Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Nhu nhìn sang: “Vũ trụ mênh mông này không chỉ có chúng ta đi tìm văn minh khác, mà họ cũng đang đi tìm chúng ta. Theo ta được biết, chủ nhân bút Đại Đạo đã từng củng cố biên giới vũ trụ – vốn đã rất chắc chắn – vào thời đại văn minh Thần Đạo. Vì sao? Ông ta sợ chúng ta đi xâm lấn vũ trụ khác, hay sợ điều ngược lại?”

Diệp Quân im lặng.

Một tia lo lắng nảy lên trong mắt Từ Nhu: “Nếu là cái trước thì còn đỡ, nhưng nếu là cái sau thì sao? Nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ của cá nhân ta mà thôi, có khi là ta nghĩ nhiều rồi”.

Chấp Kiếm Nhân bỗng mở miệng: “Không phải tỷ nghĩ nhiều”.

Từ Nhu và Diệp Quân nhìn sang, nghe nàng ta nói với vẻ lãnh đạm: “Đại tỷ trước kia quả thật từng gia cố biên giới Chân Vũ Trụ”.

Từ Nhu cau mày: “Đại tỷ cũng làm vậy ư?”



Chấp Kiếm Nhân gật đầu: “Tỷ ấy chỉ để lại một câu trước khi trấn áp Vũ Trụ Kiếp, tỷ biết là gì không?”

Từ Nhu lắc đầu.

Chấp Kiếm Nhân nhìn nàng ấy: “Là ‘chuẩn bị chiến đấu’“.

Chuẩn bị chiến đấu?

Sắc mặt Từ Nhu thoắt cái trở nên nghiêm trọng.

Chấp Kiếm Nhân liếc nhìn Diệp Quân, tiếp tục nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo là người tiếp cận Đạo gần nhất ở vũ trụ này, cũng là người duy nhất có thể được xem là có khả năng ngự Đạo. Nay ông ta bị trấn áp, các vũ trụ đã biết tất nhiên sẽ rơi vào hỗn loạn”.

Diệp Quân: “Hay là thả ông ta ra cho rồi?”

Chấp Kiếm Nhân quay mặt sang hướng khác, không quan tâm đến hắn.

Diệp Quân im luôn.

Từ Nhu lắc đầu: “Cô cô ngươi là nhân vật tuyệt thế vô song, nếu đã trấn áp chủ nhân bút Đại Đạo thì chắc chắn là do ông ta có ý đồ sâu xa. Ta đoán có lẽ là ông ta đang làm gì đó ác ý, bị cô cô ngươi phát hiện rồi trấn áp”.

Diệp Quân gật gù, khẽ thở dài trong lòng khi nhận ra thế giới này phức tạp hơn hắn tưởng nhiều.

Từ Nhu cười cười: “Lần này ta đưa ngươi đến đây, một là cho ngươi thấy Vũ Trụ Kiếp, hai là giúp ngươi trở nên mạnh hơn”.

Trở nên mạnh hơn?

Diệp Quân tò mò nhìn sang, đang muốn mở miệng thì thấy đường hầm thời không ở nơi xa chợt nứt vỡ, từng luồng sấm sét ầm ầm kéo tới.

Từ Nhu thốt lên: “Từ Kính, bảo vệ hắn!”

Nàng ấy bước tới trước, vung tay lên. Một trận pháp vàng óng tuôn ra từ tay nàng, cản lại những tia chớp kia.

Diệp Quân cảm nhận được uy lực của sấm sét thì đanh mặt. Chúng nó mạnh hơn Vũ Trụ Kiếp rất rất nhiều, nếu bị một tia bổ trúng thì hắn toi là chắc!

Chợt Chấp Kiếm Nhân xuất hiện trước mặt hắn, vươn tay thả ra hàng loạt kiếm khí ngăn cản sấm sét.

Từ Nhu chợt kinh hãi thốt lên: “Sao Lôi Kiếp mạnh vậy?!”

Chấp Kiếm Nhân: “Càng lúc càng mạnh hơn”.

Sắc mặt Từ Nhu sa sầm: “Đại tỷ…”

Sấm sét ùa tới ngày càng nhiều khiến truyền tống trận bị quá tải. Từ Nhu lập tức nói: “Tiểu tử, nắm lấy Từ Kính mau! Truyền tống trận này không chịu nổi nữa, chúng ta sẽ phá đường ra ngoài!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK