Tô Bích Xuân thấy mình rốt cuộc cũng có cơ hội nói chuyện, vội vàng tránh thoát sự kìm giữ của hai bảo vệ rồi nói: “
“Tôi đoán anh Lê gần đây đang rất đau đầu vì chuyện của Mq đúng không!”
‘Vẻ mặt của thư ký Tân thay đổi, người phụ nữ này trông giống như một người bình thường không phải trong ngành, nhưng tại sao cô ta lại biết về chuyện của Công ty Mq?
Tô Bích Xuân nhìn thấy sắc mặt thư ký Tân thay đổi, liền đẩy hai bảo vệ đứng cạnh người mình ra, sửa sang lại lại bộ dáng bên ngoài một chút, sau đó kiêu ngạo nhìn về phía thư ký đặc biệt Tân đang ở trước mặt: “Nhìn phản ứng của anh liền biết, những gì tôi vừa mới nói chắc hẳn đều đúng!”
“Cho nên ấy mà, chuyện của Công ty Mq, chỉ cần người trong giới điện ảnh và truy: hình đều sẽ biết, điều này không có gì đáng ngạc nhiên cả”
“Nhưng nếu tôi nói rằng, tôi biết rằng Tô Lam đang liên lạc với người liên hệ của Mq thì sao?”
Lúc này thư ký Trần âm thầm kinh ngạc, anh ta không ngờ được rằng một người phụ nữ như vậy lại hiểu rõ chuyện của Tô Lam đến thế, anh ta cau chặt mày cất lời hỏi: “Rốt cuộc cô là ai?”
“Anh chỉ cần nói với anh Lê một tiếng thay ứ nói rằng tôi tên là Tô Bích Xuân và tôi là chị gái ruột của Tô Lam là được”
Thư ký Tân âm trầm nhìn chăm chăm cô ta, một lúc sau anh ta mới lên tiếng “Cô Tô, xin chờ một chút.”
Sau khi thư ký Tân xoay người bước vào văn phòng, mấy nhân viên bảo vệ với cả thư ký đang đứng xung quanh lại càng thêm choáng.
váng Họ gần như không ngờ được rằng người phụ nữ này thực sự có thể khiến cho thư ký Tân đi vào truyền lời giúp.
Điều khiến họ ngạc nhiên hơn nữa là chưa đầy mấy phút thì thư ký Tân đã đi ra, và thái độ của anh ta đối với Tô Bích Xuân cũng đã có sự thay đổi lớn, thậm chí còn mang theo chút khách sáo: “Cô Tô, mời vào trong!”
Tô Bích Xuân vô cùng đắc ý mà chỉnh lại đầu tóc mình, khinh thường liếc nhìn những người xung quanh, đi giày cao gót, lắc eo, trông vô cùng đỏng đảnh theo thư ký đặc biệt Tê vào phòng làm việc của Lê Chí Sơn.
Tô Bích Xuân vừa đi vào văn phòng, liền nhanh chóng quét mắt nhìn bên trong một lượt.
‘Văn phòng của Lê Chí Sơn được bài trí rất trang nhã, hầu hết tất cả đồ nội thất đều là hàng cao cấp được đặt làm riêng, trông có vẻ khiêm tốn mà lại sang trọng.
Trước cửa phòng làm việc của anh ta có một tủ rượu rất lớn, chứa đầy những loại rượu đã lâu năm rất quý.
Vài năm trở lại đây, cuộc sống của Tô Bích Xuân không dễ dàng như vậy, mỗi khi Tô Văn Tâm giao dịch cổ phiếu không thành công, ông ta đều đòi tiền Lư Tuyết Cầm hoặc đòi tiền cô ta.
Ngay cả khi cô ta sẵn sàng hạ thấp bản thân mình để đi cùng với những người giàu có và trẻ tuổi, nhưng cả cái giới nhà giàu ở thành phố Ninh Lâm lớn tới như vậy, trong vài năm qua, cô ta đã vơ vét mọi thứ mà cô ta có thể vớ vét rồi Bởi vì trong lòng cô ta chỉ muốn tiền, cho nên danh tiếng của cô ta ở đây cũng không tốt lắm.
Bây giờ không còn cách nào, cũng không tìm được kim chủ nữa, Tô Bích Xuân lại chú ý tới Tô Lam.
Bởi vì cô ta nghe nói răng trước đó hai người Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm vừa mới đến văn phòng làm việc của Tô Lam một chuyến.
Tô Bích Xuân vốn tưởng rằng dựa vào hai người bọn họ, ít nhất có thể lừa được một ít cổ phần, đấu vẫn không đủ, không cần nói nhiều cứ đòi thêm mấy tỷ tiền mặt là được!
Nhưng ai biết rằng ả khốn nạn Tô Lam mới sống được có bằng đấy tuổi mà đã lợi hại như vậy.
Họ không những không lấy được chút cổ phần nào, thậm chí còn khiến cho Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm phải tay trắng ra về.