Lục Mặc Thâm cũng không cảm thấy khó chịu, hai tay ôm ngực, chỉ nhẹ nhìn anh: “Thật sự không có hứng thú?”
vietwriter.vn
Quan Triều Viễn hờ hững liếc nhìn anh: “Tôi hoàn toàn không hứng thú với những trò trẻ con nhàm chán của anh”
Đúng lúc này, trợ lý Lâm mở cửa bước vào.
Anhta bước tới bên cạnh Lục Mặc Thâm mà không thèm liếc mắt: “Anh Lục, xin mời”
Lục Mặc Thâm cũng không ép buộc, anh ta đứng lên một cách duyên dáng: “Anh không có thời gian thì thôi vậy”
Anhta quay người đi theo trợ lý Lâm, khi bước tới cửa, dường như anh ta đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, rồi nói: “Nhân tiện, tôi quên nói với anh một chuyện. Phó chủ tịch hội sinh viên tên là Lâm Trí Mạnh cũng sẽ tham gia cuộc thi. Tôi vốn dĩ muốn cậu ngược đãi cậu ta, nhưng anh không có hứng thú…”
vietwriter.vn
“Thứ bảy tuần sau mấy giờ?”
Lục Mặc Thâm chưa kịp nói xong thì đã bị giọng nói thờ ơ của Quan Triều Viễn cắt ngang.
Lục Mặc Thâm khẽ giật giật khóe miệng; “Mười giờ sáng, đừng đến muộn”
Giảng đường của Đại học Lan Ly.
Tô Lam đang nghe giảng, ghi chép một cách nghiêm túc.
Đột nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô…
“Nhường một chút, nhường một chút”
Tô Lam quay đầu lại và thấy Lâm Thúy Vân đang cúi người về phía mình.
“Cậu lại đến muộn”
Tô Lam chuyển vào trong và nhường chỗ cho cô ấy.
Với một đôi mắt gấu trúc, Lâm Thúy Vân bắt đầu thở dài ngay khi vừa ngồi xuống “Lần này tớ đâm đầu vào chỗ chết rồi, chết rồi, xong rồi”
Tô Lam liếc nhìn giáo viên đang đứng trên bục giảng và hạ giọng: “Sao vậy? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Lâm Thúy Vân lại thở dài, chán nản lấy điện thoại ra khỏi túi và bấm.
vào zalo: “Cậu tự xem đi”
Tô Lam nghỉ ngờ cầm lấy điện thoại, liền thấy rắng những gì được hiến thị trong hộp thoại là lịch sử trò chuyện giữa cô ấy và Liễu Minh Hào.
Kéo xuống dưới, khuôn mặt của Tô Lam thay đổi: *Thúy Vân, có chuyện gì vậy?”
Liễu Minh Hào đó thực sự đã vào đến trận chung kết.
Lâm Thúy Vân ôm đầu với tâm trạng u ám: *Tớ rất muốn biết tại sao lại xảy ra chuyện này! Cậu nhìn vào quãng thâm mắt của tớ đi, tớ lo lắng đến mất ăn mất ngủ”
Tô Lam cau mày nhìn tin nhần cuối cùng mà Liễu Minh Hào gửi cho Lâm Thúy Vân đêm qua *Thứ bảy này anh sẽ dùng thực lực của mình để chứng minh rằng em nhất định sẽ trở thành người phụ nữ của anh. Cùng chờ xem”
Tô Lam toàn thân run lên, chỉ cảm thấy nổi da gà.
“Tô Lam, cậu nói xem tớ phải làm thế nào? Tớ là người nói một là một, nói hai là hai. Lúc đầu, tớ bị anh ta kích động và bốc đồng đồng ý đặt cược vào trò chơi ấy. Tớ không thể hối hận được. Nhưng nếu muốn tớ làm bạn gái của anh ta, tớ thà tự tử còn hơn.”
Tô Lam không nhịn được cười: “Làm gì nghiêm trọng như vậy?”