Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1768

Tim Lê Thấm Thấm như bị xé nát.

Cô ta tưởng mình vẽ tốt, cho rằng nhà xuất bản đánh giá rất cao về mình nhưng đó chỉ là suy nghĩ của cô ta mà thôi.

“Còn về quyển sách mới của Mục Nhiễm Tranh thì sao?”

Thành Du quan sát Lê Thấm Thấm từ trên xuống dưới. Cô gái này trông rất xinh, nhìn cách ăn mặc trang điểm cũng không giống con nhà nghèo mà giống với một cô chủ giàu có hơn.

“Cô và Mục Nhiễm Tranh có quan hệ thế nào?”

“Chúng tôi chỉ là bạn bè thôi, anh đừng hiểu nhầm, chúng tôi chỉ là bạn bè đơn thuần.”

“Chỉ là bạn bè đơn thuần à? Tôi thấy không đơn giản như vậy đâu. Tôi nói thật cho cô biết, tôi đòi Mục Nhiễm Tranh một trăm ngàn để xuất bản quyển sách này nhưng không biết tại sao cậu ta đường đường là một ảnh đế, không ngờ không lấy ra nổi một trăm ngàn. Vì vậy tôi lại nói với cậu ta, nếu cậu ta bằng lòng xuất bản một quyển sách ở nhà xuất bản chúng tôi thì có thể miễn chi phí cho cô.”

Lê Thấm Thấm đã đoán được phần nào, nói chung truyện tranh của mình có liên quan với sách của Mục Nhiễm Tranh.

“Đương nhiên, tôi sẽ không trả tiền nhuận bút cho cậu ta. Thỏa thuận giấy trắng mực đen đã ký xong, không ai có thể chối cãi được!”

Thành Du không nói cho Lê Thấm Thấm biết, chính nhờ vậy mà anh ta ngồi lên được vị trí chủ nhiệm này.

“Nhưng như vậy quá bất công! Sách của Mục Nhiễm Tranh bán chạy như vậy, chắc chắn không chỉ trị giá một trăm nghìn chứ?”

“Vậy thì có cách nào, ban đầu đâu ai ngờ sách của cậu ta sẽ bán chạy thế. Thỏa thuận đã ký, còn có thể làm gì được nữa?” Vẻ mặt Thành Du rất vô lại.

Ngay từ đầu anh ta đã biết, với danh tiếng của Mục Nhiễm Tranh ít nhất có thể bán được trên một triệu, đây là một vụ giao dịch chỉ lời chứ không lỗ.

“Anh làm vậy là hại anh ấy!”

“Sao có thể hại cậu ta được chứ? Sách này bán chạy như vậy cơ mà!” Thành Du giang hai tay ra, nói với vẻ thờ ơ, “Bây giờ là fan hâm mộ bỏ tiền ra, cậu ta viết gì, fan hâm mộ của cậu ta cũng sẽ mua.”

“Đồ bỉ ổi, vô sỉ! Các người làm vậy thật quá đáng! Anh ấy viết sách chắp vá lung tung như vậy chẳng phải là lừa gạt fan hâm mộ sao?”

“Tôi đâu quản được chuyện này, đó là chuyện của cậu ta, tôi chỉ lo bán sách thôi.” Thành Du chỉ vào quyển sách trên bàn, “Văn phong của cậu ta không tốt, thậm chí còn sao chép của người khác đều là chuyện của cậu ta, các người đừng tới tìm tôi, tôi chỉ là một người bán sách thôi.”

Lê Thấm Thấm tức không nói được lời nào, vỗ bàn rồi đứng lên.

“Anh chờ đấy cho tôi!”

“Được, chờ thì chờ. Cho dù các người có kiện tôi ra tòa, tôi cũng không sợ, dù sao đây là thỏa thuận trên giấy trắng mực đen, không ai chối được. Mặt khác, cô gái à, cậu ta làm vậy đều là vì cô, chẳng liên quan tới chúng tôi.”

“Tôi chắc chắn sẽ bắt anh phải trả giá đắt!”

Lê Thấm Thấm cầm lấy quyển sách của mình rồi quay người rời đi.

Bề ngoài có vẻ như Thành Du thật sự không có trách nhiệm nhưng anh ta là người xuất bản, sao có thể không biết Mục Nhiễm Tranh có sức ảnh hưởng lớn tới mức nào chứ!

Thứ nhất, đây chính là một vụ lừa gạt!

Thứ hai, anh ta biết rõ phong cách hành văn của Mục Nhiễm Tranh không tốt nhưng vẫn bảo anh xuất bản sách là muốn đẩy anh vào hố lửa, chỉ lo cho lợi ích của mình!

“Tên khốn kiếp này!” Lê Thấm Thấm vừa mắng vừa đi ra ngoài.
Chương 1769

Thành Du ngồi trong phòng làm việc, tròng mắt đảo quanh rồi cầm điện thoại di động lên bấm số gọi.

