Sau khi Mạt Thiên Đô chết, Diệp Quân và Diệp An định giải quyết nốt đám cường giả nhà họ Mạt, nhưng đúng lúc này, một cô gái xuất hiện, cô gái này mặc một chiếc váy đỏ, cực kỳ quyến rũ.
Nhìn thấy người đến, Diệp Quân hơi bất ngờ: “Là cô!”
Người tới chính là Mạt Yêu Yêu.
Diệp An nhíu mày: “Vợ đệ à?”
Diệp Quân bất lực: “Tỷ tỷ, sao tỷ nhìn ai cũng nói là vợ đệ thế?”
Diệp An nhìn hắn: “Dây dưa ít thôi, nếu không sau này hậu viện của đệ sẽ phát hỏa đấy”.
Tiểu Tháp nói: “Thật ra đều là mấy cô gái mê hoặc tiểu chủ… mấy cô gái hiện thực hơn đàn ông, đàn ông xấu xí sẽ không biết con gái chủ động cỡ nào…”
Diệp Quân: “…”
Diệp An quan sát Diệp Quân, quả thật nếu người em trai này trông xấu xí thì… không nhận cũng chẳng sao.
Lúc này, Mạt Yêu Yêu cười nói: “Diệp công tử, ngươi vẫn khỏe chứ!”
Diệp Quân nhìn Mạt Yêu Yêu, cười nói: “Yêu Yêu cô nương là người nhà họ Mạt à?”
Mạt Yêu Yêu gật đầu: “Đúng vậy!”
Cô ta khẽ nhếch môi: “Diệp công tử có thể nể mặt ta mà tha cho…”
Diệp Quân lắc đầu: “Không được”.
Mạt Yêu Yêu sững người.
Diệp Quân cười nói: “Chắc Yêu Yêu cô nương cũng biết rõ trái phải đúng sai, ta không cần giải thích nhiều nữa”.
Mạt Yêu Yêu khẽ thở dài, tỏ vẻ đáng thương: “Diệp công tử, không thể phá lệ chút sao?”
Diệp Quân không nói gì, hóa thành một đạo kiếm quang, chém về phía cường giả Mạt tộc bên dưới.
Mạt Yêu Yêu sững sờ, sau đó lắc đầu cười, chàng trai này khá thú vị.
Diệp An nói: “Đệ ấy có nhiều vợ lắm”.
Mạt Yêu Yêu nhìn Diệp An, cười nói: “Có bao nhiêu người?”
Diệp An nghiêm túc nói: “Hơn một trăm người”.
Mạt Yêu Yêu: “…”
Chẳng mấy chốc, cường giả của Mạt tộc đều bị Diệp Quân xử lý sạch sẽ.
Hắn không thích đồ sát, dù sao hắn cũng không phải kẻ cuồng sát, nhưng có những người đáng bị giết thì nên giết.
Nhiều khi diệt cỏ phải diệt tận gốc.
Sau khi giết xong, Diệp Quân nhìn Mạt Yêu Yêu: “Yêu Yêu cô nương, xin bảo trọng”.
Nói xong hắn và Diệp An xoay người rời đi.
Mạt Yêu Yêu nhìn Mạt tộc bên dưới, một lúc lâu sau, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, một gia tộc lớn đã bị hủy diệt.
Không ai có thể đảm bảo điều gì sẽ đến vào ngày mai.
Đương nhiên, nhà họ Mạt tự làm tự chịu.
Bọn họ đã quá tin vào thần linh.