Hoa Linh không dám suy nghĩ nhiều, cô ta chắp ngón tay trái đặt giữa chân mày, sau đó hét lên: “Mở!”
Ong!
Một tiếng kiếm reo chợt vang vọng từ trong cơ thể cô ta, sau đó những tia phi kiếm bay ra, chém thẳng về phía Diệp Quân.
Đối đầu trực diện với chiêu kiếm của Diệp Quân!
Oanh!
Mà sau khi Diệp Quân chém kiếm xuống, hàng nghìn hàng vạn kiếm quang thoáng chốc vỡ tan, Hàn Lăng ngã bay ra xa, vào khoảnh khắc cô ta bay ra, cơ thể Diệp Quân run lên, biến thành một tia kiếm quang lao đến chỗ Hàn Lăng.
Chiêu kiếm này đẩy Hàn Lăng đến bước đường cùng!
Thấy chiêu kiếm của Diệp Quân chém tới, con ngươi Hàn Lăng co lại, cô ta biết là mình không thể đỡ được.
Nhưng lúc này, tình huống bất ngờ chợt diễn ra.
Diệp Quân vốn có thể giết chết Hàn Lăng chợt cảm nhận được điều gì, lập tức cảm thấy sởn tóc gáy, sau đó, một giọng nói cổ xưa đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Diệp Quân chết đi”.
Dứt lời, còn không đợi hắn kịp phản ứng, chỉ trong nháy mắt, thời không xung quanh hắn đã trở nên hư ảo.
Oanh!
Thời không vỡ tan!
Ngay sau đó, Diệp Quân lập tức biến mất một cách khó hiểu.
Người phụ nữ váy xanh bên dưới nhíu mày: “Chúng Thần Điện…”
Dứt lời, bà ấy xoay người nhìn về phía nào đó: “Cô nương, làm phiền rồi”.
Người phụ nữ váy trắng vẫn luôn theo dõi trận chiến trong bóng tối gật nhẹ đầu, sau đó, bà ấy lập tức biến mất…
Khi Diệp Quân xuất hiện một lần nữa, hắn đã ở trong một tinh không mênh mông không biết tên.
Xung quanh hắn có bốn người khổng lồ, bốn người khổng lồ này cao đến nghìn trượng, nét mặt đều nghiêm túc oai phong, trên người tản ra khí thế kỳ lạ, mà lúc này bọn họ đều đang nhìn hắn chăm chú, ánh mắt kia khiến hắn rất khó chịu, như một vị thần ở trên cao đang nhìn xuống người phàm vây.
Tay phải Diệp Quân nắm chặt lấy kiếm Thanh Huyên, hắn nhìn những người khổng lồ trước mặt, không hề nhiều lời, lập tức biến thành một tia kiếm quang phóng lên cao, tấn công một người khổng lồ trong đó.
Lúc này, người khổng lồ kia đột nhiên chỉ về phía Diệp Quân, động tác này khiến tinh hà vô tận sôi trào, vô số ngôi sao rơi xuống.
Ầm!
Một động tác chỉ tay kéo theo sức mạnh huỷ diệt đất trời thoáng chốc bao phủ lấy Diệp Quân, dù kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân đã tạo ra một lỗ hổng, nhưng bản thân hắn lại không chịu được lực lượng đáng sợ này, bị động tác này chèn ép đến mức rơi xuống từ trong tinh không.
Mà lúc này, một người khổng lồ trong đó đột nhiên giơ tay phải, lòng bàn tay mở ra, trong lòng bàn tay gã ta hội tụ vô số ngôi sao.
Vũ trụ trong lòng bàn tay!
Ngay sau đó, bàn tay của người khổng lồ kia xoay lại, chèn ép về phía Diệp Quân vốn còn đang nhanh chóng rơi xuống.