“Alo, anh Trương à, bên tôi có một tin tức nặng ký liên quan tới Mục Nhiễm Tranh. Thế nào? Anh định ra giá bao nhiêu?”

Lê Thấm Thấm tức giận quay về nhà. Mạng là thứ tốt, cô ta lên mạng lập tức kiểm tra được những lời Thành Du nói không sai, ngành xuất bản bị internet ảnh hưởng nên kinh doanh trì trệ.

Rất nhiều họa sĩ truyện tranh đều bắt đầu đăng dài kỳ trên mạng cho độc giả đọc, chỉ có vài người đặc biệt xuất sắc mới xuất bản thành sách giấy.

Lê Thấm Thấm vỗ mạnh vào đầu mình vài cái, nói cho cùng vẫn là cô ta hại Mục Nhiễm Tranh.

Nếu không phải cô ta cứ nhất quyết đòi xuất bản truyện tranh của mình, Mục Nhiễm Tranh sẽ không phải trả giá đắt như vậy.

Bây giờ phải làm sao đây? Chuyện này là do cô ta mà ra, cô ta phải nghĩ cách giải quyết.

Bên hoa viên Crystal, Tô Lam cũng đang nghĩ cách giải quyết chuyện của Mục Nhiễm Tranh.

Hai ngày trước Quan Triều Viễn đang nóng, Tô Lam không dám nhắc tới. Hôm nay, cô thấy sắc mặt anh đã đỡ hơn mới dám nói chuyện vào buổi tối trước khi đi ngủ.

“Chồng ơi, chẳng lẽ anh tính phong sát cháu anh thật à?”

Quan Triều Viễn xị mặt ra khi nghe được tên của Mục Nhiễm Tranh.

“Em đừng nhắc tới nó trước mặt anh, nhắc tới là anh lại thấy phiền lòng!”

Đợt trước, vì Mục Nhiễm Tranh bỏ trốn trong buổi lễ đính hôn, Quan Triều Viễn đã phải lau mông cho anh, nhường lại rất nhiều lợi ích cho bên tập đoàn Nam Ngung, lại phải đứng ra hòa giải với bên nhà họ Mục rất lâu.

Anh mới thành thật không bao lâu, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, sao Quan Triều Viễn có thể không tức giận được?

“Nhưng anh phong sát anh ấy, anh bảo anh ấy phải làm gì đây? Anh nhắc nhở, cảnh cáo một chút là được rồi.” Tô Lam rúc vào trong lòng Quan Triều Viễn, dè dặt nói.

“Nó như vậy là đáng đời! Lần này anh phải cho nó một bài học. Bây giờ anh thấy hối hận vì trước đây luôn giải quyết mọi chuyện cho nó. Nó đã lớn như vậy rồi, cũng nên tự giải quyết vấn đề của mình, không ai có thể giúp nó được!”

Tô Lam xoa nhẹ ngực Quan Triều Viễn.

“Nhưng anh cũng không thể phong sát anh ấy cả đời chứ? Anh bảo anh ấy phải làm gì?”

“Em không cần nói nữa, anh đã quyết định rồi! Nó không giúp anh nở mặt nở mày thì thôi, chỉ toàn làm anh mất mặt! Đúng lúc bầu không khí trong Quốc tế Tinh Hoàng đợt này không tốt, lấy nó ra ‘khai đao’ để răn đe những người khác!”

Tô Lam vô cùng thổn thức, không ngờ anh lấy cháu ruột của mình ra ‘khai đao’, giết gà dọa khỉ.

Bầu không khí ở Quốc tế Tinh Hoàng xem như đã ổn nhưng Mục Nhiễm Tranh thì phải làm sao?

“Chồng, em cảm thấy thế này, lần này anh ấy đúng là đã phạm sai lầm rất lớn nhưng cũng không thể phong sát anh ấy cả đời chứ? Anh chỉ phong sát anh ấy một thời gian rồi thả ra được không? Anh ấy đâu thể chuyển vào công ty khác như các minh tinh khác được.”

“Em có thể đừng cứ nói giúp cho nó mãi được không? Sao anh phát hiện thấy lúc nào em cũng giúp nó vậy? Lần trước em giúp nó rồi, lần này cũng muốn giúp nó nữa!” Quan Triều Viễn nghiêng người đè Tô Lam dưới thân.

“Em đâu có giúp anh ấy, em làm vậy còn không phải vì muốn xoa dịu mối quan hệ giữa chú cháu nhà anh à?”

“Anh chỉ thấy em đang giúp nó thôi! Em có thời gian như vậy chẳng thà cố gắng thân thiết đi!” Nụ hôn che trời lấp đất của Quan Triều Viễn đã ép xuống.

