Lâm Thúy Vân đắc ý khoác cánh tay Tô Lam: “Tô Lam, chúng ta không nên cãi nhau với loại người này, thật sự là lãng phí nước bọt. Chúng ta đi!”
“Các người đứng lại cho tôi!”
Liều Mộng Ngân lao đến, giơ cánh tay chắn đường không cho hai người bọn họ đi về phía trước.
Lâm Thúy Vân lập tức phòng bị kéo Tô Lam ra phía sau lưng bảo vệ: “Làm sao, còn muốn ra tay đánh người có phải không?
Đai đen Taekwondo của tôi cũng không phải chỉ để trưng bày cho đẹp mắt, đến lúc đó tôi đấm gãy hết răng của cậu, cậu đừng có khóc đói”
Liễu Mộng Ngân vừa nhìn thấy Lâm Thúy Vân bày ra tư thế đấu võ, lập tức hít một ngụm khí lạnh.
“Tỉnh linh linh, Tinh linh linh…”
Ngay lúc này, chuông điện thoại của Liễu Mộng Ngân đột nhiên vang lên.
Cô ta nhìn lướt qua màn hình, phát hiện đó là Cố Đức Hiệp gọi tới, dương dương đắc ý lườm Tô Lam một cái, cố ý ở trước mặt cô nhấn xuống nút trả lời, âm thanh cũng trở nên ôn nhu, ôn nhu đến mức có thể chảy ra nước: “Anh Hiệp, sao lại gọi điện thoại cho.
em vào lúc này? Em đang ở ngay chỗ chúng ta chọn nhẫn đính hôn ý… Cái gì?”
Lâm Thúy Vân ghét nhất chính là bộ dạng dương dương đắc ý này của cô ta, thế là cô ấy đưa tay ra lôi kéo Tô Lam muốn rời khỏi nơi này.
Thế nhưng lúc hai cô quay người, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai của Liễu Mộng Ngân: “Tô Lam con đt này!”
Hai người quay đầu lại, liền thấy Liễu Mộng Ngân khí thế hung hăng lao về phía họ.
Gương mặt xinh đẹp của Lâm Thúy Vân trở nên âm trầm, hai tay chống nạnh bảo vệ Tô Lam ở phía sau mình: “Liễu Mộng Ngân, cậu ăn nói sạch sẽ một chút? Mắng ai là con đĩ hả?”
Liễu Mộng Ngân tức hổn hển nói: “Lâm Thúy Vân cậu tránh ra cho tôi, nơi này không có chuyện của cậu.”
Lâm Thúy Vân đang định nổi giận mắng cô ta, thì lại bị Tô Lam ở sau lưng đẩy ra: “Liễu Mộng Ngân, tôi không mở miệng nói chuyện, không có nghĩa là tôi sợ cậu. Cậu biết không? Trên thế giới này, chỉ có những người nào hèn hạ thật sự, mới có thể gặp người là cản, trong miệng toàn những thứ thô tục như thế. Vừa rồi cậu tiếp điện thoại của Cố Đức Hiệp phải không, xem bộ dạng tức hổn hển bây giờ của cậu, có phải là vì những chuyện xấu trước kia cậu đã làm, bị anh ta phát hiện rồi không, cho nên trước hôm đính hôn anh ta liền đá cậu rồi?”
“Tô Lam con đĩ này.” Mặt của Liễu Mộng Ngân trướng đến đỏ bừng, cô ta tức giận đến thét lên: “Cậu đừng có ở đây giả ngu với tôi, cậu nói đi, chuyện công ty của anh Hiệp có phải là do một tay cậu gây ra hay không?”
“Chuyện gì?”
“Cậu còn dám giả ngu với tôi? Lần trước anh Hiệp cũng chỉ là làm vỡ một cái điện thoại di động của cậu mà thôi. Cậu nhất định phải ác độc như thế sao, nhất định phải nhà bọn họ phá sản ư? Tôi cho cậu biết, đừng tưởng rẵng cậu có mấy phần nhan sắc, gạt được mấy thẳng đàn ông có tiền thì có thể muốn làm gì thì làm, cậu làm như vậy có khác biệt gì với mấy con đĩ ở ngoài đường, thậm chí so với bọn họ cậu càng thấp hèn hơn. Chí ít mục đích của bọn họ rất đơn thuần, chính là vì tiền…”
Lâm Thúy Vân ở một bên nghe được lời này tức giận đến mức tóc đều dựng thẳng lên: “Liễu Mộng Ngân cậu nói hươu nói vượn nữa xem, có tin tôi nhét cậu về bụng mẹ sinh lại lân nữa không?”