Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 74


Tiêu Mạch Nhiên quen thuộc ngồi thẳng lên ghế trước bàn làm việc của Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn cũng ngồi xuống.


“A Khanh, lâu rồi không gặp”


“Ừ” Quan Triều Viễn ngồi trước bàn làm việc, ấn nút nguồn máy tính, ba chiếc máy tính đồng thời khởi động.


Chỉ một ánh mắt, anh liếc nhìn chiếc khăn trên cổ tay Tiêu Mạch Nhiên, chỉ là, rời đi rất nhanh.


Tiêu Mạch Nhiên bỗng cảm thấy rất lúng túng, cô cố cười hai tiếng: “Không có chuyện quan trọng thì không dám làm phiền, hôm nay em tới, là có chuyện muốn tìm anh”


“Nói đi” Giọng Quan Triều Viễn không lộ ra chút cảm xúc nào.


Con người anh trước giờ đều như vậy, luôn mang dáng vẻ đẩy người khác ra xa ngàn dặm, đây cũng là vì thân phận đặc biệt của anh.


Anh không thể tiếp xúc với người khác quá nhiều.


Hay tay Tiêu Mạch Nhiên chồng lên nhau đặt trên bàn, trầm mặc một lúc rồi bắt đầu nói: “Anh cũng biết tình hình của Tinh Hoàng bây giờ không tốt, giờ độ nổi tiếng của em cũng giảm rất nhanh, anh xem…”


Thực ra, tất cả những điều này, đều do tự bản thân Tiêu Mạch Nhiên tạo thành.


Là do cô cố ý.


Mặc dù cô nắm cổ phần của Tinh Hoàng trong tay, nhưng dù sao nghệ sĩ là người sống, cho dù hợp đồng chưa hết hạn, cũng có thể xoay người rời đi, mà Quốc tế Nghệ Tân cũng nhiều lần ngỏ lời mời mọc cô.


Thế nhưng, cô vẫn không đi, mặc cho Tinh Hoàng từng.


bước lụi tàn, mặc cho độ nổi tiếng của bản thân ngày càng giảm xuống.


Cô muốn xem xem, người đàn ông này có khoanh tay đứng nhìn hay không.


Cô đánh cược cả sự nghiệp của mình, nhưng vẫn không đổi lại được sự giúp đỡ của người đàn ông này như cũ, hiện nay, cô không thể không dốc toàn lực, đến tận cửa nhờ anh giúp đỡ.


“Mặc dù Tập đoàn Dark Reign chen chân vào không ít lĩnh vực, nhưng về giới giải trí, rất ít can thiệp, tôi cũng không có cách nào” Quan Triều Viễn lạnh lùng nói.


Những lời này, khiến trái tim vừa hơi sục sôi của Tiêu Mạch Nhiên bỗng chốc nguội lạnh.


Cô mím môi, vẫn không từ bỏ như trước.


“A Khanh, thực ra hiện giờ Tinh Hoàng chỉ thiếu vốn mà thôi, Hoàng tổng dùng sai người, đầu tư vài hạng mục: lớn đều lỗ không ít, từng khoản vốn lớn đập vào đó, nhưng không thu lại được cái gì, rất nhiều nghệ sĩ thấy tình hình như vậy liền rút vốn rời đi, hiện giờ giá cổ phiếu Tinh Hoàng giảm mạnh, ngày càng sa sút, là thời cơ tốt nhất để ra tay, nếu anh có lòng mua lại, Tinh Hoàng chắc.


chắn sẽ khôi phục lại giai đoạn hoàng kim”


Dường như cô đang đánh liều một lần, giọng điệu cũng bắt đầu trở nên trầm thấp.


Giúp cô một lần thôi, giúp cô một lần, ít nhất chứng minh rằng trong lòng anh vẫn còn có cô.


Quan Triều Viễn trầm mặc rất lâu, từ từ mở miệng: “Tôi suy nghĩ đã”


Trái tim thấp thỏm của Tiêu Mạch Nhiên cũng bình ổn trở lại, nếu anh đã nói sẽ suy nghĩ, vậy chứng tỏ vẫn còn hy vọng.


“Vậy được, em không làm phiền anh nữa, còn phải vội về Diêm Thành quay phim đây” Tiêu Mạch Nhiên đứng lên.


“Ừ” Quan Triều Viễn không hề có ý giữ cô lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK