Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4020


Ngay sau đó, Lâm Thuý Vân cũng bắt đầu chạy vào nhà vệ sinh với tốc độ ánh sáng Nhìn thấy mẹ và mẹ nuôi của mình cùng phải chạy trốn, Quan Tử Việt không khỏi lắc đầu: “Thực sự không thể hiểu tại sao hai người đàn ông như hai cha lại có thể chọn hai người phụ nữ có chỉ số thông minh IQ thấp như vậy để lấy làm vợ cơ chứ?”


“Quan Tử Việt, con đang nói xấu vợ của cha đấy àI”


Ánh mắt Quan Triều Viễn nhìn vào cậu con trai bảo bối của mình, anh bình tĩnh lấy điện thoại trong túi ra.


Đột nhiên Quan Tử Việt thấy trên màn hình điện thoại hiện lên một đoạn video chưa phát, đoạn video đó chính là do cô giáo Bách Linh ở nhà trẻ quay và gửi cho Quan Triều Viễn.


Không cần phải nghĩ ngợi gì nữa, chắc chắn video trong điện thoại là video Quan Tử Việt làm loạn ở trong nhà trẻ!


“Con có biết vì sao hôm nay cha lại về sớm không? Về đoạn video làm cho cô giáo của con tức đến phát ngất này, con có cần cho cha một lời giải thích hợp lý không?”


Quan Triều Viễn còn chưa nói hết câu, Quan Tử Việt đã vùng vẫy, giấy giụa như cá mắc cạn, trượt một mạch xuống khỏi người của Lục Mặc Thâm, sau đó quay đầu bỏ chạy: “Mẹ nuôi ơi, chờ con với, em bé cũng muốn đi vệ sinh, em bé mắc tiểu!”


Cả căn phòng vốn dĩ đang rất đông vui, náo nhiệt, bây giờ tất cả mọi người đều bị hai người đàn ông này làm cho chạy mất dép, Lục Mặc Thâm không khỏi nhíu mày: “Bây giờ, tất cả mọi người đều bị anh dọa cho sợ đến nỗi chạy đi hết rồi, anh không định giữ tôi ở lại uống trà chiều với anh đâu phải không? Tôi không có đam mê gì chuyện này đâu nhé!”


ÝLi Mặc Thâm muốn nói là nếu người với anh ta là Quan Triều Viễn, e rằng anh ta sợ đến nỗi nuốt một ngụm nước cũng không trôi được mất.


Quan Triều Viễn cũng cười cười theo: “Không cần phải vội gì đâu, vừa hay tôi cũng không có chút hứng thú nào với anh cả.”


Cuối cùng, Lục Mặc Thâm cũng được thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tôi có thể yên tâm được rồi!”


“Anh có thế yên tâm nhanh vậy sao, vậy thì trước hết anh hãy xem cái này một chút đi, sau đó mới chắc chắn xem anh đã thực sự yên tâm được hay chưa?”


Quan Triều Viễn nói đến đây, anh trực tiếp lấy một xấp ảnh ra từ trong túi, nhẹ nhàng đưa tới trước mặt Lục Mặc Thâm.


“Đây là…” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.


Lục Mặc Thâm cau mày, cầm những bức ảnh kia lên.


Sau khi xem xong từng bức ảnh một, nét tuấn tú trên gương mặt Lục Mặc Thâm trở nên vô cùng nghiêm trọng.


Anh ta nhìn Quan Triều Viễn với vẻ không vui: “Tại sao anh lại có những bức ảnh này?”


Tất cả những bức ảnh này đều do những người khác chụp khi Lâm Thuý Vân đang học ở nước Anh Nam. Nhất cử nhất động của cô ấy, từ một cái nhăn mặt đến một nụ cười, hầu như mọi cử động dù là nhỏ nhất của cô ấy đều bị chụp lại.


Mà nhìn những bức ảnh, có vẻ như người chụp cũng có tình cảm đặc biệt với Lâm Thuý ‘Vân nên bức ảnh nào trông cô ấy cũng rất xinh đẹp, “Tôi chỉ có trách nhiệm cung cấp những bức ảnh này cho anh thôi. Còn về phần ai là người chụp, đó là trách nhiệm cơ bản nhất của anh với tư cách là người đàn ông của cô ấy, vì vậy đừng hỏi tôi”


Nói xong những lời này, Quan Triều Viễn lập tức đứng lên, anh xoay người đi về phía đại sảnh lớn của biệt thự.


Cậu nhóc Quan Tử Việt kia, thăng bé nghĩ rằng nó đi tiểu thì có thể trốn được tội sao?


Thật là ngây thơ mài Trong nhà vệ sinh ở sảnh lớn của biệt thự, Tô Lam vừa chạy ra, đã thấy lần lượt Lâm Thuý Vân rồi đến Quan Tử Việt, hai người một lớn một nhỏ, vẻ mặt hết sức hoảng hốt chạy vào, thế là cô cũng tò mò hỏi thử: “Tại sao hai người cũng chạy vào đây?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK