“Chính cô tự xem xét rồi xử lý là được rồi Tô Lam đứng dậy, đưa kịch bản trong tay cho Nguyễn Bảo Lan.
“Cô xem kịch bản trước đi, ngày mốt sẽ có người trong đoàn phim gọi cho cô. Cô cứ suy nghĩ thật kỹ một chút”
vietwriter.vn
“Được rồi, cảm ơn, cảm ơn cô.”
Nguyễn Bảo Lan mừng rỡ, ánh mắt sáng lên.
Cô ta giữ thật chặt tập kịch bản rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Phương Trí Thành nghỉ ngờ liếc nhìn Tô Lam, thở dài: “Này, Tô Lam, tôi nói chứ sao cô lại giống như người có tiêu chuẩn kép thế nhỉ?”
“Cái gì?” Tô Lam còn chưa có lập tức lấy lại tinh thần.
vietwriter.vn
“Cô nhìn cái người Lê Thần Hi kia đi, không phải rất có thực lực sao? Cô lại còn ra vẻ kiêu ngạo”
“Mà cái cô Nguyễn Bảo Lan này thấy thế nào cũng là một người mới, vậy mà cô cứ như vậy quyết định thôi sao?”
*Ai bảo anh giao cho tôi nhiều quyền lực như vậy đâu?”
“Là anh kêu tôi chọn bạn diễn nữ cho anh”
“Tôi nghĩ Nguyễn Bảo Lan này khá hợp với vai đó.”
“Chưa kể cô ta còn có một bộ ngực khủng như vậy, giọng nói cũng rất ngọt ngào”
“Đến lúc cô ta mặc trạng phục cổ trang vào chắc chắn sẽ là một phong cảnh tuyệt vời.”
“Đây coi như là kiếm chút lợi ích cho mấy người đồng nghiệp nam trong đoàn làm phim đi”
Phương Trí Thành!
Những đồng nghiệp nam của đoàn phim: “Cám ơn chị Tô Lam.”
“Không nói chuyện này nữa. À đúng rồi sức khỏe gần đây của cậu Quan thế nào rồi?”
Phương Trí Thành bắt đầu quan tâm đến Quan Triều Viễn.
Tô Lam lắc đầu “Lần này có vẻ như có chút nghiêm trọng.”
Nói đến đây, cô cúi đầu nhìn lướt qua đồng hồ.
“Hỏng bét, giờ sắp tới hai giờ rồi. Tôi không nói chuyện với anh nữa”
“Tôi phải đi ngay, cậu Quan chỉ cho tôi nghỉ phép hai tiếng thôi.”
“Thứ khiến anh ấy không thích nhất chính là người khác đến muộn”
“Được rồi, được rồi, cô đi nhanh lên đi, tiện thể gửi lời hỏi thăm của chúng tôi đến anh ấy luôn.”
Tô Lam vừa thu dọn đồ đạc liền kéo Lâm Thúy Vân nhanh chóng chạy ra ngoài đoàn phim cứ giống như nơi này sắp cháy vậy.
Hai người đi đến tầng trước của tòa nhà Bách Tâm, Lâm Thúy Vân nhìn quanh trái phải một phen.
Quả nhiên nhìn thấy chiếc Bentley màu đen đang đậu trên bên đường.
“Đi thôi, chúng ta đi qua đó đi.”
Lâm Thúy Vân bước tới trước mở cửa.
Sau khi lên xe Tô Lam mới phát hiện ra là Lục Mặc Thâm đang lái xe.
“Giáo sư Lục, hôm nay anh không có việc gì sao?”
Lời này nói bóng gió chính là đang nói anh ta đang rất nhàn rỗi sao!
Lục Mặc Thâm nổ máy.