Tô Lam còn có thể nói gì nữa chứ? Cô đành phải thực hiện nhiệm vụ mỗi đêm thôi.

Sau khi Mục Nhiễm Tranh bị phong sát, chuyện này vẫn không kết thúc, trái lại càng lúc càng nghiêm trọng hơn. Hôm sau, trên tin tức giải trí lại bùng nổ một tin tức động trời!

Chương 1770
Tin tức về Mục Nhiễm Tranh chiếm cả một trang dài trên trang đầu của tin tức giải trí.
Nội dung chủ yếu trong đó là Mục Nhiễm Tranh yêu một cô gái hư hỏng, ra sách để trả chi phí xuất bản cho cô gái này.
Trong tin tức còn đặc biệt nhắc tới thu nhập của Mục Nhiễm Tranh, anh là minh tinh hàng đầu với tổng thu nhập hàng năm lên tới hơn tám mươi triệu nhưng trong túi không có một đồng.
Trong tin tức nói nguyên nhân dẫn tới tình trạng này là vì Mục Nhiễm Tranh tiêu xài hoang phí, chỉ riêng chơi game đã vung tiền như rác lại thêm mê xe thể thao, sinh hoạt cá nhân vô cùng xa xỉ, mới dẫn tới trên người không có nổi một đồng, chỉ vì chi phí xuất bản một trăm nghìn mà phải nghĩ cách xoay tiền.
Bởi vì anh yêu phải cô gái hư hỏng nên càng lúc càng chểnh mảng trong công việc, ỷ vào mình là cháu của Quan Triều Viễn ở Quốc tế Tinh Hoàng có thể lấy được tất cả tài nguyên dễ như trở bàn tay nên không hề cố gắng, điều này mới dẫn đến việc diễn hỏng trong đêm hội.
Mặt khác, trên tin tức còn chỉ trích Mục Nhiễm Tranh không hề có năng lượng tích cực hướng tới, kỹ năng diễn xuất cũng giảm sút nghiêm trọng, nếu không phải nhờ có mối quan hệ với Quan Triều Viễn thì chắc chắn đã bị đào thải từ lâu!
Tường đổ mọi người đẩy, các minh tinh ngóng trông Mục Nhiễm Tranh bị “hạ bệ” từ lâu cũng mua seeding tấn công anh. Chỉ khi anh bị “hạ bệ” thì mọi người mới có thêm cơ hội!
Vì vậy, một hòn đá gây ra nghìn gợn sóng!
Mục Nhiễm Tranh debut nhiều năm, không ngờ có ít người trong số lượng fan hâm mộ mà anh vất vả lắm mới có được đã thoát fan*!
Dường như chỉ sau một đêm, hình tượng của Mục Nhiễm Tranh hoàn toàn sụp đổ!
Quốc tế Tinh Hoàng lập tức mở cuộc họp khẩn cấp. Cho dù bọn họ tạm thời phong sát Mục Nhiễm Tranh nhưng không hy vọng anh sẽ hoàn toàn bị hủy hoại chỉ vì chuyện này!
Mục Nhiễm Tranh bị gọi đến Quốc tế Tinh Hoàng nhưng không được tham dự vào cuộc họp. Anh ngồi nhắm mắt dưỡng thần một mình trên ghế trong văn phòng.
Qua một lúc lâu, Phùng Khiêm ủ rũ cúi đầu quay về.
Mục Nhiễm Tranh mở mắt nhìn về phía Phùng Khiêm, “Anh nói đi, công ty quyết định xử phạt tôi thế nào?”
“Nhiễm Tranh, dạo này cậu làm sao vậy? Sao lại liên tục xảy ra những chuyện này chứ?” Phùng Khiêm quả thật tức muốn phát điên rồi. Nếu anh ta biết mọi chuyện sẽ thế này, trước đây không nên đồng ý cho cậu ta nghỉ phép.
“Anh cứ nói đi, công ty quyết định thế nào?”
Mục Nhiễm Tranh đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị phong sát vĩnh viễn.
“Công ty muốn cậu lập tức đăng Weibo xin lỗi, phủ nhận chuyện yêu cô gái hư hỏng, nói những chuyện này đều không có thật. Mặt khác, công ty cũng sẽ công bố lời thanh minh phối hợp với cậu.”
Phủ nhận à?
Mục Nhiễm Tranh trầm tư suy nghĩ.
Phùng Khiêm thấy Mục Nhiễm Tranh im lặng rất lâu không nói lời nào, vội vàng giục: “Cậu có nghe tôi nói không? Tôi lập tức viết cho cậu một bản mẫu, lát nữa cậu trích dẫn trên Weibo là được rồi.”
Phùng Khiêm vừa nói vừa lấy giấy bút ra, chuẩn bị viết nội dung để đăng lên Weibo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK