Cảm nhận được người từ sau lưng đánh tới, Diệp Quân không chút nao núng, chiến ý còn bừng lên trong mắt. Hắn xoay người, vung kiếm chiến đấu.
Thánh kiếm Hiên Viên trong tay hắn không ngừng vung vẩy, bắn ra từng luồng kiếm khí hùng hậu.
Tử chiến!
Kiếm thế của hắn mạnh đến nỗi quyền thế của Đệ Nhất Phong cũng không ngăn lại được, thế là trong bất chợt, hắn lại ngăn cản được vô số Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.
Cảnh tượng này khiến sắc mặt Đệ Nhất Lăng trở nên khó coi vô cùng. Ông ta biết không thể tiếp tục thế này được, nhất là khi Thiên Tôn và Địa Tôn đều đang bị cô gái váy đen kia áp chế.
Một khi hai người kia rơi xuống thế yếu, cô gái kia quay lại thì bọn họ cũng tiêu đời. . ngôn tình hay
Nghĩ đến đây, Đệ Nhất Phong tung người nhảy lên, vung tay thả một cái chuông toàn thân đen kịt ra. Nó thoắt cái gia tăng kích thước gấp nghìn lần, trôi nổi giữa không trung. Khi ông ta đọc thần chú, cái chuông cũng theo đó run lên, phát ra một âm thanh xa xưa như xuyên thấu thời không, lao thẳng về phía Diệp Quân.
Đây chính là Chuông Báo Tử.
Thần khí cấp Tạo Hóa.
Diệp Quân cảm nhận được mà biến sắc, lập tức vung kiếm chém lên trên. Kiếm quang đỏ rực tuôn ra ngăn cản trước người hắn.
Ầm!
Kiếm quang nổ tung khiến Diệp Quân lùi lại mấy trăm nghìn trượng, chưa kịp dừng lại đã có mấy trăm khí tức khủng bố ùa tới.
Không cho hắn cơ hội nghỉ ngơi.
Hắn mở tay trái ra rồi nắm lại.
Kiếm vực!
Nó vừa xuất hiện, hắn đã khẽ động tâm niệm, điều khiển hàng loạt kiếm ý bay ra từ trong cơ thể, gây ra vô số tiếng xé rách sởn gai ốc.
Uỳnh uỳnh!
Kiếm vực của hắn chỉ cầm cự được trong vài giây là bể nát, khiến chủ nhân nó tiếp tục lùi lại. Đúng lúc này, âm thanh xưa cũ kia lại vang lên.
Tim Diệp Quân đập mạnh, khi ngẩng đầu lên thì thấy một luồng sức mạnh đáng sợ lao tới.
Hắn vội vung kiếm sang ngang.
Ầm!
Hắn bị đánh bay đi trăm nghìn trượng trong nháy mắt, sau đó lại là một tia đao khí chém xuống từ trên cao.
Diệp Quân nhìn lên, thân hình nhòe đi. Trăm nghìn thanh kiếm bất thình lình lao ra.
Thời không chồng chéo!
Ầm!
Nhát kiếm chém vỡ đao khí của Đệ Nhất Lăng, đẩy ông ta bay đi tận mấy vạn trượng.
Diệp Quân không thừa thắng xông lên mà hóa thành kiếm quang phóng lên, chém vào cái chuông đen kia.