Tiêu Mạch Nhiên trang điểm xong đi qua đây, trông thấy Tô Lam đứng đấy, còn Diệu Hướng Vân vắt chéo hai chân, khuôn mặt lạnh lùng.
Cô ta liếc nhìn rồi vội vàng rời đi.
Tô Lam không muốn đối đầu với Diêu Hướng Vân, thứ nhất, Diệu Hướng Vân là tổng giám đốc đài truyền hình, cô không đắc tội nổi, thứ hai Diệu Hướng Vân là mẹ Mục Nhiễm Tranh, thứ ba Diệu Hướng Vân là chị họ Quan Triều Viễn.
Từ góc độ nào, cô cũng không nên xảy ra xung đột với bà ta.
Tô Lam vừa định nói gì đó để giải thích thì điện thoại vang lên.
Là Mục Nhiễm Tranh gọi.
“Lên tầng nằm ngay, phòng 502, đạo diễn đi ra rồi.”
“Được, tôi lên ngay”
Cúp máy, Tô Lam cười với Diệu Hướng Vân.
“Tổng giám đốc Diệu, thực sự xin lỗi, em còn có việc phải đi trước.”
“Cô Tô Lam, tôi đến để nói với cô một câu, cô hãy nhớ kỹ cho tôi, trên đời này, thứ của cô thì sẽ là của cô, đồ không phải của cô thì cô có muốn cỡ nào cũng không được đâu, nhất là thứ dùng thủ đoạn hạ lưu cướp được, sẽ không lâu dài đâu.”
Tô Lam không muốn tranh luận cùng Diệu Hướng Vân, bèn vội vàng rời đi.
Lên tầng năm, hai người cùng bàn bạc với đạo diễn về bố trí tiết mục đêm hội.
Đạo diễn hết sức hài lòng với ý kiến của hai người, bảo họ tranh thủ thời gian tập luyện, không nói gì thêm.
Tạm biệt đạo diễn, hai người cùng đi ra cửa đài truyền hình.
“Được rồi Tô Lam, vậy cô về trước đi, chuyện tập luyện chúng ta trao đổi xong rồi.”
“Được, anh không về à?”
“Hôm nay mẹ tôi ở đây, tôi phải đi thăm mẹ tôi.”
Tô Lam rất muốn nói, ban nãy cô đã gặp Diệu Hướng Vân, còn bị Diệu Hướng Vân chỉ trích là người thứ ba.
Nhưng cô không nói ra.
“Được, vậy anh đi đi, tôi về nhà trước”
Tô Lam ngồi lên xe rời đi.
Mục Nhiễm Tranh đi thẳng đến văn phòng tổng giám đốc đài truyền hình.
“Mẹ…” Mục Nhiễm Tranh nghênh ngang đi vào, từ khi còn bé anh đã tới đây nên coi đây không khác gì nhà mình.
Diệu Hướng vân chỉ có một đứa con trai nên dĩ nhiên vô cùng yêu thương.
“Con trai, con bàn bạc với đạo diễn xong lâu rồi mà? Sao bây giờ mới tới?”
Đã lâu lắm rồi Diệu Hướng Vân không gặp con trai mình, bình thường hai người đều liên lạc qua Wechat hoặc gọi điện thoại.
“À, con tiễn Tô Lam về rồi mới tới.”
Vừa nghe đến tên Tô Lam, sắc mặt Diêu Hướng Vân lập tức sầm xuống.
Thực ra ban đầu khi Diệu Hướng Vân biết Mục Nhiễm Tranh và Tô Lam là bạn học cùng lớp, quan hệ cũng rất tốt thì bà ta rất tán thành hai người họ yêu nhau.
Mục Nhiễm Tranh tiến vào giới giải trí, điều Diệu Hướng Vân lo lắng nhất là Mục Nhiễm
Tranh kết hôn quá muộn, năm nay anh cũng hai mươi tự rồi, đây là thời điểm thích hợp để yêu đương.
Nhưng hôm nay, khi bà ta biết Tô Lam và Quan Triều Viễn yêu nhau, bà ta vô cùng kinh ngạc!