Diệp Quân khiếp đảm. Thế mà chỉ có vài giờ thôi ư?
Chẳng lẽ Chân tỷ thật sự có khả năng nghịch chuyển thời gian? Hắn kinh hãi nghĩ.
Từ Chân bỗng chỉ lên trên: “Nhìn tinh không xem”.
Diệp Quân làm theo, không biết thấy được gì mà đồng tử co rụt lại, đáy lòng chấn động.
Tinh không này là một bản đồ lớn, bản đồ vô biên vô tận, với thực lực của hắn bây giờ cũng không thể nhìn thấy điểm cuối. Mà ở trong đó, hắn nhìn thấy mấy khu vực quen thuộc, Chân vũ trụ, vũ trụ Quan Huyên, còn có chư thiên vạn giới…
Sở dĩ hắn thấy khiếp sợ và khó tin là vì hắn phát hiện những vũ trụ này gộp lại với nhau, gồm cả hệ Ngân Hà cũng chỉ chiếm chưa đến một phần trăm trong bản đồ tinh không này!
Chưa đến một phần trăm là khái niệm thế nào?
Diệp Quân nhìn bản đồ vũ trụ trước mắt, lúc này hắn thấy vô cùng kinh ngạc, như nghĩ đến điều gì, hắn quay đầu hỏi Từ Chân: “Chân tỷ, đây là?”
Từ Chân đáp: “Bản đồ vũ trụ”.
Diệp Quân nghi ngờ hỏi lại: “Bản đồ vũ trụ?”
Từ Chân gật đầu: “Đây là do một dị nhân đã biết toàn cảnh vũ trụ vẽ ra, dị nhân kia có năng lực đặc biệt, có thể tự do đi lại giữa các vũ trụ, vì thế năm đó đối phương đi qua vô số vũ trụ, vẽ ra bản đồ vũ trụ này”.
Diệp Quân nhìn bản đồ vũ trụ, cười khổ: “Không ngờ vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ của chúng ta lại nhỏ bé đến thế”.
Từ Chân cười nói: “Đúng là khá nhỏ bé, hơn nữa bản đồ này vẫn chưa phải bản cuối cùng…”
Dứt lời, cô ta chỉ vào một khu vực màu đen ở phía Nam bản đồ: “Nơi này có tên là khu vực cấm, một khu vực đặc biệt mà dị nhân kia đánh dấu, nó bị nàng đặt tên là khu vực cấm vì nàng cũng không thể đặt chân đến khu vực này!”
Diệp Quân nhíu mày: “Không thể đặt chân đến khu vực kia?”
Từ Chân gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân hỏi: “Nguy hiểm lắm sao?”
Từ Chân cười đáp: “Ở nơi này có một đất nước bí ẩn rất lâu đời, họ đã tăng cường phong ấn ở biên giới vũ trụ, cấm người trong nước rời đi, đồng thời cũng cấm người bên ngoài tiến vào! Đương nhiên năm đó sở dĩ dị nhân này không thể tiến vào trong đó là vì xui xẻo, vào năm đó, đất nước bí ẩn kia xuất hiện một nhân vật ghê gớm, đối phương đã tự mở ra một trang mới trên gia phả, sáng lập nên một gia tộc mới…”
Diệp Quân chớp mắt: “Tự mở ra một trang mới trên gia phả?”
Từ Chân cười giải thích: “Đúng thế, nơi đó có một gia tộc cổ xưa, thật ra tổ tiên của đối phương cũng là một nhân vật không tầm thường, nhưng không ngờ con cháu đời sau lại xuất hiện một kẻ ghê gớm, có điều lúc đó dường như nội bộ của họ xuất hiện một vài mâu thuẫn, vì thế đối phương mới rời khỏi gia tộc, tự mở ra một trang mới trên gia phả!”
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, tự mở ra một trang mới trên gia phả của gia tộc, có thể nói là rất lợi hại.
Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên hỏi: “Vì sao bọn họ không cho người ngoài tiến vào?”
Từ Chân cười đáp: “Vì bọn họ có một năng lượng đặc biệt nào đó, vì thế muốn bảo vệ nó”.
Diệp Quân hỏi: “Chân tỷ từng đến đó à?”
Từ Chân đáp: “Đúng thế!”
Diệp Quân lại hỏi: “Người bên đó có thắng được tỷ không?”
Từ Chân khẽ mỉm cười, chớp mắt hỏi ngược lại: “Cậu nghĩ sao?”