Tiêu Qua bỗng lên tiếng: “Diệp huynh, hay để ta đi?”
Diệp Quân nhìn Tiêu Qua, cười nói: “Ta tin thực lực của huynh, nhưng ta vừa tăng cảnh giới cách đây không lâu, đang muốn tìm cơ hội luyện tay, để cơ hội này cho ta đi!”
Tiêu Qua do dự một chút rồi gật đầu: “Được!”
Diệp Quân đi về phía con yêu thú kia.
Tiêu Qua nhìn Diệp Quân, vẻ mặt phức tạp.
Y biết, Diệp Quân giữ thể diện cho hắn nên mới nói như vậy, thật ra y thật sự không nắm chắc phần thắng khi đối mặt với con yêu thú này!
Con này là yêu thú cấp Bán Tiên đấy!
Cấp Bán Tiên tương đương với cường giả cảnh giới trên Ngự Không, hơn nữa sức chiến đấu của yêu thú luôn hơn xa với con người cùng cảnh giới.
Năng lực phòng ngự cũng quá biến thái!
Dưới ánh nhìn của mọi người, Diệp Quân tới trước mặt con yêu thú kia, sau đó nói: “Các hạ, vì thực lực của ngài quá mạnh mẽ, thế nên tiếp sau đây có lẽ ta phải không từ thủ đoạn để thắng ngài, nếu có chỗ nào mạo phạm, mong ngài rộng lượng tha thứ!”
Yêu thú bình thản đáp: “Ngươi cứ tự nhiên!”
Diệp Quân bỗng biến mất tại chỗ, ngay sau đó, hắn như một hồn ma xuất hiện trước mặt con yêu thú, sau đó đá mạnh vào hạ bộ của nó!
Cả đám người đều sững sờ!
Tốc độ của Diệp Quân quá nhanh, nhanh đến mức nó chưa kịp phản ứng lại thì hạ bộ đã bị Diệp Quân đá rồi!
Ầm!
Cùng với một âm thanh trầm đục vang lên, hai mắt yêu thú trợn tròn, liên tục lùi về sau. Trong lúc lùi về sau, nó đấm mạnh một quyền về phía trước!
Rầm!
Quyền này đập vào không khí!
Nhưng mặt đất lại bị đập ra một hố sâu mấy trượng.
Mà lúc này, Diệp Quân đã xuất hiện sau lưng yêu thú, sau đó hắn lại đạp một phát nữa vào hạ bộ của con yêu thú.
Ầm!
Tiếng động trầm đục vang lên, đồng tử của yêu thú rút lại, hai tay lập tức bụm lấy hạ bộ.
Lúc này, Diệp Quân bất chợt xuất hiện trên đỉnh đầu của yêu thú, ngay sau đó, một thanh đoản kiếm kê ngay cổ yêu thú.
Thấy cảnh này, vẻ mặt của mấy người có mặt ở đó đều trở nên nghiêm trọng!
Tốc độ!
Bọn họ đều không ngờ tốc độ của Diệp Quân lại nhanh đến mức này!
Chàng trai áo xám tro kia nhìn chằm chằm Diệp Quân không rời mắt, không biết đang nghĩ gì.
Tả Phu nhìn Diệp Quân một cái, hai mắt chậm rãi nhắm lại: “Tạo nghiệp!”
Bên phía Thanh Châu, Mục Vân Hàn nhìn Diệp Quân rồi nói: “Vô lại!”