Khi ấy ông nội của Mộ Dung Dịch đã phạm phải tội lớn, là ông nội của Tô Lam gánh tội thay ông ta, bị khai trừ ra khỏi quân đội và về nhà.
Nhà ông nội Mộ Dung Dịch rất nghèo nên người nhà mới đưa ông ta đi lính, còn nhà ông nội Tô Lam có một xưởng sản xuất rượu làm ăn rất khấm khá, ông ấy đi lính hoàn toàn là vì muốn rèn luyện lấy kinh nghiệm.
Ông nội Tô Lam cảm thấy mình bị đuổi khỏi quân đội về nhà cũng không sao hết, ông ấy trở lại xưởng rượu nhà mình vẫn có cái ăn cái mặc.
Nhưng ông nội Mộ Dung Dịch thì khác, nếu
ông ta bị đuổi khỏi quân đội thì sẽ không được nhận tiền trợ cấp quân ngũ, cũng không được bố trí việc làm, sau khi quay về vẫn phải chịu cảnh nghèo đói.
Vì vậy khi đó ông nội Tô Lam đã không hề do dự mà gánh tội thay ông nội Mộ Dung Dịch.
Ông nội Mộ Dung Dịch vô cùng biết ơn ông nội Tô Lam, lúc ông nội Tô Lam rời khỏi quân ngũ, cả hai đã giao ước chuyện hôn sự.
Ai ngờ cả hai nhà đều sinh được con trai, thể là chuyện hôn sự này lại truyền đến đời của Tô Lam và Mộ Dung Dịch.
Vì thời gian quá lâu nên hai người họ đã cắt đứt liên lạc từ lâu, cho đến mấy năm trước, lúc ông nội Tô Lam lâm bệnh nặng mới nhớ ra giao ước của mình với người anh em kia.
Ông nội của Tô Lam là người cố chấp, vì thể ông ấy kiên quyết muốn thực hiện giao ước năm xưa.
Nhưng nhà họ Tô có hai cô con gái, một người là Tô Lam, một người là Tô Nhược Vân. Lúc đó, để ai đi thực hiện giao ước này là chuyện khiến ông nội Lạc Tô Lam rất khó đưa ra quyết định.
Khi ấy Vương Vãn Hương nghe nói nhà họ Mộ Dung rất nghèo, vì nhà thực sự quá nghèo nên mới để con trai đi lính, thế là bà ta kiên quyết phản đối việc để Tô Nhược Vân đi.
Cho nên trọng trách của cuộc liền hôn này đã rơi lên vai Tô Lam.
Nhưng ai ngờ mấy chục năm trôi qua, chàng trai năm đó đi nhập ngũ vì nhà quá nghèo kia đã lập được công trong quân đội. Lúc giải ngũ chẳng những được hưởng trợ cấp giải ngũ cực kỳ cao mà còn được phân đến đơn vị công tác rất tốt.
Sau đó anh ta đi làm ăn buôn bán, không ngờ lại hoàn toàn đổi đời. Đến đời của Mộ
Dung Thụy thì nhắm trúng mảng văn hóa giải trí, một tay gây dựng nên Quốc tế Nghệ Tân, nhà họ Mộ Dung lập tức vươn lên trở thành gia đình giàu có quyền thế số một thành phố Z.
Mấy năm sau ông nội của Mộ Dung Dịch đã liên lạc với nhà họ Tô, ông cụ cũng vô cùng xúc động. Dù sao thì nếu năm đó ông nội Tô Lam không gánh tội thay ông cụ thì sẽ không có nhà họ Mộ Dung của ngày hôm nay.
Hôn sự cứ thế mà thành.
Vì đã nhiều năm không liên lạc nên nhà họ Tô không hề biết nhà họ Mộ Dung đã lên như diều gặp gió.
Sau lần gặp mặt đầu tiên của Tô Lam và Mộ Dung Dịch, Vương Vãn Hương nhìn thấy chiếc xe sang trọng của nhà họ Mộ Dung thì vô cùng hối hận.
Mộ Dung Dịch vừa gặp đã yêu Tô Lam.
Anh ta đã quen nhìn đám con gái điệu bộ màu mè của các gia đình giàu có, nên khi thấy đôi mắt long lanh trong veo của Tô Lam, Mộ Dung Dịch đã lập tức bị hớp hồn.
Vương Vãn Hương vẫn luôn cảm thấy vô cùng hối hận vì phán đoán sai lầm của mình mà làm lỡ dở tương lai của con gái. Trong quá trình Tô Lam và Mộ Dung Dịch qua lại với nhau, bà ta luôn muốn đổi Tô Lam thành Tô Nhược Vân.