Đại đế Bất Khuất nhìn Hám Tông, im lặng không nói.
Do dự!
Thanh niên này cũng được, nhưng vẫn chưa đủ tốt.
Là đại đế tuyệt thế từ hàng trăm triệu năm trước, đương nhiên mắt nhìn của ông ta cực kỳ cao.
Lúc này Hám Tông bỗng đi ra, ngập ngừng nói: “Tiền bối, tuy ta không yêu nghiệt như Diệp huynh, nhưng nếu ta được tiền bối truyền thừa thì chắc chắn sẽ không làm ô nhục uy danh của tiền bối”, cậu ta chỉ hơi thật thà chứ không ngu ngốc!
Cậu ta biết vị tiền bối trước mắt này đang do dự.
Lúc này cậu ta phải chiến đấu giành lấy cho mình.
Nghe Hám Tông nói thế, đại đế Bất Khuất cười hỏi: “Cậu có chịu được nỗi đau thay xương không?”
Hám Tông đáp ngay: “Được!”
Đại đế Bất Khuất nhìn bầu trời, cười nhẹ.
Nếu cứ chờ tiếp cũng chưa chắc đã chờ được người tốt hơn.
Nếu đã vậy thì cứ thuận theo thế này đi!
Đại đế Bất Khuất phất tay áo, cách đó không xa, hài cốt vạn trượng đột nhiên hoá thành một luồng sáng bay vào cơ thể Hám Tông.
Rắc!
Trong khoảnh khắc, hai mắt Hám Tông mở to, trong cơ thể vang lên tiếng xương gãy.
Muốn đổi xương thì phải nghiền vỡ xương trước.
Cơn đau gãy xương đáng sợ đến mức nào?
Hám Tông nắm chặt hai tay, khuôn mặt vặn vẹo, mạch máu vỡ tung, nhưng cậu ta cắn chặt răng, không thốt lên một tiếng.
Phải cố gắng chịu!
Đại đế Bất Khuất nhìn Hám Tông trước mặt khẽ gật đầu, nghị lực của thanh niên này cũng được đấy.
Liên Song và Tông Thủ ở bên cạnh nhìn Hám Tông với ánh mắt hâm mộ, nhưng cũng có phần buồn bã.
Cô gái có vết bớt thì lại rất bình tĩnh.
Lúc này Hám Tông từ từ ngã xuống, nằm trên đất, xương trong cơ thể không ngừng vỡ vụn, nhưng khí thế của cậu ta lúc này lại điên cuồng dâng trào.
Đổi xương!
Diệp Quân nhìn Hám Tông, hắn biết sau khi thanh niên này đổi xương chắc chắn thực lực sẽ có sự thay đổi kinh thiên động địa.
Bản thân thanh niên này đã là thể tu, đổi thành Bất Khuất Cốt, thực lực tăng lên chắc chắn sẽ vô cùng đáng sợ.
Thế nhưng hắn không ghen tỵ.
Hắn có con đường riêng của mình, không cần hâm mộ người khác!
Lúc này Tiểu Tháp đột nhiên lên tiếng: “Sau khi thanh niên này thay xương, thực lực vượt qua cậu, liệu cậu có…”
Diệp Quân bật cười: “Tháp gia, ngươi coi thường Diệp Quân ta quá đấy. Diệp Quân ta không phải loại người không chịu được khi thấy người khác hơn mình, nếu cậu ấy mạnh hơn ta, ta cố gắng hơn là được. Theo ta thấy, người không chịu nổi người khác xuất sắc hơn mình đều là kẻ bất tài vô dụng”.