Má nó!
Tới nỗi này luôn hả?!
Những ánh mắt tò mò từ bốn phía bắn tới.
Mà cô gái giáp đen đứng cạnh cô gái áo trắng thì nhìn sang với vẻ bực tức.
Bởi vì văn minh Sâm Lâm là đối tượng mà văn minh Tu La muốn tiêu diệt, chưa kể cô ta còn từng bị xử phạt vì tội để cho văn minh Sâm Lâm trốn thoát do khinh thường.
Đại Tông cũng hiếu kỳ nhìn Diệp Quân.
Người bí ẩn không dời mắt khỏi Diệp Quân, liên tục suy diễn hàng loạt hình ảnh trong đầu. Nhưng khi một bóng váy trắng xuất hiện, sắc mặt y bỗng thay đổi, sau đó thân thể nổ tung trong ánh mắt ngạc nhiên của những người khác.
Những người khác ngạc nhiên.
Tự hỏi y đang làm gì vậy?
Diệp Quân cũng không hiểu.
Chợt nghe Tiểu Tháp cười nói: “Thằng rảnh hơi này suy diễn tới cô cô hoặc ông nội ngươi rồi”.
Diệp Quân: “…”
Tuy người bí ẩn không còn thân xác nhưng linh hồn thì vẫn vẹn nguyên, nhưng cũng đã vô cùng mờ nhạt. Ánh mắt y nhìn Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, nhưng vì không ai có thể tiếp cận y bằng thần thức nên mọi người không thấy được điều này, cũng không thấy được hình dạng vốn có của y.
Đại Tông bỗng hỏi: “Ban nãy tiền bối nói lập giao kèo với ba người?”
Người bí ẩn gật đầu.
Đại Tông mở to mắt: “Chúng ta cũng muốn!”
Độc Khai Nhất Đạo!
Có thể làm được điều này chắc chắn là cường giả, cho dù là ở văn minh Tu La hay văn minh Quân Lâm.
Đại Tông chắc chắn không thể giúp ai Độc Khai Nhất Đạo, nhưng người bí ẩn này lại đến từ văn minh vũ trụ cấp bốn!
Chỉ nghe y nói: “Ta chỉ thực hiện giao kèo lớn, không làm mối nhỏ”.
Đại Tông nheo mắt: “Tiền bối nói nghe thử xem”.
Người bí ẩn cong môi: “Ngươi qua đây”.
Đại Tông tỏ vẻ do dự.
Người bí ẩn: “Nếu ta muốn giết ngươi thì không cần rề rà như vậy”.
Đại Tông mới chịu thi lễ: “Là vãn bối nông cạn”.
Rồi nhấc chân đi tới.
Người ngoài không nghe thấy bọn họ nói gì.
Chỉ thấy sắc mặt Đại Tông thoắt cái trở nên khó coi vô cùng. Hắn ta lắc đầu nguầy nguậy với chút tức tối, nhưng sau đó nhanh chóng bình tĩnh lại, hai tay siết chặt, sắc mặt âm u, đan xen giữa lưỡng lự và lo lắng.
Không bao lâu sau, hắn ta bình tĩnh trở lại.
Người bí ẩn kia mới đưa một chiếc hộp màu đen sang.
Đại Tông im lặng nhìn nó trong một khoảng thời gian thật lâu rồi mới đưa tay nhận lấy, sau đó xoay người bước đi.