Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 88


“Thay tôi cảm ơn chị Mạch Nhiên”


“Được rồi, tôi giúp cô đặt xe, đưa cô về nhà”


Tô Lam gật đầu.


Hạ Liên tiễn Tô Lam lên xe, lúc này mới quay về phòng của Tiêu Mạch Nhiên.


“Người đi rồi?”


Hạ Liên gật đầu, sau đó thở dài một hơi: “Cô ta đến ngày, bụng rất đau, mặt trắng bệch, có lẽ là vì bị cảm nên giờ hơi sốt, thế nhưng, chị Mạch Nhiên, chị không cần phải giúp cô ta”


Tiêu Mạch Nhiên cười nhẹ.


“Giờ vì cô ta đắc tội Tiêu Nhược Vân, cũng chính là đắc.


tội thiếu gia Mộ Dung, sau này chúng ta lại lắm chuyện”


Tiêu Mạch Nhiên lắc đầu: “Em không cảm thấy cô ấy rất giống tôi sao? Khi xưa lúc tôi vừa ra mắt cũng như vậy”


Hạ Liên nhất thời nghẹn lời.


Năm đó Tiêu Mạch Nhiên cũng từ vai phụ, từng bước từng bước đi lên vị trí ngày hôm nay, năm đó, cô lăn lộn vất vả trong giới giải trí, cũng chịu không ít khổ, không ít lần bị bắt nạt.


Thấy Tô Lam, cô nhớ về bản thân năm đó.


“Chị Mạch Nhiên, chuyện trước kia đều đã qua rồi, đắc tội Tô Nhược Vân thì đắc tội thôi, dù sao chúng ta có chủ tịch Quan chống lưng, cũng không sợ cô tai”


Đúng vậy, sau này cô có Quan Triều Viễn chống lưng, còn sợ ai chứ?


Tiêu Mạch Nhiên đương nhiên muốn giúp ai thì giúp người nấy.


Tô Lam mơ màng về khu Rainbow.


Cả người mềm oặt, không có chút sức lực nào, liên tục nhảy xuống nước năm lần, ngâm nước lạnh năm lần, lại thêm đang đến ngày, sức đề kháng cơ thể vốn đã kém, hơn nữa trước kia còn bị cảm mãi chưa khỏi.


Cô sờ trán mình, hơi sốt.


Triệu Ni Ni không ngờ cô về, lúc Tô Lam về, cô ta đang hầm canh cho mình.


“Sao cô lại về rồi?


Tô Lam không còn chút sức nào, chỉ đành nhờ Triệu Ni Ni giúp: “Cô có thể giúp tôi mua ít thuốc hạ sốt không?”


Triệu Ni Ni đánh giá cô một lượt: “Không rảnh!”


Tô Lam liếc nhìn cô ta, đã biết cô ta không trông cậy được, chỉ đành một mình lên tầng, lấy thuốc cảm từ trong ngăn kéo ra uống, rồi chui thẳng vào trong chăn.


Mong là thuốc tốt, ngủ một giấc dậy sẽ khỏi.


Tô Lam mơ màng ngủ thiếp đi.


Quan Triều Viễn lại mấy ngày không thấy Tô Lam, hôm nay đúng lúc anh lái xe tới Diêm thành, kết quả để Doãn Cẩn nghe ngóng mới biết, Tô Lam nghỉ phép về nhà rồi.


Chuyện này khiến Quan Triều Viễn cực kì vui vẻ, lập tức gửi tin nhắn wechat cho Tô Lam: “Hôm nay tôi về nhà”


Đương nhiên, anh dùng thân phận chồng cô mà gửi.


Chỉ là, Tô Lam mãi không trả lời.


Chờ tới mười giờ tối, Quan Triều Viễn nhanh chóng về nhà.


Triệu Ni Ni cũng không ngờ Quan Triều Viễn đến nhanh thế, thấy anh cực kì hứng thú chuẩn bị lên tầng, liền ngăn anh lại.


“Ông chủ, sao hôm nay đột nhiên lại về thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK