Nhưng chiếc BMW này vừa định đi vào chỗ đậu xe thì bất ngờ có một thiếu nữ từ phía trước lao ra.
Tô Lam, người đang lái xe, đã vô cùng sửng sốt trước hành động này và vô thức đạp phanh.
“AI”
Người phụ nữ có vẻ khá hoảng sợ, cô ta hất giày cao gót về phía đầu xe của Tô Lam.
Tô Lam nhanh chóng bước ra khỏi xe, cô lo lắng đỡ người phụ nữ bị ngã trước xe: ‘Cô không sao chứ? Có cần tôi đưa cô đi đến bệnh viện không?”
Nhưng điều mà Tô Lam không ngờ là người phụ nữ vừa mới sợ hãi tái mặt, ngồi bệt xuống đất đột nhiên đứng dậy, dang rộng hai tay trước đầu xe của Tô Lam, hét lên: “Cứu mạng, người đâu, có người đánh tôi, có người đánh tôi!”
Tô Lam vừa nhìn thấy cách hành xử của người phụ nữ này, liền biết cô rất có thể là đã động vào một người không nên động rồi Và vừa rồi khi cô tự mình bước vào chỗ đậu xe, tốc độ của cô rõ ràng là đã rất chậm, chính là người phụ nữ đã tự mình lao ra rồi ngã vào đầu xe của cô.
Tô Lam cau mày nhìn chằm chăm vào người phụ nữ trước mặt, nhìn thấy cô ta vẫn còn rất khỏe mạnh, có vẻ như không có dấu hiệu bị thương.
Nếu gặp phải điều này khi cô rảnh rang thời gian, Tô Lam chắc chắn sẽ chọn cách gọi cảnh sát, nhưng khổ nỗi bây giờ thời gian của cô rất eo hẹp.
Cô nhìn xuống đồng hồ trên cổ tay mình và thấy rằng chỉ còn mười phút nữa là đến sáu giờ rồi.
Đối với người nước ngoài điều quan trọng nhất là sự chính xác về thời gian, nếu lần này cô đến muộn so với thời gian được định trước, rất có thể sẽ để lại ấn tượng rất xấu cho người đại diện của công ty M.
q “Cô gái, cô muốn thế nào? Hiện tại tôi có chuyện rất quan trọng cần giải quyết, không có thời gian để cùng cô vẽ ra một đống chuyện ở đây!”
Vẻ mặt của Tô Lam trở nên ảm đạm ngay lập tức, và giọng điệu của cô đã đầy vẻ không hài lòng.
Người phụ nữ năm trên đầu xe, nhìn lên nhìn xuống Tô Lam, phát hiện ra rằng cô không có bất cứ thứ gì trong tay bởi vì cô rất vội vàng khi bước xuống xe.
Ánh mắt của cô ta rơi qua kính chắn gió phía trước đến ghế phụ và cô ta có thể thấy một tập tài liệu túi giấy gọn gàng được đặt trên đó, người phụ nữ này lập tức mở to mắt: “Cô, vừa đánh người, vừa kiêu ngạo!
Tôi nói cho cô biết, hôm nay nếu cô không trả mấy chục triệu cho tôi, thì cũng đừng mong có thể rời đi”
Mấy chục triệu?
Mặt Tô Lam tái xanh khi nghe đến con số này.
Mặc dù cô thực sự đã kiếm được một số tiên nhất định bằng cách sáng lập nên công ty điện ảnh Hạt Mè. Trong vài năm qua và cô cũng có một số tiền tiết kiệm nhất định, mấy chục triệu này kể ra cũng không phải là một số tiền quá khó khăn đối với cô, nhưng người phụ nữ này dường như không bị bất kỳ thương tích nào, cô ta còn ép cô phải đền bù cho cô ta mấy chục triệu nữa, như thế có phải là hơi tham lam quá rồi không?
“Cô à, nếu cô nói cô bị thương, chúng ta hãy đến bệnh viện đi, tôi sẽ cho cô số tiền thuốc men…”
Tuy nhiên, Tô Lam đã bị cắt ngang trước khi kết thúc câu nói: “Tôi không muốn đi bệnh viện, tôi muốn tiền cơi”
“Nhưng tôi nói cho cô biết, tôi sẽ không đưa tiền cho cô đâu. Nếu cô tiếp tục làm vậy, tôi sẽ trực tiếp gọi cảnh sát”
“Cô thật quá vô lý mà, còn dám gọi cảnh sát nữa, không phải tai cô đâm vào tôi sao? Tôi mới là người nên gọi cảnh sát!”