đối nhân xử thế không tốt, lại nhìn xem tỉ lệ khuôn mặt, khắc vợ khắc bạn bè..
Nói xong, cô quay đầu lại liếc nhìn Tô Bích Xuân: “Cô Tô, cô phải cẩn thận nha, không chừng ngày nào đó anh ta khắc đến hộc máu côi! “
Sắc mặt Tô Bích Xuân thay đổi, ngay lập tức đứng lên: “Tô Lam, cô đang nói nhảm cái gì vậy?”
Ai biết được, Quan Triều Viễn lại không tức giận, chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn qua Tô Bích Xuân một cái: “Nhìn không ra cô ấy đang ghen tị sao?”
Ghen tị?
Tô Lam thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
Quan Triều Viễn là đang tự an ủi chính mình sao?
Sau khi nhận ra điều này, Tô Bích Xuân lập tức không còn cáu kỉnh.
Cô ta nhanh chóng ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh anh, che môi cười: “Em cfing không chấp cô ấy”
‘Thấy tình huống không ổn, trợ lý nhỏ vội vàng hoà giải: “Khụ, cái kia là cái gì, bằng không thì nhanh chóng ăn đi? Nếu không thì đồ ăn sẽ không còn ngon nữa!”
Tô Lam liếc nhìn bát đĩa trên bàn, đầu ngón tay mảnh khảnh đẩy một đĩa thăn lợn xào đến trước mặt Quan Triều Viễn: “Cậu cả Quan, ăn gì thì bổ nấy, vì cuộc trị liệu ngày hôm nay tiến hành thuận lợi, một mâm này đều thuộc về anh! Mọi người… không ai được phép tranh giành với cậu cả Quan nha!”
“Phụt!”
Trên bàn ăn có một tiếng cười khẽ.
Quan Triều Viễn liếc nhìn Tô Lam: “Bác SĩTô…
Đột nhiên bị gọi, Tô Lam phản xạ có điều kiện đáp: “Vâng?”
Quan Triều Viễn nhiên nghiêng người đến gần cô, nhìn cô từ trên cao xuống: “Hôm nay bác sĩ Tô hình như có hơi tức giận nha?
Hay là… do không có cuộc sống X giống tôi?
Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Lam ngay lập tức bay một đám mây đỏ.
Người đàn ông này là quá lộ liễu?
“Ai, ai nói tôi không có! Tôi mỗi đêm đều hằng đêm sênh ca. Trái là là anh đó!” Cô đỏ mặt phản bác: “Mỹ nữ bên người đẹp như mây, nhưng chỉ được xem mà không được ăn, cẩn thận một ngày nào đó liền bốc hoả, nổ tan xác mà chết!”
“Người tôi có bốc hỏa đốt người thì liên quan gì tới bác sĩ Tô vậy? Hay là cô là muốn đến đây để dập lửa thay cho tôi?”
Dập cái em gái anh!
Tô Lam cố nhịn : “Thật đáng tiếc, một cái xác tốt như vậy mà chỉ xem chứ không thể dùng!”
Quan Triều Viễn trầm ổn bình tĩnh: “Cùng lảm thì đổi thêm mấy cái bệnh viện nữa, đụng nhiều bác sĩ thích nói xấu người khác, nói không chừng dựa vào phí tổn thất tỉnh thần cũng có thể làm giàu.”