Trong khoảnh khắc tốc độ chậm lại, thanh niên mặc áo giáp xông lên, đâm khiên về phía Diệp Quân, một đòn này đánh vỡ không gian thành mạng nhện, có thể thấy lực va chạm đáng sợ đến mức nào.
Thấy thanh niên giương khiên xông về phía trước, Diệp Quân hơi nheo mắt, dùng kiếm chặn lại.
Bùm!
Trong nháy mắt, Diệp Quân lui ra ngoài mấy chục thước, vừa dừng lại, thanh thương dài phóng tới, trên thanh thương tỏa ra sát khí, có thể phá vỡ ngàn quân vạn mã, vô cùng đáng sợ.
Diệp Quân bước chân trái lùi lại, đứng vững rồi đâm kiếm ra.
Bùm!
Khí kiếm và thanh thương dài chấn động kịch liệt, khiến không gian xung quanh nứt lìa.
Lúc này, đồng tử Diệp Quân co rút lại, bởi vì không biết từ lúc nào, sau lưng hắn đã xuất hiện một tàn ảnh.
Còn có người thứ tư!
Mà người thứ tư này là sát thủ.
Nhưng vào lúc này, một thanh đao đột nhiên xẹt qua.
Vụt!
Tàn ảnh kia lùi về sau mười mấy thước, vừa dừng lại đã biến mất như bóng ma.
Người ra tay chính là Tịch Huyền.
Lúc nãy cô ấy không ra tay là vì sợ có người đánh lén, sự thật đã chứng minh rằng cô ấy đúng.
Sau khi loại bỏ mối đe dọa phía sau, Diệp Quân lao về phía trước, dùng kiếm chém lên thanh thương.
Keng!
Người đàn ông cầm thương bị kiếm chém lùi hơn mười trượng.
Sau khi dừng lại, người đàn ông cầm thương nhìn cánh tay hơi tê dại của mình, cười nói: “Không hổ danh là thiên tài tuyệt thế giết An Đạo Tân, may là cảnh giới của ngươi không cao, nếu không, huynh đệ ta thật sự không dám kiếm khoản tiền này!”
Diệp Quân nhìn người đàn ông cầm thương với vẻ bình tĩnh.
Người đàn ông cầm thương đang định nói thiếp thì Diệp Quân đã biến mất.
Một nhát kiếm phóng tới.
Lần này, mục tiêu của hắn là nữ thần thuật sư!
Trong đám người này nhất định phải xử lý cô gái này nhất.
Thấy nhát kiếm của Diệp Quân, cô gái vẫn bình tĩnh, thi triển trận pháp, tăng trọng lực không gian, cùng lúc đó, thanh niên mặc áo giáp đứng chặn trước mặt cô gái, tức giận gầm lớn, giương tấm khiên vuông ra trước.
Ầm!
Kiếm của Diệp Quân bị trọng lực chặn lại, mặt đất chấn động khiến cánh tay Diệp Quân run rẩy, đồng thời lùi về phía sau, lúc này, bàn tay ngọc của cô gái nhẹ nhàng chỉ vào Diệp Quân: “Chậm lại!”
Vù!