Hiên Viên Lăng quay người, đưa lưng về phía Diệp Quân: “Mai tôi giúp anh lấy được Hiên Viên Kiếm, sau đó, chúng ta không ai nợ ai điều gì nữa”.
Giọng cô ấy lúc này không có bất kì một tia cảm xúc nào.
Diệp Quân biết mình nói lỡ lời. Hắn nhẹ nhàng kéo ống tay áo Hiên Viên Lăng, khẽ bảo: “Lăng cô nương… xin lỗi cô”.
Hiên Viên Lăng không nói lời nào.
Diệp Quân lại gọi: “Lăng cô nương?”
Nhưng Hiên Viên Lăng vẫn không hề đáp lại.
Diệp Quân khe khẽ thở dài, tự trách, sao mình lại nói những lời như vậy được?
Nhất định là do huyết mạnh phong ma rồi.
Huyết mạch phong ma: “???”
Diệp Quân gọi mấy tiếng, Hiên Viên Lăng vẫn không chịu đáp lại.
Do dự giây lát, Diệp Quân bèn đặt tay lên hông cô ấy: “Nếu cô không nói gì là tôi sẽ làm bậy với cô đấy nhé”.
Hiên Viên Lăng vẫn không hề hé răng.
Diệp Quân đột nhiên lật người sang phía đối diện với Hiên Viên Lăng. Nhưng khi nhìn vào mặt cô ấy, hắn lập tức sửng sốt cả người, bởi vì lúc này, viền mắt Hiên Viên Lăng đã đỏ bừng, nước mắt tuôn rơi như mưa.
Diệp Quân bối rối không biết phải làm sao, hắn đang định nói gì đó, Hiên Viên Lăng đã xoay người, lại đưa lưng về phía hắn, nói gọn: “Ngủ đi”.
Diệp Quân chỉ đành thở dài khe khẽ.
Rượu vào hỏng việc!
Một đêm trôi qua.
Khi Diệp Quân mở mắt nhìn sang, bên cạnh đã không còn bóng dáng Hiên Viên Lăng, nhớ tới chuyện tối qua, hắn lại thở dài. .
||||| Truyện đề cử: Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng |||||
Trầm ngâm hồi lâu, hắn quyết định xuống giường, rửa mặt và sửa sang lại quần áo, hắn mở cửa phòng, hôm nay thời tiết rất đẹp, ánh mặt trời rất rạng rỡ.
Đúng lúc này, Hiên Viên Lăng đột nhiên từ bên kia đi tới. Cô ấy đã thay một bộ váy dài màu xanh lục, vẫn đeo mạng che mặt như trước, Diệp Quân chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt cô ấy lộ ra, nhưng lúc này, cặp mắt đó không còn ôn hòa thân thiết như trước, thay vào đó là vẻ lạnh lẽo xa cách.
Diệp Quân đang định nói gì, Hiên Viên Lăng đã lên tiếng trước: “Chúng ta đến Kiếm Tháp thôi”.
Nói xong, cô ấy quay đầu đi trước.
Diệp Quân đành lắc đầu cười khổ, nối gót cô ấy.
Hai người đi về phía Kiếm Tháp, dọc đường đi đều không có tương tác qua lại.
Diệp Quân nhiều lần chủ động bắt chuyện, nhưng Hiên Viên Lăng vẫn luôn giữ im lặng.
Khi hai người đi tới trước Kiếm Tháp, Diệp Quân chợt nhíu mày, bởi vì sức mạnh huyết mạch trong cơ thể hắn lại bắt đầu trào dâng.
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Kiếm Tháp, lẽ nào kiếm trong này có liên quan gì đến huyết mạch của mình sao?
Càng lại gần Kiếm Tháp, sức mạnh huyết mạch trong cơ thể Diệp Quân càng xao động mãnh liệt hơn.