Tô Lam gật đầu một cái, không biết đang nghĩ gì.
Ở một bền, Lâm Thúy Vân đang chống cảm, cười tủm tỉm và nhìn cô chằm chằm.
Bị ánh mắt của cô ấy nhìn chăm chăm sau lưng, Tô Lam nói với giọng tức giận: “Làm sao? Trên mặt của mình mọc hoa rồi hay sao? Tại sao cậu lại nhìn mình như vậy: “Đương nhiên là bởi vì mình hâm mộ cậu rồi”
“Hâm mộ mình á? Hâm mộ mình cái gì thế? Hâm mộ mình bị sốt cao, mất giọng, lại còn không đánh rằm được sao?”
“Không phải! Hôm qua mình tình cờ gặp anh Quan Triều Viễn trong bệnh viện, anh ấy vừa nghe tin lh, ngay lập tức lao đi như thiêu thân. Vậy nên, bây giờ, mình đã quyết định, kể từ ngày anh ấy chính đốn nhà họ Cố, anh ấy đã trở thành nam thần của mình rồi.”
Nam thần?
Tô Lam lạnh sống lưng.
©ó phải là Rõ ràng là không phải Quan Triều Viễn chỉnh đốn nhà họ Cố, mà là Lục Mặc Thâm cơ mà?
Cô có định nói chuyện này với Thúy Vân không?
Thôi quên đi.
Dù sao cô và Lục Mặc Thâm cũng có chút xung đột.
“Tô Lam, thực ra, mình cảm thấy anh Quan Triều Viễn thật lòng thích cậu đấy chứ.”
Đột nhiên, Tô Lam chợt nghĩ đến những gì đã xảy ra trong hai ngày qua.
Chỉ cần nghĩ đến việc Quan Triều Viễn vì Lê Duyệt Tư mà kể cả một phần cứu vấn cũng không chịu dành cho cô, trong lòng cô lại cảm thấy cực kỳ ấm ức, bực bội: “Dù sao thì tất cả mọi chuyện đều đã kết thúc rồi”
Lâm Thúy Vân lập tức trợn tròn hai mắt: “Cái gì cơ?”
Tô Lam ôm đầu gối, ánh mắt hơi thẫn thờ, nhìn chằm chăm vào một chỗ: Kể từ sau khi cô gửi tin nhắn đó cho Quan Triều Viễn, Lê Duyệt Tư nhanh chóng rút lại đơn kiện.
Không phải tất cả những chuyện này đều là có chủ ý cả, Lê Duyệt Tư đã xử lý xong rồi sao?
Tô Lam ở lại bệnh viện theo dõi thêm một ngày.
Trong thời gian đó, bảo mẫu cũng đưa hai đứa trẻ đến thăm cô.
Sau khi được Quan Triều Viễn vỗ về, tâm trạng của Tô Duy Hưng mới không còn thấp thỏm, buồn bã như trước nữa Nhìn thấy dáng vẻ này của cậu bé, trong lòng Tô Lam càng cảm thấy khó chịu Đứa trẻ vừa phải chịu một đả kích, nếu cô lại còn ly hôn với Quan Triều Viễn nữa…
Tô Lam thực sự không dám nghĩ đến sẽ xảy ra hậu quả gì Chiều ngày hôm sau, cô vừa mới làm xong thủ tục xuất viện.
Trong lúc cô đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc, điện thoại trên tay đổ chuông Là Quan Triều Viễn.
Đột nhiên, trái tim của Tô Lam đập loạn xạ hết cả lên: Kể từ sau khi anh đưa cô đến bệnh viện, anh đã hoàn toàn biến mất, bây giờ, đột nhiên anh lại gọi điện thoại tới…
Tô Lam nắm chặt điện thoại di động trong tay, ngồi trên đầu giường, sau một hồi lâu loay hoay, cô ấn nút trả lời: “Alo?”